Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 195: Nhảy cao trong nhà vệ sinh, ngươi quá đáng lắm rồi đấy (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
(1) câu gốc: 厕所里跳高 ------- 过分(粪): nhảy cao trong nhà vệ sinh --- quá đáng/ mức (phân). 分 (PH N) mức và 粪 (PHẪN, PHẤN) phân trong tiếng Trung phát âm gần giống nhau. Đây là một câu yết hậu ngữ (câu bỏ lửng), một loại hình ngôn ngữ đặc biệt lợi dụng các từ đồng âm hoặc đồng nghĩa để tạo câu mang hơi hướng hài hước được người dân sáng tạo nên trong quá trình hoạt động thực tiễn, gồm hai phần là vế trước ví von, vế sau giải thích, bình thường chỉ cần nói vế trước là có thể hiểu được rồi.
Trong đó, Khiêu Khiêu Quả là Dược Tề được cửa hàng thu mua lại, còn vật liệu chủ yếu của hai loại Dược Tề khác đều là nhờ Hiệp Hội Ngự Thú Sư tìm giúp.
Chẳng những thu mua với giá rất cao so với giá trên thị trường mà còn chịu thêm một khoản phí thủ tục nhất định nữa.
Nhưng sắp đi vào Dị Không Gian rồi, chuyện quan trọng là cải thiện sức mạnh.
Trần Thư đã bán toàn bộ Ngự Thú Châu đi, ba vạn tiền cọc giờ chỉ còn có mấy trăm ngàn, may thay sức mạnh Slime cũng đã được cải thiện đáng kể.
- Sớm biết thế này, ta đã không cho ngươi uống Trí Lực Dược Tề rồi…
Trần Thư đưa tay sờ lên mặt của Slime, bốn mươi bình Trí Lực Dược Tề hoàn toàn không có tác dụng gì cả…
Huh… Huh…
Slime vẫn ngủ say và không hề có chút phản ứng nào.
- Haiz, ta ghen tỵ với ngươi ghê, ngươi có thể sống giống như kẻ ngốc vậy…
Trần Thư nhanh chóng thu dọn hành lý, quần áo giữ nhiệt chắc chắn là cần rồi.
Hắn cũng không muốn trời đông giá rét mà lại mặc áo tay ngắn, vậy chẳng khác nào trần truồng cả.
Ngoài ra, túi phân ure cũng rất cần thiết.
Trần Thư tưởng tượng có thể lấy nó làm thành túi ngủ, thật nhất cử lưỡng tiện…
Sau đó, đồ nướng và tất cả các loại gia vị cũng đều được hắn mang theo.
Chiếc balo hành quân bị nhét đến đầy ắp, may sao thể trạng Trần Thư cũng tốt, chứ nếu là người bình thường thì không thể nào vác nổi.
- Nhi tử, ngươi đang đóng gói thứ gì vậy?
Trần phụ bước đến phòng của Trần Thư, nhìn thấy Slime trong phòng, lão kinh hãi hét lớn:
- Bà mẹ nó, đại tiện ở đâu ra thế này?
- …
Slime chợt tỉnh giấc, uất ức mở to mắt nhìn Trần Phụ.
Trước khi Trần Thư trở thành Ngự Thú Sư, hắn vẫn luôn để Slime ở nhà, ít nhất có thể lấy nó làm đồ trang trí trong nhà.
Không ngờ mới bốn tháng không gặp mà Trần Phụ đã không nhận ra nó nữa…
Trần Thư dọn dẹp balo, vừa nói:
- Cha, người nói gì thế? Nó là Tiểu Hoàng đấy!
- Tiểu… Tiểu Hoàng đây sao?
Trần Phụ trợn tròn mắt nhìn Slime, hai bên đối mắt với nhau, tình cảnh tĩnh lặng một hồi lâu.
- Ngươi bơm nước cho con người ta đấy à? ? Ta mới nghe thịt heo ngâm nước chứ chưa nghe Slime ngâm bao giờ cả…
- Không phải đâu, nó làm sao có thể phun nước được chứ, nhưng mà quả thực trong đầu nó chứa không ít nước.
Slime quay đầu nhìn Trần Thư với ánh mắt dễ thương.
Tuy là ta nghe không hiểu hai người nói gì, nhưng có vẻ như các người đang không lịch sự với ta…
Vẻ mặt Trần phụ tò mò, liên tục sờ soạng thân hình mũm mĩm của Slime.
- Ngươi không dùng hormone tăng trưởng gì đấy chứ?
Trần Thư bĩu môi, cái này thì có gì mà ngạc nhiên.
- Sao có thể chứ? Bây giờ, Tiểu Hoàng đã là Khế Ước Linh cấp tám thì lớn như vậy không phải là phát triển bình thường sao?
Nếu như không phải sợ nhà bị sập mất thì hắn đã trực tiếp để lão xem thử hình dạng mạnh nhất của Slime rồi.
Vẻ mặt Trần phụ khẽ giật mình, nói:
- Cấp tám?
Ánh mắt của lão nhìn đi nhìn lại đánh giá Trần Thư. Cho dù chỉ là một Ngự Thú Sư cấp 1 thôi nhưng lão vẫn biết rõ mức độ tu luyện khó khăn của Ngự Thú Sư.
Vậy mà mới mấy tháng chứ? Nhi tử đã từ cấp 0 lên đến cấp 8 luôn rồi?
Trần Thư nhướng mày nói:
- Nhi tử của ngươi là ta bây giờ đã là lớp trưởng của lớp đặc huấn rồi đấy. Ngươi biết Hàm Kim Lượng bên trong đó mà!
Vẻ mặt Trần phụ nghi ngờ:
- Ngươi? Lớp trưởng ư?
Lớp trưởng của lớp đặc huấn cũng có nghĩa là người đứng đầu toàn khóa, thậm chí còn có hi vọng thi đậu vào Hoa Hạ Học Phủ nữa.
- Tất nhiên, Ngự Thú Sư cấp 8 trở thành người đứng đầu toàn khóa thì quá là hợp lý đúng chứ?
Trần phụ gật đầu một cái, ngay sau đó lại hỏi:
- Chẳng lẽ các ngươi chọn lớp trưởng không dựa theo nhân phẩm mà chỉ dựa vào thực lực thôi sao?
- …
Vẻ mặt của Trần Thư đông cứng lại. Lão ba, ý ngươi là gì vậy?
Ngươi đang nghi ngờ nhân phẩm của nhi tử nhà ngươi ư?
Trần Thư trịnh trọng nói:
- Tất nhiên còn xét cả nhân phẩm nữa. Các bạn cùng lớp đều rất thân thiện với ta. Ba tuần trước, bọn họ còn cố ý cho ta tài nguyên tu luyện nữa.
- Lão sư cũng rất coi trọng ta. Cách đây không lâu, hắn ta còn để ta cảm nhận được sức hấp dẫn của tự nhiên.
Phụ thân Trần Bình gật đầu một cái. Tuy lão cảm thấy có cái gì đấy sai sai nhưng lại nói không ra được.
Dường như Trần Thư nghĩ đến cái gì đó, hắn nói:
- Đúng rồi lão ba, gần đây Tiểu Hoàng hơi bị suy dinh dưỡng, khi nào thì nấu con cá trong nhà kia?
- Thôi bỏ đi, béo thành quả bóng luôn rồi còn kêu suy dinh dưỡng?
Trần phụ bĩu môi, hỏi tiếp:
- Với lại, nhà mình có cá đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận