Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 400: Vừa xếp hàng vừa đột phá, có hợp lý không? (1)

- Hoàn cảnh không tồi.
Ba người đứng trên cỏ xốp, nhìn ra xa xa, toàn là núi nhỏ cao thấp nhấp nhô.
Trên đồi núi mọc đầy cỏ nhỏ xanh nhạt, bầu trời cũng xanh thẳm.
- Đáng tiếc là hơi nóng.
Trần Thư sờ sờ trán, nhiệt độ bình thường ở Liệt Dương Sơn Khâu vào ban ngày là hơn ba mươi độ, ban đêm thì là hơn mười độ, không phân bốn mùa.
- Xếp hàng đi.
Một Trấn Linh Quân bất cẩu ngôn tiếu, duy trì trật tự.
Mọi người ngoan ngoãn lập đội ngũ, Trần Thư lập tức nhìn thấy Diệp Thanh ở phía trước đám người.
Diệp lão đầu là một trong các quan chủ khảo, lúc này cũng bất cẩu ngôn tiếu, mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen, lộ ra có chút lạnh lùng.
- Hi.
Trần Thư vẫy vẫy tay, muốn bắt chuyện.
Ánh mắt Diệp Thanh nhìn tới, không nói gì, cũng gật đầu.
Chuyện Trần Thư đoạt được chức quán quân cho Nam Giang Thị, ngay cả hắn cũng biết.
Đương nhiên không phải thông qua mạng, mà là bác gái trên quảng trường mỗi ngày đều thảo luận về Trần Thư.
Về phần vì sao lại tiếp xúc với bác gái quảng trường, đương nhiên là Trần Thư giới thiệu.
Rất nhanh, học sinh cấp ba của năm thành thị đi tới cứ điểm của Trấn Linh Quân.
Xung quanh vô cùng yên tĩnh, trừ thỉnh thoảng có tiếng thú gầm truyền đến, không nghe thấy bất kỳ tiếng nghị luận nào.
- Các vị học sinh, năm nay ngự thú chỉ có hai môn, phân biệt là thực chiến và cấp bậc tiềm lực.
Một người trung niên cầm một cái máy khuếch đại âm thanh, mở miệng nói.
Dị không gian là có thể sử dụng thiết bị khoa học kỹ thuật cơ bản, chỉ là vũ khí khoa học kỹ thuật thì không thể phát huy tác dụng.
- Hiện tại các vị xếp thành hàng, tiến hành đăng ký cấp bậc tiềm lực.
Hơn năm ngàn người được chia làm mười hàng dài, bắt đầu tiến hành cuộc thi.
Cuộc thi cấp bậc tiềm lực cực kỳ đơn giản, chỉ cần lấy ra cấp bậc tiềm lực trên giao diện ngự thú của mình là được.
- Năm nay không ngờ chỉ có hai môn thi này.
Trần Thư nhíu mày, cấp bậc tiềm lực của hắn khẳng định là không cao, đây cũng là trở ngại lớn nhất để hắn tiến vào Hoa Hạ Học Phủ.
Đúng vào lúc này, trong mắt hắn bỗng nhiên xuất hiện mục chọn.
Mục chọn một: Thành thật xếp hàng, đợi cuộc thi cấp bậc tiềm lực! Phần thưởng hoàn thành: Đại lượng Ngự Thú Lực
Mục chọn hai: Từ bỏ thi đại học, trực tiếp vào nhà máy! Phần thưởng hoàn thành: Dược tề trí tuệ cấp Hắc Thiết.
Mục chọn ba: Trực tiếp ở ngay tại chỗ ném ra dược tề phát nổ, làm anh hùng một giây! Phần thưởng hoàn thành: Trở thành Ngự Thú Sư cấp Bạch Ngân.
Trần Thư sửng sốt, cuối cùng cũng tới rồi.
Hắn vốn tưởng rằng mình mỗi đêm chỉ cần ngủ cũng có được Ngự Thú Lực để đột phá.
Kết quả hiện tại lại không thành công, không ngờ gặp phải bình cảnh.
May mà mục chọn hiện tại lại xuất hiện, cái hắn cần chính là đại lượng Ngự Thú Lực để trùng kích bình cảnh, một phát trở thành cấp Hắc Thiết!
Trần Thư trực tiếp tỏa định mục chọn thứ ba… Ặc… thứ nhất.
Tuy mục chọn thứ ba có chút mê người, nhưng chính là nhìn thì có lời, mà khi làm rồi thì… Càng có lời hơn.
Đáng tiếc, trừ Diệp lão đầu ra, hai quan chủ khảo còn lại cũng là cấp Hoàng Kim.
Cho dù là hắn trở thành cấp Bạch Ngân, khẳng định cũng sẽ đi đầu thai ngay tại chỗ.
Trần Thư ngoan ngoãn xếp hàng.
Vài phút sau, hệ thống phát phần thưởng, hiển nhiên đã nhận định hắn lựa chọn mục chọn thứ nhất.
Đại lượng Ngự Thú Lực bằng không xuất hiện, nhưng bởi vì nguyên do bình cảnh, không thể trực tiếp hấp thu vào trong cơ thể.
Mà là hóa thành đại lượng thiên địa linh khí, không ngừng ùa vào thân thể của hắn, giống như sương trắng.
Lúc này, Trần Thư đi lên rồi.
- Mẹ kiếp, lão Tạ, tiểu Tinh, sao lại có sương mù.
Trần Thư có chút ngây đơ, tầm nhìn cũng bị hạn chế.
Hắn đã sớm tìm hiểu về Liệt Dương Sơn Khâu, không thể vô duyên vô cớ xuất hiện thời tiết sương mù.
Hai người nghe vậy liền nhìn một cái, lập tức thân thể run lên, nhảy về phía sau.
Tạ Tố Nam lộ ra vẻ mặt chấm hỏi kinh điển, mở miệng nói:
- Ngươi lại muốn làm nghệ thuật hành vi gì thế?
Từ Tinh Tinh thì nuốt nước miếng, nói:
- Trần Bì, có phải ngươi nuốt đạn hạt nhân không.
- Nuốt cái rắm.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, ngươi có dám quá đáng hơn không.
Thứ đó là con người có thể nuốt vào à?
Động tĩnh của ba người lập tức bị những người khác phát hiện.
Khi nhìn thấy Trần Thư cả người bị sương trắng bao bọc, toàn bộ mọi người đều hoảng hốt.
Mẹ kiếp, đây là thứ gì vậy?
- Báo cáo! Có người đang tự thiêu!
Người chung quanh lập tức tránh xa Trần Thư, chỉ sợ bị ảnh hưởng.
Cũng có người triệu hồi ra Khế Ước Linh thuộc tính hàn băng, muốn dập lửa cho Trần Thư.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ngươi con mẹ nó mới tự thiêu!
- Thanh âm này hình như có chút quen thuộc.
- Là Nam Giang Hãn Phỉ.
- Mẹ kiếp, không phải đúng là Trần Thư chứ?
- Ông trời cuối cùng cũng đến thu tên yêu nghiệt này đi rồi à?
Đám người lập tức sôi trào, nếu là người thường tự thiêu, có thể sẽ không dẫn tới động tĩnh lớn như vậy.
Nhưng độ chú ý của Nam Giang Hãn Phỉ quá cao!
Nhỏ đến trẻ trong tã lót, lớn đến lão nhân chín mươi, có thể nói là không ai không biết!
- Yên lặng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận