Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 699: Lửa tấn công đằng giáp, lực sát thương tăng lên gấp bội (2)

Trần Thư sờ cằm, nói.
- Ta chuẩn bị dùng toàn bộ gia tài để mua Đặc Thù Dược Tề của trường học đây!
Dược Tề Số 008 giúp gia tăng thuộc tính hỏa của Khế Ước Linh , ngoại trừ dược tề này ra vẫn còn có dược tề gia tăng lực phòng ngự, dáng người và các dược tề với đủ loại thuộc tính khác.
Chẳng qua là giá cả quá đắt đỏ, hiếm có học sinh nào có thể đổi được.
Đối với Trần Thư mà nói, phương thức tăng lên tốt nhất bây giờ chính là Chân Bảo, hơn nữa còn phải là Hắc Thiết Chân Bảo.
Đương nhiên, Bạch Ngân Chân Bảo cũng dùng được, chỉ là có hơi lãng phí.
Nhưng Chân Bảo quá khan hiếm, hắn không thể mua dùng với số lượng lớn được.
Lựa chọn thứ hai là Đặc Thù Dược Tề của học phủ, Đặc Thù Dược Tề này tương đương với Tiểu Chân Bảo, mặc dù hơi đắt, nhưng thực lực tăng lên rất nhiều.
- Đặc Thù Dược Tề?
A Lương và Vương Tuyệt có hơi khó hiểu, hiển nhiên bọn họ chưa bao giờ nghe đến cái tên này.
Trần Thư giải thích cho hai người.
- Các ngươi nên tiết kiệm tiền mua Dược Tề Số 003 đi, nó có thể gia tăng toàn bộ thuộc tính đấy!
Nếu tính ra thì Dược Tề Số 003 chắc chắn là dược tề tốt nhất, đó cũng là phúc lợi mà Hoa Hạ học phủ cho học sinh của mình, đáng tiếc chỉ có thể dùng một lọ.
Hai người gật đầu, không nghĩ tới Trần Thư đã đào tạo Khế Ước Linh đến loại trình độ này rồi.
...
Xế chiều.
- Lão Vương, A Lương, bây giờ ta không có nhược điểm gì cả chứ?
Trần Thư mặc một bộ Đằng Giáp màu lam đi ra phòng khách rồi xoay người một vòng.
- Móa nó! Ngươi lại lên cơn à?
Hai người ngẩn ra, bọn họ lại bị Trần Thư làm cho không biết phải nói gì.
A Lương mở miệng nói.
- Chỉ cần ngươi vẫn luôn làm người, chúng ta sẽ không cù ngươi nữa đâu!
- Ai phòng các ngươi chứ? Các ngươi nghĩ tội phạm ta đây sợ nhột thật à? Buồn cười!
Trần Thư bĩu môi rồi nói.
- Buổi chiều có tiết lão Liễu dạy về thực chiến, không phải học kỳ này ta ít đi thi sao, nên ta chuẩn bị ít biện pháp đề phòng!
- ...
Hai người giật giật khóe miệng, cũng chỉ có ngươi mới dám mặc Đằng Giáp đi học thôi.
- Nhưng ta cứ có cảm giác như ngươi quên mất một vấn đề!
- Vấn đề gì?
- Lửa tấn công Đằng Giáp, lực sát thương tăng lên gấp bội!
- ?
Trần Thư ngẩn ra rồi lập tức hiểu được.
- Có đạo lý, đối mặt với Liễu Phong, ta phải chuẩn bị thêm một cái áogiáp phòng lửa nữa!
- Ta đã chuẩn bị giúp ngươi rồi đây!
A Lương cười toét miệng mà mở túi đeo lưng ra.
Trần Thư vỗ vai A Lương.
- Thật à? Không hổ là huynh đệ tốt của ta!
A Lương quay người, trong tay là một cái lọ… đựng tro cốt tinh xảo.
Trên đó còn chạm khắc cả hoa…
- Trần Bì, cái này phòng hỏa tốt lắm!
- ?
Trần Thư giật giật khóe miệng, nói.
- Đã thành tro cốt thì đương nhiên là phòng được hỏa rồi!
Ngự Thú Quán số một của trường học.
Tân sinh năm thứ nhất đại học đang tốp năm tụm ba chạy đến, Liễu Phong lại bình tĩnh như đang đợi ai đó.
Nhưng đúng lúc này, hắn ta cau mày lại.
Một bóng người len lét chuồn vào như kẻ trộm.
- Trần Thư!
Liễu Phong vừa liếc qua là đã nhận ra Trần Thư, có một số người đi đến đâu nổi bật đến đấy, có thể vừa nhìn là nhận ra được ngay.
- A… Liễu lão sư…
Trần Thư cố nặn ra một nụ cười, hắn sẽ không bị hỏa táng ngay tại chỗ đó chứ…
- Cút về đội ngũ mau!
Liễu Phong hừ lạnh, vừa nghĩ đến học sinh đắc ý của mình nghỉ thi, hắn ta lại cảm thấy tức anh ách…
- Học kỳ này vốn dĩ môn thực chiến là môn học chủ yếu, trừ một số người ra thì đa phần các ngươi đều chưa có đủ kinh nghiệm thực chiến, ta hy vọng các ngươi sẽ nghiêm túc học môn này!
Nói xong, Liễu Phong lập tức bắt đầu chương trình học.
Năm giờ chiều.
Liễu Phong ho khan, nói.
- Bây giờ ta sẽ đọc thứ hạng thực chiến của học kỳ trước!
- Hạng nhất, Vu Dịch, thưởng hai trăm tín chỉ!
- Hạng nhì, Phương Khinh Trần, thưởng một trăm tín chỉ!
- Hạng ba, A Lương, thưởng năm mươi tín chỉ!
- ...
- Hạng năm trăm, Trần Thư!
Sau khi đọc xong, cả khóa đều nhìn về phía Trần Thư bằng ánh mắt kỳ dị.
Mọi người đều biết hắn đoạt được quán quân hàng năm, nhưng thành tích thực chiến đứng thứ nhất đếm ngược thật sự rất không bình thường.
- Các ngươi nhìn ta làm gì?
Trần Thư thản nhiên nói.
- Ta làm vậy để thành tích của các ngươi được tăng lên một thứ hạng, ta không vào địa ngục thì ai vào! Không biết đường cảm ơn thì thôi?
- ...
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều giật giật khóe miệng. Thế mà ngươi cũng nói được!
- Ta thấy các ngươi chỉ cần chuyển phần thưởng tín chỉ để cảm ơn ta là được rồi!
Trần Thư cau chân mày mà nhìn Vu Dịch.
Vu Dịch yên lặng không nói, trực tiếp quay mặt đi.
Ngươi định ăn cướp trước mặt lão sư đấy à?
- Vu Dịch, ngươi góp đủ tín chỉ chưa? Có muốn đánh với ta một trận không?
- Không!
Vu Dịch quả quyết lắc đầu từ chối. Bây giờ trong nhà cũng đã không ủng hộ hắn ta nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận