Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1463: Tội phạm là một người hoài cổ…

- Ta táng tận thiên lương như thế ư..
Trần Thanh Hải suy tư một chút, sau đó nghiêm túc nói:
- Có
- ...
Trần Thư lại lần nữa bị nghẹn lời, nói: – Đại lão, ngươi còn không hiểu ta sao…
- Đùa một chút thôi, chỉ là nhắc nhở tiểu tử ngươi chút thôi!
Trần Thanh Hải cười cười, ngược lại hiểu rõ tính cách của Trần Thư, bằng không cũng không dám để cho hắn đảm đương Ngự Long Vệ.
- Băng tay đều đã chuẩn bị xong cho ngươi! Chờ ngươi tới lấy!
Trần Thanh Hải lấy ra một cái hộp dưới bàn công tác, bên trong đang lẳng lặng nằm một tấm băng tay…
- Hả?
Trần Thư thần sắc khẽ giật mình, chỉ thấy trên đó điêu khắc một đầu cự long ngửa mặt gào thét trên trơi, tràn ngập không khuất phục cùng uy nghiêm.
Nhưng chủ yếu nhất là, băng tay và toàn thân là màu đỏ tươi, cùng còn lại băng tay hoàn toàn khác biệt.
Trần Thanh Hải mỉm cười, nói:
- Đây là một băng tay độc nhất vô nhị! Suy nghĩ đến tính đặc thù, đặc biệt an toàn, còn có chỗ nào cần sửa không?
- Vừa ý, ta rất hài lòng!
Trần Thư vội vã gật đầu, băng tay huyết sắc trước tay hoàn cho hắn một loại cảm giác kinh diễm.
Tội phạm ta á, thích nhất là độc nhất vô nhị…
- Vậy là tốt rồi, mau chóng hoàn thành kiểm tra nhiệm vụ đi!
Trần Thanh Hải mỉm cười, thận trọng thu hồi băng tay.
Màu đỏ tươi chẳng những cảnh cáo tội phạm cùng hung thú.
Kỳ thực cũng nhắc nhở quần chúng, nhìn thấy con hàng này đang chấp pháp, tranh thủ thời gian chạy đoi, tuyệt đối không nên quay đầu chụp ảnh…
Không bao lâu, Trần Thư hưng phấn rời khỏi bộ phận Ngự Long Vệ, âm thầm quyết định phải chóng nắm lấy băng tay kéo gió!
- Alo, lão Tạ, giúp ta chú ý tội phạm trong nước.
Trần Thư gói điện thoại cho trinh sát Tạ Tố Nam, nói:
- Nếu có bất kỳ gì manh mối gì thì bảo ta tới xử lý!
- Muốn lập công với tiểu tử ngươi đúng không?
- Bớt nói nhảm, nhớ thông báo cho ta?
Trần Thư lắc đầu, cúp điện thoại.
Bây giờ Tạ Tố Nam trải qua sự tăng phúc của Tinh Không di tích, năng lực trinh sát đã là có thể nói đạt đến mức đáng sợ.
Hơn nữa công trạng của hắn nổi bật, bộ điều tra đều có thực quyền nhất định, có hắn hỗ trợ, năng suất sưu tầm đương nhiên là tiêu chuẩn.
- Hi vọng lão Tạ có thể mau chóng cung cấp manh mối…
Trần Thư rời khỏi tổng bộ Ngự Long Vệ ngay sau đó lại nghĩ tới sắp mở ra cup thực thần.
Thần sắc của hắn ta hơi động, lẩm bẩm:
- Nhưng mà, có lẽ nước ngoài sẽ gặp được con mồi chủ động đâng đế cửa.
- Đều tới tìm ta đi….
Trần Thư cười ha ha nói, hiện tại hắn có dược tề thần kỳ, lại có thần kỹ của Thỏ Không Gian, đối mặt với Vương cấp cũng nắm chắc bảo mệnh được.
Trừ phi là… gặp được Ngự Thú Sư truyền kỳ…
Nhưng ba đại tổ chức có vẻ đều không có, huống chi loại tồn tại này tới tìm hắn để gây sự không khỏi quá không hợp lý…
- Ha ha, băng tay của ta, ta tới đây….
Một mình hắn đứng trong đại sảnh cười, dẫn tới Ngự Long Vệ đi ngang qua chấn động, kéo dài chiến thuật khoảng cách…
Đang lúc vẻ mặt mọi người cổ quái, Trần Thư “xoát” một cái biến mất không thấy đâu nữa.
Nhóm Ngự Long Vệ cảm thán:
- Đáng tiếc, cái thần kỹ này rơi xuống tay tội phạm…
.....
Hoa Hạ học phủ, ký túc xá 333.
Nháy mắt Trần Thư đã về tới ký túc xá, một thân một mình ngồi trên sô pha, theo bản năng mở Makka Pakka ra.
- Chỉ còn lại một mình ta…
Hắn nhìn ký túc xá trống rỗng, trong lòng tổng cảm thấy có chút khó chịu, thậm chí anime đang phát trên TV cũng không có hứng thú.
- Ra ngoài dạo chơi thôi…
Hắn thở dài, đứng dậy rời khỏi ký túc xá.
Toàn bộ lầu học bá cũng lộ ra trống rỗng.
Một nguyên nhân trong đó là vì sinh viên năm 4 ra trường, một nguyên nhân khác thì là bởi vì Trần Thư….
Bởi vì hắn vào ở, dẫn đến mức độ nguy hiểm ở lầu học bá tăng vọt, suy nghĩ đến các vấn đề an toàn của các học sinh, chỉ có thể hạ thấp vào ở…
- Học trưởng tội phạm….
Lúc Trần Thư đi tới lầu một, cuối cùng đụng phải một nam sinh ánh mắt kiệt ngạo.
Nhưng hắn vừa nhìn thấy Trần Thư, vẻ mặt đột nhiên biến hóa, nháy mắt trong mắt tràn ngập kính ngưỡng.
Trần Thư cười cười gật đầu, tiếp đó liền rời khỏi lầu học bá.
- Nụ cười của tội phạm rõ ràng như ánh nắng vậy..
Vẻ mặt nam sinh khẽ giật mình, lẩm bẩm:
- Tuy là Tôn Hạo ta chưa từng làm tiểu đệ người khác, nhưng nếu như là lời học trưởng nói, dường như cũng không phải không được…
....
- Hừm~~
Trần Thư không hiểu sao cảm thấy một trận lạnh lẽo, theo bản năng quay đầu nhìn một cái.
- Tình huống gì đây? Mùa hạ mà rùng mình, chẳng lẽ ta sợ?
Hắn lầm bầm lầu bầu một câu, nắm thật chặt đồng phục bệnh nhân bên trong, quay đầu rời khỏi nơi này.
- Rõ ràng đều tốt nghiệp….
Trần Thư nhìn tất cả nơi quen thuộc trong học phủ, đi qua phòng ăn, lầu dạy học, Ngự Thú quán…
Lúc ban đêm.
Hắn rời khỏi thư viện trong học phủ, quay đầu nhìn kiến trúc hùng vĩ một cái, lẩm bẩm:
- Trong học phủ lại có nơi này, sao ta không có chút ấn tượng nào nhỉ?
- Quên đi, lần đầu tiên đến cũng là lần cuối cùng…
Hắn lắc đầu, đi về phía đường nhỏ về ký túc xá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận