Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1077: Nhà ai sẽ xây mộ tổ ở cái nơi quỷ quái này chứ? (2)

Hắn mở miệng hỏi:
- Để mặc phát triển, thật sự không sợ hung thú uy hiếp đến nhân loại ư?
- Không còn cách nào, thực tế không có nhân thủ.
Tần Thiên mở miệng giải thích:
- Nhưng cũng may thường thì cách một khoảng thời gian, truyền kỳ Ngự Thú sư sẽ liên hợp lại tiêu diệt toàn bộ!
- Quả thực không được phải dùng đạn hạt nhân trực tiếp san bằng!
Trần Thư sờ cằm, trong mắt đã có ý tưởng.
- ...
Khóe miệng mọi người co rút, ném đạn hạt nhân đến nghiện rồi đúng không?
Nhưng bọn hắn lại không ngăn cản, mà là nói:
- Nếu như ngươi thật sự có đủ số lượng đạn hạt nhân, có thể phủ kín Dị Không Gian này!
- Thật sao?
Hai mắt Trần Thư sáng lên, không ngờ tới ý nghĩ này sẽ được bọn họ cho phép.
- Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là, không thể tác động đến các khu vực còn lại trên Lam Tinh!
Tần Thiên thấy vẻ mặt hưng phấn của hắn, vội vã mở miệng nhắc nhở.
Lỡ như số lượng quá nhiều, phá hỏng luôn Lam Tinh, đây không phải là keo thêm con dê thế mạng sao?
- Có cơ hội là tốt rồi!
Trần Thư nhún vai, hắn làm chuyện này bởi vì hai điều kiện.
Một là có phiên bản Bạo Tạc Dược Tề tăng cường, ngoài ra còn có phần thưởng tuyển hạng phong phú mà hệ thống đưa ra.
Hắn cũng không muốn ăn no dửng mỡ tới đây ném đạn hạt nhân, trừ phi là gặp phải hung thú thật sự không thể khống chế.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ngay lúc này, Thiên Băng Phượng Vương đập hai cánh, vung ra vô số lưỡi đao từ băng tuyết ngưng kết tạo thành.
Phía dưới toàn bộ mấy trăm con hung thú chém xuyên đầu, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt biển xanh thẳm, cảnh tượng trông vô cùng yêu dị.
Khoảng cách giữa Bạch ngân và Vương cấp chênh lệch quá xa!
Tần Thiên mở miệng nói:
- Đi đường vòng thôi! Tử Tịch Hải Vực quá lãng phí thời gian!
Tổng đốc Nam Thương gật gật đầu, hải vực không nằm trong phạm vị điều tra của bọn hắn.
Ngay lúc này, trước mặt của Trần Thư xuất hiện tuyển hạng:
[Tuyển hạng một: Cùng mọi người thăm dò Tử Tịch Hải Vực! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Cường lực hộ thuẫn +2 ]
[Tuyển hạng hai: Đi đường vòng! Phần thưởng hoàn thành: Trung lượng ngự thú lực ]
[Tuyển hạng ba: Một thân một mình tiến về Tử Tịch Hải Vực! Phần thưởng hoàn thành: Truyền tống dược tề *1 ]
Trong mắt Trần Thư có chút suy tư, không nghĩ tới cái này cũng có thể phát động tuyển hạng.
- Chờ một chút!
Trần Thư mở miệng nói:
- Nếu không, chúng ta tham quan Tử Tịch Hải Vực một chút đi?
- Hả?
Đám người Tần Thiên quay đầu nhìn lại, trong mắt có chút không hiểu.
Trần Thư thấy dáng vẻ của mọi người, con ngươi đảo một vòng, mở miệng nghiêm túc nói:
- Ta cảm thấy hung thú công cộng hải vực thực ra có quan hệ mật thiết đến sự an toàn của chúng ta.
Hắn chí khí lẫm liệt nói:
- Nếu như các nước chỉ quét tuyết trước cửa thì Lam Tinh lúc nào mới có thể khôi phục sự hòa bình chân chính đây?
- ? ? ?
Đám người Tần Thiên trong nháy mắt trở nên ngây ngốc.
- Đây thực sự là lời kịch của ngươi sao? Lấy nhầm kịch bản rồi kìa!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, lập tức chất vấn:
- Nói! Rốt cuộc ngươi có mục đích gì đây!
Lúc này, hắn dường như nghĩ đến cái gì, vội vàng nói:
- Có phải bên trong có phần mộ tổ tiên của kẻ thù của ngươi không?
- ...
Trần Thư thoáng ngây người, đây là cái gì suy luận không hợp thói thường gì đây?
Hơn nữa, nhà ai sẽ xây mộ tổ ở cái nơi quỷ quái này chứ?
- Ta chỉ là một tên tội phạm, có thể có ý đồ xấu gì được chứ?
Trần Thư giang hai tay ra, bình thản nói:
- Ta chỉ muốn mở mang kiến thức về sức chiến đấu của các đại lão thôi mà!
- Thật sao?
Đám người Tần Thiên dù sao vẫn cảm thấy có chút mùi vị âm mưu.
- Thuận tiện nhặt chút vật liệu hung thú …
Trần Thư thở dài, chỉ có thể nói lời nói thật, ngay sau đó lại nhấn mạnh nói:
- Chỉ là thuận tiện thôi
- Ngươi đúng là… Không quên sơ tâm mà!
Đám người Tần Thiên liếc nhau một cái, con hàng này bất cứ lúc nào cũng bày ra dáng vẻ nghèo đến điên rồi…
- Ta phải giành được tài nguyên!
Trần Thư bất đắc dĩ nói:
- Thật sự cho rằng thiên tài dễ làm như vậy sao?
- Được thôi!
Đám người Tần Thiên gật gật đầu, coi như sớm lấy chút tin tình báo, thuận lợi cho việc tiêu diệt hung thú lần sau vậy.
- Không hổ là đại lão!
Trần Thư nhếch mép cười một tiếng, lại được không hai kỹ năng đẳng cấp, khá là thoải mái!
- Vù vù ~
Lúc này, Thỏ Không Gian đã thu vật liệu hạch tâm và Ngự Thú Trân Châu dưới thân thể hung thú vào.
- Lên đường thôi!
Thiên Băng Phượng Vương kêu một tiếng, trực tiếp bước vào trong Tử Tịch Hải Vực…
Một giờ sau.
Mọi người một đường bay qua, thoáng chốc đi đã tới trung bộ của hải vực.
- Hả? Có gì đó không đúng lắm!
Tần Thiên sờ cằm, trong mắt có chút nghi hoặc.
- Đây thật sự là Tử Tịch Hải Vực sao? Không có hung thú!
Trần Thư nhíu mày, vốn dĩ tới đây là chuẩn bị nhặt bảo bối, kết quả bóng dáng của một con hung thú cũng không có nữa.
- Có chút khí tức nguy hiểm!
Tần Thiên cười cười, nói:
- Xem ra là có quân vương muốn nhắm vào chúng ta rồi?
Trần Thanh Hải gật gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận