Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1316: Ngươi cảm thấy danh tiếng của ngươi bảo đảm thật à?

- Trừ Vật Liệu Học đủ điểm ra thì mấy môn còn lại ngươi biết được cái gì chứ!
- Đừng có mà bôi nhọ vô căn cứ, tóm lại là không được vô cớ bôi nhọ…
- Đừng lạc đề.
Tần Thiên nhếch miệng, sau đó nghiêm túc nói:
- Chỉ cần dung hợp hai Vật Liệu Hạch Tâm tương tự nhau thì có thể xuất hiện kỹ năng mạnh hơn!
- Đương nhiên, tỷ lệ thành công không phải là 100%!
- Ừm…
Trần Thư không bất ngờ, vốn dĩ Vật Liệu Hạch Tâm đã tràn đầy những điều kỳ bí rồi, có thể dung hợp được thì chứng minh rằng khoa học Ngự Thú không đơn giản.
Hắn nhướng mày mà nói:
- Chỉ cần thành công thì có thể đạt được Hỏa Ngự à?
- Đương nhiên… không phải!
Tần Thiên thay đổi giọng điệu mà nói:
- Chỉ có thể lĩnh ngộ một Hỏa Ngự nhỏ thôi, ước chừng có thể miễn 80% – 90% sát thương thuộc tính Hỏa.
- Cái này cũng không phải là Hỏa Ngự à?
Trần Thư nhướng mày, không ngờ sẽ khó khăn như vậy, xem ra Băng Ngự quý giá hơn những gì hắn đoán.
- Nhưng đó chỉ là hình thức ban đầu thôi. Dựa theo phân tích của phòng thí nghiệm, chỉ cần sau này ngươi có thể lĩnh ngộ kỹ năng liên quan đến kháng Hỏa thì đều có thể dung hợp vào bên trong Hỏa Ngự nhỏ này.
Tần Thiên cười nói:
- Chỉ cần ngươi nuôi đủ nhiều kỹ năng thì sẽ có cơ hội trưởng thành đến Hỏa Ngự chân chính.
- Không khỏi phức tạp quá rồi đó.
Trần Thư mở miệng nói:
- Ban đầu ta chỉ nuốt một cái vật liệu thôi mà đã trực tiếp lĩnh ngộ được Băng Ngự rồi.
- Chuyện này có thể so được sao?
Tần Thiên trừng mắt liếc hắn rồi nói:
- Phần thưởng của di tích ẩn tàng không phải là một Bạch Ngân Quân Vương có thể chạm tới được đâu.
Lúc trước, trong di tích Băng Hỏa Sâm Lâm, phần thưởng cuối cùng chính là một Hoàng Kim Quân Vương hoàn chỉnh, mà phần thưởng ẩn tàng thì lại càng tốt hơn.
- Để ta suy nghĩ lại đã…
Trong mắt Trần Thư có chút suy tư, hắn nói:
- Đúng rồi, các ngươi sẽ dùng cái gì để dung hợp?
- Cũng là một Bạch Ngân Quân Vương thuộc tính Hỏa.
Tần Thiên nói tiếp:
- Vốn dĩ cái gì dính đến Quân Vương đều sẽ không bán ra, nhưng bởi vì thiên phú và thực lực của ngươi nên cuối cùng phía chính phủ vẫn lấy ra.
Tất nhiên, lão không đề cập đến vai trò của mình trong việc này.
- Tốt đến vậy ư?
Trần Thư lập tức thấy có hứng thú, sau đó nói:
- Ừm, có thể cho ta vật liệu được không? Ta muốn tự dung hợp!
- ?
Khóe miệng Tần Thiên giật giật, đột nhiên hiểu được suy nghĩ của Trần Thư, lão nói:
- Ngươi muốn nuốt tài liệu kia đúng không? Không có lấy một thiết bị nào, ngươi dung hợp cái rắm ấy!
- Ầy…
Trần Thư gãi đầu mà nói:
- Ta chỉ muốn thử xem thôi mà.
Tần Thiên đổi chủ đề, lão nói:
- Thật ra cũng có thể đồng ý vấn đề này của ngươi.
- Thật hay giả đấy?
- Đương nhiên, bởi vì ngươi cần phải trả tiền để mua tất cả mà.
- Trả tiền?
Trần Thư trợn to hai mắt mà nói:
- Không phải miễn phí à?
- Miễn phí cái der (*)! Nếu không phải do thiên phú xuất chúng của ngươi thì phía chính phủ cũng sẽ không lấy vật liệu Quân Vương ra đâu.
(*) Der: ngôn ngữ mạng phổ biến, ban đầu bắt nguồn từ tiếng địa phương phía Bắc, ý dùng để diễn tả một người vô cùng ngốc, vô cùng khờ.
Tần Thiên lắc đầu, nói tiếp:
- Ngươi tự suy nghĩ lại đi, ngày mai cho ta một câu trả lời là được.
- Ngày mai làm gì nữa, bây giờ làm luôn!
Trần Thư ném Vật Liệu Hạch Tâm của Hỏa Long Vương ra ngoài rồi nói:
- Vật liệu Quân Vương của bên chính phủ cần bao nhiêu tiền?
Tần Thiên cầm vật liệu mà nói:
- Khoảng ba tỷ gì đó.
- Đắt thế luôn?
Trần Thư kinh hô, sau đó xoa đôi bàn tay mà nói:
- Thế, có thể ghi sổ không…
- Không được!
Tần Thiên kiên định, nói chắc nịch, không hề có lấy một tia do dự.
Mọi người đều biết, tội phạm ghi sổ thì chẳng khác nào cho không…
Khóe miệng Trần Thư giật giật, sau đó hắn nghiêm túc nói:
- Ta lấy danh tiếng của ta ra đảm bảo…
- Thôi tém lại được rồi…
Tần Thiên cười nói:
- Ngươi cảm thấy danh tiếng của ngươi bảo đảm được thật à?
- ...
Trần Thư thở dài, sau đó giao xác Hỏa Long Vương kia ra.
- Phía trên có hai khối Bạch Ngân Chân Bảo, cộng thêm huyết nhục Quân Vương của bản thân, đủ rồi chứ?
- Ồ? Ngươi không giữ Bạch Ngân Chân Bảo lại cho chính mình à?
Trong mắt Tần Thiên có vẻ kinh ngạc, vốn cho rằng Trần Thư sẽ dùng riêng nữa chứ.
Trần Thư bất đắc dĩ nói:
- Husky ăn nhiều Bạch Ngân Chân Bảo quá rồi, đã không còn tác dụng quá lớn nữa.
- ...
Khóe miệng Tần Thiên giật giật. Đây mà là lời con người có thể nói ra được ư?
Đây là lần đầu tiên lão nghe nói có người có thể ăn Chân Bảo tới mức cao nhất đấy…
- Vậy ta đi thông báo cho bọn họ tiến hành dung hợp vật liệu đây, tỷ lệ thành công khoảng 50%, ngươi chắc chắn rồi chứ?
Hai vật liệu Quân Vương đã không phải là một con số nhỏ, chỉ sợ Ngự Thú Sư Vương Cấp cũng chưa chắc đã chịu nổi.
Trần Thư không hề rầu rĩ mà chỉ dửng dưng nói:
- Không có gì phải suy nghĩ cả, do dự sẽ dẫn đến thất bại, quả quyết mới có thể cho không!
- Được rồi! Ngươi tự nghĩ kỹ là được rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận