Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 721: Hóa ra thật sự có thể nhặt được tiền à

Nhân viên nhếch khóe miệng, lắc đầu cười cười mà nói:
- Ngươi có thể đánh được bao nhiêu trận thì chúng ta cũng sẽ có thể giao ra bấy nhiêu tiền!
Trần Thư mở miệng nói:
- Tốt! Vậy sắp xếp cho ta một chút đi! Ta không có thời gian!
Chỉ chốc lát sau là đã có một người đến dẫn Trần Thư đi vào bên trong Ngự Thú Trường.
Chỉ thấy trong đó tựa như là một giác đấu trường của Cổ La Mã vậy, quy mô không thấp hơn đấu trường của Kinh Đô một chút nào, chỉ là bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Khán giả ở khắp bốn phía đều đang gào thét không ngừng, vẫy tay, trong mắt tràn ngập sự phấn khởi.
- Móa nó, thế mà lão tử lại cược một trăm vạn, đang đánh kiểu quái gì thế chứ!
- Ngươi nói rắm, mẹ nó ta còn đặt tới hai trăm vạn đây này. Nếu như thua rồi, tối nay ta nhất định sẽ làm thịt tên Ngự Thú Sư này luôn!
Chỉ thấy bên trên tỷ thí trường đang có bốn con Khế Ước Linh đang chém giết lẫn nhau, máu tươi nhuộm đỏ cả một đài tỷ thí, thoạt nhìn vô cùng máu tanh.
Grao!
Ngay đúng lúc này, một con tinh tinh đen kịt gào thét một tiếng, trực tiếp nắm lấy hai chiếc chân trước của một con Cự Lang màu xám. Chỉ trong chốc lát, hai cánh tay của nó đã xuất hiện ánh sáng kỹ năng, sức mạnh tăng vọt lên trong nháy mắt.
Xoẹt!
Lực lượng đáng sợ thế mà lại trực tiếp xé rách sói xám ra. Thân thể của nó bị chia làm hai nửa, máu tươi đỏ thẫm bắn tung tóe ra ngoài làm cho người ta nhìn thấy mà ghê người.
- Grao!
Tinh tinh gầm lên một tiếng đầy điên cuồng, sau đó lại nhét thi thể của con Bạch Lang kia vào trong miệng, lớn tiếng nhai nuốt, trong mắt cũng tràn ngập hung tính.
- Cự Lực Hắc Tinh! Cự Lực Hắc Tinh!
Khán giả ở bốn phía xung quanh đều nhao nhao đứng bật dậy, hô to tên của Khế Ước Linh, trong mắt cũng tràn ngập vẻ hưng phấn và cuồng nhiệt.
Trên đài tác chiến, một tên Ngự Thú Sư mang sắc mặt tái nhợt, trong mắt cũng ẩn chứa vẻ không cam lòng cùng tuyệt vọng.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Khế Ước Linh chết đi mà không dám thu nó về lại.
Cuối cùng, toàn bộ hai con Khế Ước Linh của hắn đã bị cắn nuốt hết.
Trận tử đấu này cứ hạ màn như thế.
Khuôn mặt của tên Ngự Thú Sư kia vô cùng u ám mà rời khỏi Ngự Thú Trường. Hắn phải gánh chịu lửa giận của không ít người đặt cược.
Về phần có thể sống sót được hay không, vậy chỉ có thể xem vận khí của hắn thế nào thôi.
Ngay sau đó lại là ba trận tử đấu nữa, toàn bộ đều là trận chém giết giữa Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp cả. Bạch Ngân Cấp đã được xưng tụng là cường giả một phương, rất hiếm có người sẽ tham gia tử đấu.
Rất nhanh, nhân viên đã để Trần Thư chuẩn bị một phen.
Trận tử đấu của hắn đã sắp bắt đầu rồi!
- Tiếp theo đây, để chúng ta cho mời một người mới lên đài: tội phạm Nam Giang!
- Mà đối thủ của hắn thì lại là Kha Đạt có danh tiếng rầm rộ, đồng thời cũng là một Ngự Thú Sư Hắc Thiết Cấp Tam Tinh!
Trên mặt của người chủ trì mang theo nụ cười, hắn lên tiếng mời hai tuyển thủ đi lên trên đài tỷ thí.
Bởi vì Trần Thư là người mới, cộng thêm đẳng cấp Ngự Thú cũng mới chỉ có Hắc Thiết Nhị Tinh, tuy rằng tỉ lệ đặt cược đã đạt một phần chín, thế nhưng phần lớn người vẫn đặt hết tiền cược cho Kha Đạt.
- Lại là một tên đến chịu chết sao?
Kha Đạt là một tên trung niên có bộ râu quai nón, tới từ vương quốc Bất Lạc của phương Tây.
Trong mắt của hắn ta có vẻ lạnh lùng, hoàn toàn không thèm để Trần Thư vào trong mắt.
Lúc này, việc đặt cược đã kết thúc, trận tỷ thí của hai người chính thức bắt đầu!
- Ta chịu chết á hả?
Trần Thư lắc đầu cười cười, trực tiếp triệu hoán Golden Slime cùng với Nguyên Tố Thú ra.
Kha Đạt cũng triệu hoán Khế Ước Linh ra. Một con là Tinh Linh nguyên tố Thủy cấp B, một con khác thì là Hắc Giáp Quy cấp C.
Trong mắt của hắn ta ẩn hiện một tia khinh thường, hắn ta nói:
- Tiểu tử, còn trẻ như vậy mà đã tới tham gia tử đấu, gặp phải ta coi như là vận khí của ngươi rồi đó…
Ầm ầm!
Lời còn chưa dứt, một cột lửa đã mạnh mẽ ập tới.
Tinh Linh nguyên tố Thủy kêu rên lên tiếng, chốc lát sau là đã biến thành một cơn lốc xoáy, hơi thở sinh mệnh đã tiêu tán không còn gì nữa.
- Cái quỷ gì thế? Mẹ nó chứ, ta bị tiêu diệt rồi sao?
Kha Đạt trừng lớn hai mắt, một bộ dạng khó có thể tin được. Hắn ta chưa từng trải qua trận đấu nào vi diệu như vậy bao giờ cả!
- Trình đó nói nhảm của ngươi cũng nhiều quá rồi đó!
Trần Thư lắc đầu, chỉ thấy Husky lại lần nữa sủa ầm lên một tiếng.
Phù phù phù!
Tốc độ phi hành của Cự Hình Phong Nhận quá nhanh, gần như là chỉ trong nháy mắt thì đã ập tới.
Vút vút!
Hắc Giáp Quy trực tiếp bị chém ra làm hai nửa, máu tươi bắn tung tóe một mảng lớn, đài tỷ thí lại một lần nữa bị nhuộm đỏ.
- Lại bị miểu sát một lần nữa rồi sao?
Vẻ mặt của đám khán giả xung quanh đều vô cùng kinh hãi. Tất cả mọi người đều đứng bật dậy, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Bọn hắn còn chưa bao giờ nhìn thấy một trận tử đấu đơn giản mà lại thô bạo như vậy cả.
Còn có thể nói đạo lý hay không hả?
- Quá yếu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận