Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1638: Lòng thiên hạ có mười đấu

- Phía bên phải!
- Thật hay giả?
Liễu Phong nhíu mày, không nghĩ tới Trần Thư sẽ chắc chắn như vậy.
Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, hắn ta cũng không nghi ngờ gì, chạy thẳng theo hướng mà Trần Thư chỉ.
Lúc này Hồn Long Hoàng vẫn chưa nhận ra thân thể của nó bị Lực Lượng Hạch Tâm đã bị Trần Thư đánh dấu…
...
Hai giờ sau, sâu trong sa mạc Mê Tung.
Một tiếng nổ lớn vang lên, khoảng cách mười ngàn thước xung quanh đây không có hung thú, hiển nhiên là đang có đánh nhau ở gần đây.
Sau tiếng nổ ầm ầm là một giọng nói chất chứa oán hận vang lên.
- Hai tên đáng giết ngàn đao này! Các ngươi đừng có ép ta!
Thân thể Hồn Long Hoàng ảm đạm, nhưng tròng mắt màu đỏ ẩn chứa lửa giận ngút trời sắp khiến nó tức đến nổ tung.
Nó không bao giờ nghĩ tới, hai người này lại có thể tìm được thân thể có chứa Lực Lượng Hạch Tâm của nó.
Mẹ nó xác suất là một trên ba mươi mà cũng có thể chọn trúng được sao?
- Lão Liễu, con này không giống hai con vừa nãy lắm…
Trần Thư sờ cằm, lập tức phát hiện chúng nó khác nhau.
- Hình như là vậy, chẳng lẽ chúng ta bắt được hàng thật?
Liễu Phong nhíu mày, trong mắt có vẻ hưng phấn.
Mấu chốt nhất là, con này vẫn không có sức chiến đấu giống mấy con khác, nó chỉ có thể là bị động chịu đòn.
- Chẳng lẽ Đồ Tể Quân Vương trực tiếp chỉ đúng chân thân?
Trần Thư mơ hồ suy đoán, hắn vốn chỉ định phong tỏa tùy tiện một con phân thân.
Hai người nhàn nhã trao đổi với nhau, Khế Ước Linh của bọn họ vẫn không ngừng tay, xuống tay vô cùng hung ác, hơn nữa còn cực kỳ âm hiểm.
Hồn Long Hoàng chỉ có thể bị động tiếp nhận, thân thể nó càng ngày càng ảm đạm.
- Các ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Hồn Long Hoàng đè xuống oán hận và lửa giận trong lòng, nhìn Liễu Phong nói.
- Nếu như ngươi có thể tha cho ta một mạng, ta có thể tặng ngươi một phần năm lực lượng linh hồn của ta, đồng thời chúng ta xóa bỏ mọi ân oán!
Nó chỉ nói lời này với Liễu Phong, còn Trần Thư, mối thù của nó và Trần Thư không thể hóa giải được nữa.
Bây giờ là thời khắc sống còn, nó chỉ có thể thử kế ly gián hai người, từ đó tìm được đường sống mà chạy thoát.
- Hả…
Liễu Phong sờ cằm, trong mắt có chút suy tính, đồng thời để Khế Ước Linh ngừng tấn công.
- Ngươi nói thật chứ? n oán giữa chúng ta đều xóa bỏ hết?
- Lời nói của bổn Hoàng vĩnh viễn có hiệu lực! Hơn nữa nếu nhân loại thật sự bị công phá, ngươi có thể gia nhập dưới trướng của ta!
Hai mắt Hồn Long Hoàng cháy lên hy vọng, nhưng nó còn chưa mất lý trí, vẫn tỉnh táo và cẩn thận.
- Nhưng ngươi cần phải ngăn hắn lại! Hơn nữa phải để ta rời đi trước!
Nó chỉ Trần Thư, mở miệng nói.
- Lực lượng bản nguyên của ta sẽ ở cách đây mười ngàn thước! Ngươi tự tới lấy là được.
- Ngươi không có tư cách ra điều kiện với ta!
Liễu Phong lạnh lùng nói.
- Ngươi đưa cho ta lực lượng linh hồn trước! Ta tự nhiên sẽ để ngươi rời đi.
- Chắc chắn không thể!
Hồn Long Hoàng lập tức nói, có kinh nghiệm xương máu lúc trước, bây giờ nó không bao giờ tin vào lời hứa của nhân loại.
- Kiên cường thật!
Liễu Phong cười khẽ, nói.
- Vậy ngươi mau đi chết đi, giết ngươi rồi, toàn bộ lực lượng linh hồn không phải cũng đều là của ta sao!
Nói xong, năm con Khế Ước Linh của hắn ta cùng lên, thả ra đủ loại kỹ năng, liên tục đánh về phía Hồn Long Hoàng.
- Không phải chứ, với trí thông minh của ngươi mà cũng đòi dùng kế ly gián sao?
Trần Thư nhíu mày, trong mắt có vẻ đùa cợt.
Nếu như Hồn Long Hoàng thật sự đồng ý, e là nó sẽ lập tức hiểu cái gì gọi là thế gian hiểm ác.
- Trần Thư!
Hồn Long Hoàng hô to, lửa giận ngút trời.
Trần Thư vẫn trông tiểu nhân như cũ, nói.
- Bây giờ ta có chút nghi ngờ, ngày đó ngươi phun ra, có phải ngươi cũng phun cả não ra ngoài không?
- !
Hồn Long Hoàng vừa nghe thấy vậy, lửa giận trong lòng lại tăng vọt thêm lần nữa, thậm chí cả linh hồn đều có chú rung lên, như thể sắp thăng thiên tại chỗ.
Miệng của tên này quá độc!
Nó nói với giọng lạnh hơn băng.
- Trần Thư… Ta nhớ ngươi rồi!
Dứt lời, thân thể nó xuất hiện lực lượng linh hồn khủng bố, sau đó bạo phát ra quang mang chói mắt.
- Muốn chạy sao?
Sắc mặt Liễu Phong khẽ động, vội vàng để Khế Ước Linh phóng kỹ năng ngăn lại.
Nhưng sau khi quang mang biến mất, Hồn Long Hoàng cũng biến mất không thấy, chỉ để lại một đoàn Lực Lượng Hạch Tâm khổng lồ ở đây.
- Trời ạ, thực sự để nó chạy thoát rồi sao?
Trần Thư chấn động, nói.
- Vậy mà nó còn nói muốn chơi liều một phen? Nó cố ý muốn bị ta làm nhục đúng không? Nó có thể chất thích bị tra tấn hả?
- ...
Liễu Phong lắc đầu, nói.
- Nó phải trả giá đắt đấy.
Hắn ta chỉ linh hồn lực lượng nồng đậm trên mặt đất, ít nhất cũng phải gấp mười lần những con phân thân còn lại.
Trên thực tế, đúng là Hồn Long Hoàng sử dụng kim thiền thoát xác.
Nhưng cái xác đó chính là một nửa Lực Lượng Hạch Tâm của nó.
Nhưng mà dù có thế nào, ít nhất cũng giữ được một phần lực lượng.
- Không thua thiệt… Ta không thua thiệt…
Bạn cần đăng nhập để bình luận