Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 420: Ném hai viên đạn hạt nhân để trợ hứng (2)

Một lát sau, hắn lấy ra bình đựng thuốc xổ, lấp lín dược tề phát nổ.
Đã không có phong ấn của bình hệ thống, một khi dược tề phát nổ gặp nhiệt độ cao sẽ lập tức dẫn nổ.
Bạch sư là song thuộc tính hỏa quang, một khi nuốt vào, tất nhiên sẽ phát nổ.
Tốc độ của Lôi Điểu chậm lại, cự ly giữa hai bên gần thêm, đã không tới ngàn mét!
Bạch sư gầm lên một tiếng, hai bên thân thể kéo dài ra một đôi cánh ánh sáng, không ngờ đạp không mà đến, tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị.
- Ném lại hai viên đạn hạt nhân để trợ hứng!
Trần Thư vô cùng chăm chú, trong đầu mô phỏng ra các loại tình huống.
Trong phút chốc, hai mắt hắn sáng lên, lập tức ném ra hai bình thuốc trong tay.
- Gừ.
Bạch sư đang muốn thi triển công kích ngẩn ra, lập tức thấy bảo vật bên trong bình dược tề.
Nó chỉ suy tư một lát, trực tiếp há cái miệng khổng lồ, nuốt vào.
Hiện giờ tình huống hỗn loạn, nếu để mặc bảo vật rơi xuống đất, tất nhiên sẽ bị đàn hung thú giẫm lên, thậm chí có hung thú to gan lớn mật sẽ lén lút cắn nuốt.
Dám ỉa cả trên đầu nó, còn gì mà hung thú không dám làm nữa?
- Xem ngươi thăng thiên thế nào!
Trần Thư nhếch miệng cười, tận mắt thấy bạch sư nuốt xuống hai bình dược tề phát nổ.
- Chạy thôi.
Lôi Điểu biến dị lại phóng ra kỹ năng đã làm lạnh xong, tốc độ tăng vọt, lại kéo giãn cự ly.
Dược tề phát nổ thuận theo yết hầu tiến vào dạ dày bạch sư, bên trong có nhiệt độ cao cực kỳ đáng sợ.
Cơ hồ là trong phút chốc, nắp bình đã bị hòa tan.
Dược thủy màu xám chảy ra, lập tức đạt tới điểm phát nổ.
Bạch sư đang muốn truy kích, thần sắc đột nhiên ngẩn ra,
Đồng tử của nó co rút lại, mắt trợn to, tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Rầm rầm rầm!
Trong phút chốc, bạch sư lập tức ngã xuống đất không dậy nổi, thân thể không ngừng run rẩy, trong cơ thể có tiếng nổ mạnh cực kỳ đáng sợ.
Bạch sư lộ ra thần sắc sợ hãi, miệng không ngừng chảy máu tươi màu vàng, kỹ năng phòng ngự của bản thân cũng được phóng thích.
- Cái này…
Đàn hung thú lập tức dừng lại, nhìn chằm chằm vương của chúng đang không ngừng run rẩy, trong mắt hiện ra vẻ đờ đẫn.
Đây là. . . Phát bệnh à?
Thậm chí có hung thú lĩnh chủ trong mắt lộ ra vẻ tham lam, huyết nhục của quân vương là vật đại bổ chân chính.
Rầm rầm rầm!
Thân thể vốn thánh khiết của Bạch sư không ngừng run rẩy, thậm chí bốc ra từng trận khói đen. . .
- Thơm quá.
Hung thú chung quanh không nhịn được mà nuốt nước miếng, chưa từng ngửi qua mùi thơm như vậy.
- Mẹ kiếp, mạnh như vậy à.
Trần Thư ở phía trước lại cả kinh, hai bình dược tề phát nổ không ngờ không trực tiếp khiến thân thể đối phương phát nổ.
Vốn cho rằng có thể nhìn thấy một hồi pháo hoa thịnh thế, kết quả lại không có bất kỳ tình huống gì xuất hiện.
Bạch sư. . . chống đỡ được đạn hạt nhân!
- Tình huống gì thế?
Đỗ Minh không hiểu lý do, vì sao đang yên đang lành hung thú quân vương lại không đuổi theo nữa.
Nhưng hắn lúc này không dám quan sát ở cự ly gần, hung thú nhiều vô cùng vô tận đó đủ để khiến da đầu hắn nổ tung.
- Chạy đi!
Lôi Điểu biến dị lắc mông, trực tiếp bỏ chạy.
Bởi vì nguyên do của dược tề phát nổ, bạch sư không tử vong ngay tại chỗ, nhưng khẳng định là không dễ chịu gì.
Rầm rầm rầm!
Bạch sư vẫn nằm xụi lơ, trong cơ thể không ngừng truyền đến phát nổ khủng bố, khiến người ta nhìn ghê cả người.
Thân thể vô cùng cứng cỏi bị xé rách, nhưng lại bị bạch quang thần bí vấn vít, sửa chữa phục hồi cực nhanh.
Thần sắc Bạch sư vô cùng uể oải, nhưng dược hiệu của dược tề phát nổ cũng đang không ngừng tiêu tán.
Hai bên lâm vào giằng co.
- Gừ.
Bạch sư tạm thời thở được một hơi, lập tức gầm khẽ một tiếng.
Đàn hung thú nhận được mệnh lệnh, lại tập kết, truy đuổi về phía trước.
Lãnh địa bị ô nhiễm, bảo vật bị trộm, mình lại bị thương nặng, các loại đả kích nối gót kéo tới.
Bạch sư hiện tại đã có chút thần chí không rõ. . .
Không rõ mình rốt cuộc là trêu ai chọc ai!
Hung thú vô cùng vô tận hội tụ, giống như biển rộng, truy đuổi về phía trước.
- Các ngươi vẫn muốn đuổi theo ta à?
Trần Thư không nhìn thấy thân ảnh của bạch sư, thầm thở phào.
Lôi Điểu biến dị cũng lộ ra thần sắc thoải mái, thậm chí không ngừng lắc mông, lộ ra bộ dạng vô cùng khiêu khích.
- Thực sự để ba người này thành công chạy thoát à?
Xa xa, Đỗ Minh lộ ra vẻ mặt bất khả tư nghị.
Một Ngự Thú Sư Hắc Thiết một sao cộng thêm hai Ngự Thú Sư cấp chín, chạy thoát trong tay vô số hung thú cùng với một quân vương Hắc Thiết ba sao.
Quả thực chính là rất không có đạo lý.
Một ngày một đêm trôi qua,
Vù vù.
Lôi Điểu biến dị không ngừng thở phì phò, đầu lưỡi lè cả ra.
Chạy toàn lực lâu như vậy, là ai cũng không chịu nổi…
Phía sau ba người vẫn có biển thú vô cùng vô tận, đương nhiên đã đổi mấy tốp hung thú.
Hoàn toàn coi là đang chạy tiếp sức.
- Mẹ nó! Cuối cùng cũng nhìn thấy cứ điểm rồi.
Ba người thở phào nhẹ nhõm, biết mình đã an toàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận