Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1608: Con hàng này không phải đang ám chỉ cái gì đấy chứ…

Ngay lập tức, hắn gọi điện thoại cho Tạ Tố Nam, nhưng lại không có người bắt máy.
- Chẳng lẽ đã đi đến dị không gian rồi?
Trần Thư chau mày, nghĩ đến tình báo phía chính phủ cho hắn, đoán chùng chính là người của Cục điều tra làm.
- Xem ra lão Tạ không có thời gian rồi.
Hắn lắc lắc đầu, đồng thời mở bưu kiện trên máy tính của mình ra, phía trên quả nhiên có tình báo Quân Vương do phía chính phủ truyền đến.
- Hả?!
Lực chú ý của Trần Thư trong chốc lát bị hấp dẫn bởi một tình báo của Quân Vương.
Chỉ nhìn một cây Hắc Sắc Thụ Mộc to lớn đứng sừng sững, hàng trăm nhánh cây khô héo đong đưa, phần trên thân cây có hai kẽ hở đen như mực, giống như một đôi mắt của một người, âm u mà lại đáng sợ.
- Hắc Thụ Vương?!
Nét mặt của Trần Thư hơi chấn động, trong chốc lát đã nhớ ra đối phương.
Đúng là Quân Vương hung thú của 【 Hoạt Mộc Chiểu Trạch 】 !
Ký ức của hắn trong chốc lát trở lại bốn năm trước, hắn và đại học Ngự Thú Đoàn của Phương Tư cùng nhau mạo hiểm, đúng lúc gặp phải sự việc dị không gian dung hợp hiếm thấy.
Hắc Thụ Vương và Bạch Sư Tử của 【 Liệt Dương Sơn Khưu 】 chém giết lẫn nhau, bọn họ nhân cơ hội đó mà kiếm chút lợi ích.
- Lúc đầu, đám người Hoàng Kim lão Liễu ra tay, đều chỉ giết Bạch Sư, xem ra vẫn cần ta đến thu dọn Hắc Thụ…
Hắn sờ sờ cằm, trong mắt có sát ý.
Lúc đầu, con hàng lại dám truy đuổi hắn hơn nửa dị không gian.
Bây giờ bốn năm đã trôi qua, tội phạm vương trở lại rồi…
- Lôi Giao Vương… Kim Giáp Long Ngạc Vương…
Trần Thư nhắc tới tình báo bên trên, trong mắt đã có chút hứng thú.
Phía chính phủ khá coi trọng hắn, mục tiêu phía trên đều là Bạch Ngân Quân Vương đỉnh cấp, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường được.
- Bắt cứ một con nào cũng có thể chống lại Hoàng Kim Tam Tinh, cộng với đám tiểu đệ vô cùng vô tận, ta lại còn là ứng cử viên duy nhất…
Trần Thư lẩm bẩm một mình, Hoàng Kim Ngự Thú Sư quá yếu, Vương Cấp thì lại quá mạnh, nhiệm vụ này cũng chỉ có hắn là có thể hoàn thành được.
Đương nhiên, nếu như thật sự muốn thử sức, cũng có thể liên thủ với năm, sáu vị Ngự Thú Sư Hoàng Kim Tam Tinh.
Nhưng bởi vì khí thế của của bọn họ quá mạnh, cũng có thể khiến Quân Vương ẩn nấp đi.
Trần Thư tải tình báo phía trên xuống, lưu vào điện thoại, cùng lúc đó cũng đã thay vào quần áo của Ngự Long Vệ.
- Quần áo mới thiết kế cũng được đấy chứ…
Trần Thư đứng trước gương, chỉ thấy hắn mặc áo sơ-mi và quần dài màu đen, bên ngoài cũng khoác một chiếc áo gió thuần màu đen.
Giữa áo gió phía sau, lại là viết một chữ “Hãn” màu đỏ nền đen!
Quần áo mà Bộ cho hắn vốn dĩ là quân phục Ngự Long Vệ.
Nhưng Trần Thư lại cảm thấy có hơi không phù hợp với hắn, dứt khoát chủ động xin thay đổi.
Bản thân hắn là Huyết Sắc Ngự Long Vệ có một không hai, Bộ vậy mà lại đồng ý.
Chỉ là con hàng này ban đầu lại muốn in một chữ “Phỉ”, ngay lập tức bị Trần Thanh Hải cự tuyệt.
Trên quần áo của một Ngự Long Vệ có một chữ Phỉ, đây không phải là nói chuyện vớ vẩn à…
Cuối cùng, hai bên lôi kéo một hồi, đã in lên một chữ “Hãn” cho hắn…
Vóc người của hắn thẳng tắp, khóe môi treo lên một nụ cười ôn hòa, cùng lúc đó, tay phải đeo lên Băng tay huyết sắc, cả người trong nháy mắt lộ vẻ nguy hiểm đến cực điểm, nhưng lại khiến cho người khác không kiềm chế được mà sinh ra cảm giác an toàn từ tận trái tim.
- Đáng tiếc là không thể mặc đồng phục bệnh nhân bên trong được…
Trần Thư lắc lắc đầu, dù cho hắn dựa vào lý lẽ để tranh luận như thế nào đi nữa, Trần Thanh Hải cũng không đồng ý cho hắn phối đồng phục bệnh nhân với đồng phục Ngự Long Vệ với nhau…
Nếu như phối hợp hai loại đồng phục này lại với nhau, chỉ sẽ nổi bật lên hai chữ:
Vô lý!
- Cha mẹ, con có thể phải ra ngoài một khoảng thời gian.
- Chú ý an toàn.
Phụ thân Trần Bình gật gật đầu, ngược lại không ngăn cản.
Mẫu thân hắn có hơi lo lắng, nói:
- Không phải vừa mới trở về à? Sao lại phải ra ngoài rồi?
- Chấp hành nhiệm vụ ạ.
Trần Thư nhún nhún vai, nói:
- Con sẽ dẫn theo Đại Lực đi cùng, không cần lo lắng.
Vừa nghe thấy lời này, phụ thân hắn trái lại thở phào một hơi.
Bất kể Trần Thư đối nhân xử thế như thế nào, nhưng đối với người thân, bạn bè thì khá là đủ tình nghĩa, từ những hành động vì để cứu Đại Lực lúc đó là có thể nhìn ra được.
Nếu đã dẫn theo Đại Lực, thì cũng có nghĩa là sẽ không có nguy hiểm gì.
Trần Thư tạm biệt cha mẹt, cùng lúc đó cũng gọi Trương Đại Lực đến, hai người cưỡi Tiểu Hoàng đi thẳng đến phía bắc.
- Đại Lực, mặc cái này bên trong.
Trần Thư lấy ra một bộ đồng phục bệnh nhân hoàn toàn mới, nhìn có vẻ bình thường không gì lạ, nhưng thật ra lại có huyền cơ ở bên trong.
- Ta đã có rồi.
Trương Đại Lực để lộ ra đồng phục bệnh nhân bên trong áo sơ-mi.
Trần Thư giương lên khóe miệng, nói:
- Cái này là phiên bản mới, tính an toàn đã nâng cao lên một cấp bậc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận