Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1808: Thứ này không cần lau… (2)

Nhưng nghĩ đến tên tuổi của Trần Thư cũng chỉ đành nén giận.
Thời kỳ hòa bình, con hàng này cũng dám ném loạn đạn hạt nhân, bây giờ càng không ai có thể ngăn được hắn…
Thủ lĩnh nhắm hai mắt lại, bình thản nói:
- Ngự Thú Sư hơn ba trăm người, Thập Hoang Giả bốn ngàn người và hơn năm trăm người khác…
- Không tệ, cũng được xem là một đại doanh…
Trần Thư gật đầu, trong mắt đã có chút kinh ngạc.
Tên nam tử trước đó bị hắn giết đã từng nói, về cơ bản Thập Hoang Giả căn bản đều có khả năng thu liễm sát ý, nếu thật sự là như thế, bốn nghìn năm trăm Thập Hoang Giả sẽ có sức chiến đấu không hề yếu kém.
Hắn mở miệng hỏi:
- Người già trẻ em thì sao?
- ...
Thủ lĩnh doanh địa lại rơi vào trầm mặc, không tiếp tục mở miệng giải đáp.
- Sao vậy?
Trần Thư quay đầu nhìn hắn, nói:
- Vòng vo cái gì? Mau nói!
Thủ lĩnh lắc đầu nói:
- Không có…
- Không có? Sao lại như vậy? !
Trần Thư khó hiểu, đã xuất hiện một điểm kinh ngạc.
Thủ lĩnh bình thản nói:
- Doanh địa không thu nhận người vô dụng vì bảo đảm hiệu quả tối đa trong việc thu thập tài nguyên.
- Hiểu rồi…
Trần Thư gật đầu một cái, không ngờ người trong doanh địa này đều dùng thủ đoạn giết người cướp của để làm việc?
- Nếu ngài nguyện ý gia nhập, chúng ta có thể cùng quản lý doanh địa này.
Thủ lĩnh liếm môi một cái, mang theo dụ hoặc mà nói:
- Lợi nhuận thu được mỗi tháng cũng không phải là con số nhỏ.
- Ta tới quản lý?
Trần Thư liếc mắt nhìn hắn, ngươi cũng thật can đảm khi xem tội phạm ca cũng tiểu nhân giống các ngươi?
Lúc này hai người đã đi tới vị trí trung tâm doanh địa, là một tòa nhà cao mười tầng đang đứng sừng sững.
- Các phương diện khác ở doanh địa các ngươi quản lý cũng không tệ…
Trần Thư hai tay chắp sau lưng, nói:
- Ta sẽ báo với phía trên rằng doanh địa các ngươi quả thật là một doanh địa tốt.
- ...
Thủ lĩnh nháy mắt giật mình, ngươi điên rồi sao?
Trần Thư cũng nhắm mắt làm ngơ, hình như nghĩ đến cái gì, ngược lại nói:
- Đúng rồi, khố phòng của các ngươi ở đâu?
-???
Thủ lĩnh cùng người bên cạnh đều giật mình, đầu óc rối mù, mẹ nó điều này khác gì trực tiếp hỏi mật khẩu tài khoản ngân hàng của người ta chứ?
Người thời nay đều nói năng lỗ mãng như vậy sao?
Trần Thư thấy mọi người thờ ơ làm thinh, quát lớn:
- Đứng ngây ngốc ra đấy làm gì? Mau dẫn ta đi!
Trong mắt thủ lĩnh doanh địa đã có vẻ khó chịu, nói:
- Ngươi muốn làm gì?
- Ngươi nói xem?
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Ta đánh giá doanh địa các ngươi là một doanh địa tốt, chẳng lẽ không được trả chút chi phí nào sao?
- ...
Khóe miệng mọi người giật giật một cái, không ngờ bọn hắn lại gặp phải chuyện này.
Thủ lĩnh nắm chặt song quyền, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn bao nhiêu?
Mặc dù bọn hắn được xưng là doanh địa nhân loại nhưng thực ra là một tổ chức cướp bóc, mà bây giờ lại có người cướp trên đầu bọn hắn, còn có thiên lý ư?
Trần Thư nhìn thẳng phía trước cả đám, bình thản nói:
- Toàn bộ!
- Khinh người quá đáng!
- Mẹ nó, thật sự cho rằng bây giờ cũng giống như trước đây sao?
- Tiểu tử, ngươi mẹ nó quá phách lối rồi?
Trong nháy mắt, sắc mặt mọi người giận dữ, trong mắt có sát ý. Đồng thời, mỗi Đại Khế Ước Linh đều dồn dập nhích lại gần nhau, vây quanh Trần Thư và Trương Đại Lực, tư thế giống như một giây sau sẽ đồng loạt động thủ.
- Dừng tay!
Thủ lĩnh doanh địa khoát tay áo, kiềm chế hành động của mọi người.
Ánh mắt của hắn ta lạnh giá, đồng thời yên lặng kéo dài khoảng cách với Trần Thư, nói:
- Nói như vậy, không được thương lượng sao?
Trần Thư nhún vai, nói:
- Ta không có thói quen này.
Thủ lĩnh thở sâu, chậm rãi nói:
- Doanh Địa An Lâm không phải chỉ có một mình ta, phía trên có Vương cấp Ngự Thú Sư, ngươi thật sự vẫn muốn làm như thế?
- Hửm? Phía trên còn có người? Lại là Vương Cấp?
Sắc mặt Trần Thư khẽ động, quả thực có chút kinh ngạc, Hoàng kim Ngự Thú Sư làm cái nghề này còn có thể hiểu được, nhưng ngay cả Vương cấp cũng làm, có phải có chút quá bất hợp lí hay không?
- Không sai!
Thủ lĩnh thấy sắc mặt của Trần Thư như vậy, cho là trong lòng hắn có chút kiêng kị, nói:
- Doanh địa bọn ta trải rộng khắp Bắc Linh Thất Quốc, thủ lĩnh cao nhất là một Vương cấp Ngự Thú Sư thực lực cường hãn! Ta nghĩ các hạ cũng không muốn cùng Vương cấp kết thù đâu?
- ...
Trần Thư sờ cằm, dường như đang so sánh thiệt hại, nói:
- Là Vương cấp thì ta sẽ nể mặt mũi, như vậy đi, ta chỉ cần 99% tài nguyên của khố phòng là được rồi?
- Ngươi? !
Sắc mặt thủ lĩnh giận dữ, vốn cho rằng con hàng này sẽ lui bước, nhưng không nghĩ tới hắn trực tiếp coi thường Vương cấp.
- Trần Bì, chúng ta không phải là có chút quá đáng rồi sao…
Đại Lực nhích lại gần, nói:
- Chúng ta làm như vậy, có khác gì thả phân lên đầu Vương Cấp?
- Ừm…
Trần Thư suy tư một chút, nói:
- Thứ này không cần lau…
- Khinh người quá đáng!
Mọi người nghe xong lời này, nháy mắt tức giận dâng lên trong lòng, có chút mất lý trí.
- Im lặng!
Thủ lĩnh doanh địa hét to một tiếng, Hắc Sắc Đại Hùng bên cạnh theo đó gào thét, bất ngờ vì mọi thứ sắp vượt khỏi tầm kiểm soát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận