Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1099: Sơ yếu lý lịch nghịch thiên của Trần Thiên

Vẻ mặt Trần Thư ngơ ngác, thực sự khoảng thời gian này hắn không hề làm gì cả?
- Bảo ta báo cảnh sát bắt ngươi, nói học phủ chúng ta bồi dưỡng ra một tên tội phạm.
Trong mắt Tần Thiên đã có chút bất đắc dĩ.
Hắn ta ngồi xuống trên ghế sô pha, trong mắt lộ ra vẻ bất lực.
Hắn ta không thể tố cáo người ta bôi nhọ Hoa Hạ học phủ được?
Đến lúc đó quan toà hỏi là bôi nhọ như thế nào, chẳng lẽ hắn ta nói, đối phương chỉ là nói rõ sự thật mà thôi…
- Không phải chứ.
Vẻ mặt Trần Thư mông lung, nói:
- Khoảng thời gian này ta thực sự không làm chuyện gì cả.
- Tìm việc bây giờ khó thật đấy, ta đã gửi rất nhiều bản sơ yếu lý lịch rồi.
Hắn lắc đầu, đúng là cuộc sống không hề dễ dàng, tội phạm thở dài…
- Không thể nào? Cho ta xem sơ yếu lý lịch của ngươi một chút đi!
Vẻ mặt Tần Thiên ngơ ngác, trong mắt có chút hoài nghi.
Căn cứ vào thiên phú cùng thực lực Trần Thư, tương lai hoàn toàn có thể đảm đương thủ tịch Ngự Thú sư của công ty lớn.
- Vâng!
Trần Thư đưa ra một tập giấy, đưa cho Tần Thiên.
Vốn dĩ vẻ mặt của Tần Thiên bình tĩnh, nhưng dần dần có chút không đúng.
Một hồi lâu, ánh mắt của hắn ta vô cùng cổ quái, thực sự là có chút không kìm được.
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Hiệu trưởng, vẻ mặt của ngươi là sao đấy?
- Đây thật sự là sơ yếu lý lịch của ngươi sao?
Tần Thiên hít sâu một hơi, hỏi:
- Ngươi xác định không phải là hướng dẫn vào tù chứ?
- Ý là gì đây…
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, nói:
- Liễu lão sư bảo ta viết!
- Lão Liễu dạy?
Tần Thiên mở to hai mắt nhìn, vội vàng gọi điện thoại cho Liễu Phong bảo hắn ta tới đây một chuyến.
Mười phút sau, Liễu Phong đi vào phòng ký túc xá của Trần Thư.
- Trần Bì, ngươi lại phạm tội gì nữa?
- Lão sư, ta không làm gì cả!
Trần Thư nhún vai, nói:
- Là hiệu trưởng gọi ngươi tới.
- Lão Liễu, bản sơ yếu lý lịch này là ngươi bảo Trần Thư viết?
Tần Thiên đưa bản sơ yếu lý lịch trong tay, thở dài một hơi.
- Ta xem một chút
Liễu Phong nhận lấy, nhưng vẻ mặt cũng giống như trước dần dần trở nên không hề bình thường.
Một lúc sau, hắn ta ép buộc bản thân tỉnh táo lại, mở miệng hỏi:
- Đây thực sự là do ngươi viết sao?
- Lão sư, có vấn đề gì ư? Ta cảm thấy ổn mà!
- Năng lực cá nhân ngươi viết cái gì?
Liễu Phong xạm mặt lại, đọc:
- Am hiểu đủ loại vũ khí nóng, thí dụ như nói: Đạn lửa, súng phóng tên lửa cùng đạn hạt nhân!
- Đối nhân xử thế năng lực giao tiếp mạnh, cực kỳ am hiểu dọa nạt bắt chẹt! Cho ta một cơ hội, Vương cấp cũng phải rơi lệ!
- Năng lực chiến đấu xuất sắc, sở trường đánh lén dưới mọi hoàn cảnh, tuyệt đối sẽ không có người đoán ra được…
- ...
Một lúc sau, Liễu Phong mở miệng nói:
- Ngươi xác định đây là sơ yếu lý lịch?
- Ừm…
Trần Thư gãi gãi đầu, nghiêm túc hỏi:
- Có chỗ nào không đúng ư?
- Cái này mẹ nó không đúng chỗ!
Liễu Phong quát lớn một câu, ngay sau đó lại thì thầm:
- Năng lực cá nhân ta còn có thể hiểu được, cái này mẹ nó thực tiễn kinh nghiệm là cái gì?
- Phóng số lượng đạn hạt nhân cao tới hai chữ số, hỏa tiễn đồng tinh chuẩn đánh trúng Ngự Thú sư mỗi một cấp bạc, kỷ lục đạn lửa cao nhất là thiêu đốt cả một con đường…
- Cùng đàm phán với hai vị Vương cấp Ngự Thú sư nào đó ở Anh Hoa quốc, thành công lột sạch mọi tài vật trên người bọn hắn, cùng Liên minh Tự Do đàm phán truyền kỳ Khế Ước Linh, thu được mấy trăm tỷ tiền chuộc…
- Cho đến tận bây giờ, đánh lén trên trăm Ngự Thú sư, xác suất thành công cao tới 99%, trọng thương và dẫn đến tử vong đạt tới 80%...
- ...
Đọc đến chỗ này, trái tim Liễu Phon gđã có chút không chịu nổi.
- Quan trọng nhất chính là…
Hắn ta trừng trừng nhìn Trần Thư, nói:
- Ngươi mẹ nó yêu cầu tiền lương đãi ngộ có phải là quá bất hợp lí rồi không?
- Lão sư, ta là quán quân toàn quốc, yêu cầu nhiều một chút cũng không quá phận chứ?
- Đây chính là lý do ngươi muốn 51% cổ phần công ty của người ta sao?
- Úi . . Ta thiếu tiền mà!
Trần Thư mở miệng nói:
- Hơn nữa ta có cổ phần, cũng có thể dụng tâm hơn trong lúc làm việc trong công ty!
- Ngươi mẹ nó là đang tìm việc làm hay đang cướp bóc đây?
- Hai cái này có gì khác nhau sao?
- ? ? ?
Liễu Phong hít sâu một hơi, nhìn thấy bản sơ yếu lý lịch, đối phương không báo cảnh sát đã là nhân từ lắm rồi…
Tiếp theo, hắn lại đọc lên một điểm sáng trên phần sơ yếu lý lịch đó, cuối cùng ném trên trên ghế sô pha, quát lên:
- Ngươi xem cái này mà gọi là sơ yếu lý lịch hả?
- Không phải sao?
Trên mặt Trần Thư tràn đầy vẻ vô tội, nói:
- Lão sư, không phải ngươi nói ta phải thực sự cầu thị sao? Trên đó bất kỳ chuyện nào cũng là do ta tự thuật ra mà, tuyệt đối không giở trò bịp bợm!
- ...
Khóe miệng Liễu Phong giật giật một cái, ngươi mẹ nó cũng không thể quá thành thật như vậy chứ?
Một hồi lâu sau hắn ta hít thở sâu một hơi, nói:
- Trần Bì à, thực ra có đôi khi, lời nói dối có thiện ý cũng có thể, có lợi cho việc bảo về hòa bình thế giới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận