Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 738: Trên đảo có bom hạt nhân không?

Trong lần nổ trước, chỉ có một phần tư số bình dược tề được sử dụng, nhưng lần này lại trực tiếp sử dụng cả hai bình.
Chốc lát sau.
Ai đã làm điều đó! Là ai?
Vẻ mặt của Vương giáo chủ vô cùng tức giận.
Sức mạnh của vụ nổ bao trùm, hắn ta chưa kịp thành công đến được Bắc khu thì giữa đường đã bị ánh sáng chói lọi bao trùm lấy.
Hắn ta là một Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp nên cũng không bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng những người còn lại vẫn chưa chắc.
Quan trọng nhất là tài nguyên trên hòn đảo này đều đã bị phá hủy hết cả rồi!
Mục đích của Giáo Hội khi xây dựng Tội Ác Chi Thành này là để tích lũy và thu hút các thành viên.
Của cải tích lũy hàng bao thập kỷ đã tiêu tan hết trong hôm nay rồi!
Quả là một trận pháo hoa hoành tráng!
Trần Thư đến phía xa của hòn đảo, khóe miệng hắn cong lên, hắn ngồi trên đầu Slime, bên cạnh là hai túi phân Urea căng phồng.
Trong tay hắn cầm một chiếc máy ảnh, chụp hai luồng ánh sáng mặt trời gay gắt kia lại, thỉnh thoảng còn bình luận một chút.
Lúc này, một giọng nói đột ngột xuất hiện.
Tiểu tử, ngươi cũng thật dũng cảm ha, không sợ Giáo Hội báo thù sao?
Hả?
Trần Thư hơi giật mình, vừa quay đầu nhìn lại thì đã trông thấy một con Lục Sắc Ô Quy.
Đó chính là Lý Dịch tới từ thành phố Nam Thương, người đã xuất hiện ở Ngự Thú Trường lúc trước!
Mẹ kiếp, ngươi thật sự không phải đồ ngốc đấy chứ?
Lông mày Trần Thư nhíu lại, không ngờ lại có thể gặp lại đối phương ở đây.

Lý Dịch mở miệng nói:
Thật ra ta cũng giống như ngươi thôi!
Chẳng lẽ ngươi cũng là trụ cột của đất nước, là đại biểu của thanh niên mới, là niềm tự hào của đại học Hoa Hạ…
Được rồi, được rồi!
Lý Dịch khẽ mở miệng, trực tiếp ngắt lời hắn.
Rốt cuộc là ngươi có còn cần mặt mũi nữa hay không hả?
Trận nổ lúc trước là do ngươi làm ra sao?
- Hả? Đến cùng ngươi là ai hả?
Trong mắt Trần Thư có chút nghi hoặc, chẳng lẽ thật sự là người phe mình sao?
Tại hạ là Ngự Long Vệ Lý Dịch của thành phố Nam Thương!
Đại hán mỉm cười, lấy một chiếc băng đội trưởng bằng vàng của Ngự Long Vệ ra.
Ngự Long Vệ?
Trần Thư nhướng mày, sắc mặt lập tức giãn ra.
Hắn cười nói:
- Hóa ra là Lý ca, ta là Trần Thư của Hoa Hạ học phủ. Lần này, ngươi phải ghi công cho ta đó!
Tất nhiên rồi!
Lý Dịch cười nói:
Trước tiên cưỡi Ô Quy của ta đi ra khỏi đây đi đã!
Được!
Trần Thư gật đầu, thu hồi Slime lại rồi mang hai túi phân Urea leo lên trên người Ô Quy.
Hắn đeo ba lô chiến đấu và túi phân Urae được buộc chặt trên vai, đề phòng nó rơi xuống.
Tiểu tử nhà ngươi thế mà lại cả Giáo Hội phải hỗn loạn!
Lý Dịch vươn tay ra, cười nói:
Sau này ngươi có thể đến Ngự Long Vệ của chúng ta!
Vậy thì cảm ơn!
Trần Thư quay lại, đưa tay phải ra.
Hắn ân cần nói:
- Mà này, Lý ca…
Ngay khi Lý Dịch chuẩn bị nghe thử xem Trần Thư muốn nói gì thì một tia sáng sắc lạnh đã ập đến ngay lập tức!
Một con dao giết lợn bê bết chém thẳng về phía đầu của hắn ta, không hề lưu tình một chút nào!
- Mẹ nó!
Vẻ mặt Lý Dịch chấn động, trong mắt hiện lên một chút tia hoảng sợ.
Thời điểm ra đòn của đối thủ quá độc, thậm chí hắn ta còn không ngờ tới nữa.
Dưới nguy cơ sinh tử, thậm chí hắn ta còn không kịp triệu hồi Khế Ước Linh, chỉ có thể mạnh mẽ nghiêng đầu né tránh.
Xoẹt!
Con dao giết lợn cực kỳ sắc bén, trực tiếp chém vào vai phải của Lý Dịch. Ngay lập tức, máu tươi phun ra, nhuộm đỏ cả khuôn mặt Trần Thư.
- Tiểu quỷ chết tiệt!
Với vẻ mặt dữ tợn, Lý Dịch hét lên một tiếng, triệu hoán hai con Khế Ước Linh khác của mình ra.
Trần Thư vẫn rất bình tĩnh, thậm chí trong mắt hắn còn có lấy một nụ cười.
Hắn trực tiếp vung con dao giết lợn lên, một lần nữa chém vào cổ đối thủ.
Một đao chí mạng, tội phạm Nam Giang không bao giờ nói đùa!
Bùm!
Lý Dịch thấy thế, mắt phải giật giật kịch liệt, chỉ có thể dùng toàn lực đá Trần Thư ra xa.
Ngươi chạy không thoát đâu!
Thân hình Trần Thư bay ngược ra sau, trên tay phải xuất hiện một lọ dược tề không màu.
Dứt lời, hắn nuốt dược tề xuống, thân hình bỗng chống biến mất không thấy đâu nữa!
Hả?
Vẻ mặt Lý Dịch kinh ngạc, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
Mặc dù hắn ta hiểu được vụ nổ trước đó là do Trần Thư gây ra, thế nhưng dù là dịch chuyển tức thời hay tàng hình, hắn ta cũng chưa bao giờ được nhìn thấy.
Mà lúc này, sự biến mất của Trần Thư gần như đã phá vỡ nhận thức của hắn ta!
Ngươi có biết tội sẽ như thế nào nếu tấn công Ngự Long Vệ không?
Mặc dù Lý Dịch đang ở Bạch Ngân Cấp, nhưng lúc này hắn ta lại có cảm giác như bản thân mình đang trở thành con mồi, chỉ có thể mang thân phận ra để bức lui Trần Thư.
- Ngươi cho rằng ta chưa từng nhìn thấy băng tay giả à?
Trần Thư cười.
Khi nhìn thấy chiếc băng tay của Lý Dịch, trong lòng hắn đã nổi lên sát khí rồi.
Mặc dù A Lương chưa từng làm giả ra băng tay Ngự Long Vệ giả, thế nhưng hắn ta đã từng phổ cập kiến thức cho hắn và Vương Tuyệt rồi.
Chưa từng ăn thịt lợn thì chưa từng thấy lợn chạy hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận