Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1201: Khí thế Khế Ước Linh của hắn có hơi hung ác…

Vèo!
Trong nháy mắt, Lôi Cầu đã phủ xuống, vô cùng hoàn mỹ dung nhập vào trong tuyết thủy.
Sáu Khế Ước Linh của Đội Hoàng Thất 2 bị tuyết thủy bao phủ.
Mắt thấy nguy cơ sắp tới nhưng mỗi người chỉ có thể ném ra kỹ năng Phòng Ngự.
Trong chốc lát, nước cùng sấm chớp kết hợp lại hoàn hảo.
Một vũng Lôi Trì bỗng nhiên xuất hiện!
Rầm rầm rầm!
Nhưng chỉ trong chớp mắt, kỹ năng Phòng Ngự của Đội Hoàng Thất 2 lập tức bị đánh vỡ, cũng không thể cung cấp chút bảo vệ nào nữa.
- Grao grao grao grao…
Sắc mặt bốn Khế Ước Linh thống khổ không chịu nổi, thân thể đã bị tê dại và đóng băng lại, chỉ có thể bị động chịu đựng những tổn thương.
Ngoài ra hai con khác không kêu lên là bởi vì ngay từ đầu đã bị làm choáng…
- Tốc độ thao tác của kỹ năng này?
Trong mắt Trần Thư có kinh ngạc, không ngờ A Lương sẽ tiến bộ lớn như vậy, thậm chí còn có thể so tài với hắn một lần.
- Tốt, tốt!
Liễu Phong nói hai chữ tốt, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn và tự hào.
Cho dù là Trần Thư hay ba người A Lương thì đều là học sinh đích thân hắn ta dẫn dắt, đây là điều mà các giáo sư còn lại mãi mãi không thể vượt qua được.
Bây giờ hắn ta đã muốn hỏi Hoa Hạ học phủ một câu, còn ai có thể thích hợp làm hiệu trưởng hơn hắn ta đây?
Rầm rầm rầm!
Lôi Trì vẫn tàn phá xung quanh như cũ, giày vò ba Khế Ước Linh của Đội Hoàng Thất 2.
- Thật là thơm…
A Lương hít mũi ngửi, nhịn không được nuốt nước miếng.
Vương Tuyệt khích lệ nói:
- A Lương, kỹ năng này của ngươi rất tốt, còn có thể rửa thịt, lại có thể trực tiếp đun sôi lên, lại còn dùng điện, đúng là bảo vệ môi trường!
- Chim ăn chim, sớm biết như vậy thì lần trước để ngươi nấu Khế Ước Linh Vương Cấp kia.
Từ Tinh Tinh liếm môi một cái, cũng vô cùng thèm ăn.
Ba người Đội Hoàng Thất 2 nhìn nhau rùng mình một cái, mẹ nó lần trước thật sự nấu Khế Ước Linh Vương Cấp kia sao?
Ba người liếc nhìn nhau, vô cùng ăn ý mà thu hồi Khế Ước Linh của mình về.
Có thể thua thi đấu nhưng không thể để mất Khế Ước Linh!
Đến lúc này, ba người A Lương đã thành công trong việc giành chiến thắng và lọt vào top 4 Hắc Thiết Tổ!
Bây giờ Hắc Thiết Tổ và Bạch Ngân Tổ của Hoa Quốc đều trong top 4, ít nhất là có sự đảm bảo nhỏ, thành tích tốt hơn lần trước nhiều.
Cùng lúc đó, toàn cầu nổi lên sóng gió, ồn ào bàn tán về đội ba người A Lương.
Vô số dòng bình luận xẹt qua với tốc độ ánh sáng, nếu như không phải cố gắng tạm dừng lại thì hoàn toàn không nhìn thấy rõ nội dung.
Bây giờ nhân khí của ba người cũng tăng lên rất cao, lập tức thu được lượng lớn người ủng hộ.
- Làm thế nào thắng được vậy? Kỳ diệu quá!
- Đúng vậy, thực lực của Tổ Hợp Soái Khí Bức Người không phải quá mạnh nhưng dù sao cũng có thể giành được thắng lợi, quái thai quái thai!
- Kỳ lạ cái rắm, từ khi mới bắt đầu bọn hắn đã lấy ra đồng phục bệnh nhân, vốn đã đứng ở thế bất bại về mặt tâm lý, nếu như thắng thì phải mặc đồng phục bệnh nhân, tình huống như thế mà ngươi còn dám thắng sao?
- Đồng phục bệnh nhân cũng chỉ là một nhân tố, các ngươi không nhìn thấy mức độ ăn ý của bọn hắn khá nghịch thiên ư? Quả thực là như chỉ có một người thao túng sáu Khế Ước Linh.
- Đúng thế, nhất là tên bức người đầu tiên, độ thao tác của kỹ năng quá nghịch thiên.

Vô số người đều bàn tán ồn ào, nhưng cũng có người chú ý đến Tuyết Đoàn của A Lương, dường như nghĩ đến cái gì đó mà lập tức không còn bất cứ hoài nghi gì với thiên phú của hắn ta nữa.
- A Lương, đánh hay lắm!
Trần Thư nhìn ba người, giơ ngón cái lên, nói:
- Thật không hổ là người của phòng ký túc xá 333!
- Kỹ năng cơ bản, kỹ năng cơ bản thôi!
A Lương phất tay, nói:
- Chỉ có thể nói là có tay là làm được!
- …
Sắc mặt Liễu Phong nghiêm túc, nói:
- Tốt, cũng là do vận may của các ngươi tốt, gặp phải đội 2 của vương quốc Bất Hủ, nếu gặp phải đội 1 thì thắng bại chưa rõ.
Trong số tám tuyển thủ mạnh nhất bây giờ, đội 2 của vương quốc Bất Hủ chỉ có thể xếp hạng chót.
Vương Tuyệt nói thầm:
- Vận may cũng là một phần sức mạnh đó…
- Được rồi, nhưng quả thật các ngươi cũng biểu hiện không tệ.
Liễu Phong gật đầu, khá vừa ý với ba người A Lương.
- Tất cả phải cẩn thận, trận đấu tiếp theo không dễ đâu.
Tần Thiên cũng đi tới, vẻ mặt nghiêm túc:
- Vòng tứ kết không có kẻ nào yếu đâu.
- Hiệu trưởng, yên tâm!
Vẻ mặt Trần Thư trang trọng, mở miệng nói:
- Trần Thư ta ở đây trịnh trọng hứa hẹn, nếu không giành được quán quân thì ta sẽ tự nguyện làm hiệu trưởng học phủ!
- ?
Khóe miệng Tần Thiên giật giật, mẹ nó ngươi không chịu thiệt thòi đường nào phải không?

Thoáng cái đã trôi qua một ngày, lại hai trận đấu nữa kết thúc.
Điều khiến người ta tiếc nuối là, một đội Hắc Thiết Tổ của Hoa Quốc không may bị loại, cuối cùng chỉ lấy được vị trí top 8.
Đến lúc này, trong bốn tuyển thủ mạnh nhất, Bạch Ngân Tổ của Hoa Quốc chỉ còn lại Trần Thư, Hắc Thiết Tổ chỉ còn lại đội của A Lương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận