Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 630: Tiểu tử này thật có tài

Sự lúng túng đến quá nhanh như một cơn lốc xoáy…
- Để ta xem xem ngươi còn có thể chống đỡ được bao lâu!
Trong thông đạo tuyển thủ, Trần Thư khoanh tay trước ngực đứng một mình ở đó, bày ra bộ dạng xem trò vui.
Hội trường chứa mấy chục ngàn người đột nhiên lại yên lặng, từng người từng người đều dùng ánh mắt sáng như đao nhìn thẳng về phía Bạch Dương.
- Mẹ ơi!
Bạch Dương chỉ cảm thấy lưng của mình bị nhìn đến có chút gai người, cuối cùng không chống đỡ được, hắn ta chỉ có thể chậm rãi đứng dậy.
- Bạch Dương học trưởng cố gắng lên! Chúng ta yêu ngươi!
- Ngươi đẹp trai nhất!
- Ca ca, cố gắng lên, ta luôn ủng hộ ngươi!
Trên khán đài, một nhóm nữ sinh đang hò hét cổ vũ, cổ động Bạch Dương.
Bọn họ được muội muội của hắn ta là Bạch Uyển mời tới.
Bạch Dương cố gắng nặn ra một nụ cười, thản nhiên đi vào vị trí tác chiến của mình.
Vừa nhìn thấy khuôn mặt sưng vù của Bạch Dương, các nữ sinh không nhịn được hỏi thăm.
- Bạch Uyển, sao ngươi bảo ca ca của ngươi đẹp trai lắm mà? Cái mặt sưng không khác gì cái đầu heo cả…
- Nói thật ngươi đừng buồn, ta cảm thấy anh trai ngươi còn không bằng tội phạm Nam Giang Trần Thư!
- Tội phạm Nam Giang cố gắng lên!
- ...
Bạch Uyển lộ vẻ khó hiểu.
Nhưng một giây sau, nàng ta đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Chỉ thấy Trần Thư bình tĩnh đi ra khỏi lối đi, nghênh đón hơn mười ngàn người hoan hô cổ vũ.
- Là hắn?
Bạch Uyển chấn động, nàng ta vừa nhìn là đã nhận ra tên ác ma Trần Thư lúc trước!
Ca ca của nàng ta sẽ không bị người kia đánh thêm lần nữa đó chứ…
- Bây giờ hai vị thiên tài đã vào vị trí, mặc dù dường như Bạch Dương xảy ra chút vấn đề nhỏ, nhưng hắn ta vẫn giữ được khí chất tiêu sái, xuất trần.
- Bây giờ, bắt đầu tranh tài!
MC mỉm cười rời đi, nhường sân đấu lại cho hai người.
Bạch Dương lộ rõ vẻ tức giận trong mắt, nhưng hắn ta cũng không nói thêm gì.
Giờ đây hắn ta đã hiểu được một đạo lý:
Lời độc miệng ai cũng biết nói, nhưng có làm thay đổi được chuyện gì không?
- Grao!
Trong giây lát, hai bóng dáng một trắng một đen chậm rãi xuất hiện trên sân đấu, ngửa đầu gầm lên làm mọi người rung động tinh thần.
Một con Hắc Sắc Sư Tử xinh đẹp dũng mãnh, bộ lông thuần một màu đen, đôi mắt lộ ra khí thế hung ác điên cuồng.
Mà một Khế Ước Linh khác chính là một con Bạch Sắc Cự Lang, khí thế trên người nó cũng không hề tầm thường.
- Hai đầu Khế Ước Linh cấp SS, thiên phú thật sự là quá kinh khủng, khi nào thì ta mới có thể thức tỉnh được một con như vậy chứ!
- Không hổ là thiên tài của Hoa Hạ học phủ! Chênh lệch quá lớn.
- Một đen một trắng, quả thật là tổ hợp gần như hoàn mỹ rồi!
Lúc đầu, Bạch Dương cũng không phải thủ khoa đầu vào đại học.
Chỉ là sau khi trở thành Hắc Thiết Cấp, hắn ta đã thức tỉnh được một Khế Ước Linh cấp SS.
Hai con Khế Ước Linh cấp SS trực tiếp khiến cho Bạch Dương trở thành người đứng đầu toàn khối, được học phủ đào tạo trọng điểm.
Trần Thư bình tĩnh triệu hoán hai Khế Ước Linh của mình ra.
Một quả cầu khổng lồ màu vàng xuất hiện, hai mắt ngốc manh nhìn một sư một sói phía đối diện.
Nó lắc lắc cái mông tựa như đang cân nhắc xem đối phương có thể chịu nổi trọng lượng của mình hay không.
- Grao!
Vừa xuất hiện ở trên đầu Tiểu Hoàng, Husky đã nhảy nhót qua lại trên đó, ánh mắt lộ vẻ thông minh trí tuệ.
- Hả? Đây là Khế Ước Linh của ngươi?
Bạch Dương ngơ ngẩn cả người, hắn ta có chút bất ngờ không kịp chuẩn bị.
Hắn ta tự tin rằng mình có thể thắng trận này, thế nên cũng không đi điều tra tư liệu về đối phương.
Lúc đầu còn tưởng rằng là Khế Ước Linh nào đó đứng đầu, hóa ra chỉ là hai con này thôi sao?
Nhưng toàn bộ khán giả lại hưng phấn hò hét.
- Đại Tiện Quái Thú, cố lên! Cố lên!
- Gatling Husky, đừng nương tay, mạnh dạn đánh bẹp đối thủ cho ta!
- Tội phạm Nam Giang tất thắng! Tất thắng!
Vô số người vui mừng hô lên, hoàn toàn không để ý đến hai con Khế Ước Linh đứng bên cạnh của Bạch Dương.
Trận tranh tài tháng mười một đã để bọn họ hiểu ra một điều:
Tiềm lực không phải nhân tố duy nhất để đánh giá chiến lực!
- Xem ra đám người này vẫn có chút tin tưởng vào ngươi đấy!
Vẻ mặt Bạch Dương rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại càng coi trọng đối thủ hơn, hắn ta cũng không vì đẳng cấp Khế Ước Linh của đối phương quá thấp mà buông lỏng cảnh giác.
- Để ta xem xem ngươi định dùng cái gì đánh với ta!
Trong sân, Bạch Lang đã sử dụng kỹ năng trước một bước, hai đạo bạch quang lập tức hiện lên, bao phủ Bạch Lang và Hắc Sư.
Một khắc sau, thân thể của hai Khế Ước Linh bắt đầu như ẩn như hiện giống như sắp biến mất vậy.
- Hả? Loại kỹ năng Tàng Hình?
Trần Thư hơi ngẩn ra, mặc dù hắn vẫn loáng thoáng có thể nhìn thấy hai hình dáng của con Khế Ước Linh, thế nhưng chỉ cần có hơi không chú ý là sẽ khó tìm thấy thấy, trừ khi là chăm chú quan sát.
Grao!
Trong giây lát, hai con Khế Ước Linh lập tức tập kích, tốc độ của cả hai đều cực kỳ nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận