Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1776: Hiện tại chính là thời điểm để kiếm tiền (2)

Trần Thư khoát tay áo, nói:
- Lão An, nếu các ngươi không còn chuyện gì thì rời đi trước đi.
- Được.
Andre gật đầu, mang theo mười một người Tuyết quốc rời đi. Mục đích của bọn họ đã đạt được, tự nhiên là bề bộn nhiều việc về nước để ngăn cản mãnh thú xâm lấn.
- Cái kia, Trần ca, chúng ta sẽ đưa tài nguyên tới.
Vương Thắng gãi gãi đầu, trong mắt có chút ngượng ngùng. Loại trừ người Tuyết quốc bên ngoài, tám người trong nước thực ra không có giao nộp cái gì để thêm vào mức phí tổn đã định.
Đám người Phương Tư thì không cần phải nói, họ có quan hệ tốt với Trần Thư. Nhưng ba người Vương Thắng với Trần Thư chỉ là quen biết mà thôi ngay cả bằng hữu cũng không phải, tất nhiên là không thể nhận ơn huệ lớn như vậy.
- Khách khí rồi, nói không cần thì chính là không cần!
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Đám người bọn họ ta không quen tất nhiên là phải thu phí, nhưng chúng ta đã tham gia trận đấu quan hệ có thể bình thường sao?
Vốn là ba người Vương thắng muốn đưa phí tổn nhưng bị Trần Thư ngăn cản. Nhất thời bọn họ không thể biết mục đích của Trần Thư thực ra là gì.
- Trần ca này, cần cái gì thì trực tiếp nói ra đi.
Trong lòng Vương Thắng vẫn có chút lo sợ.
Nam Giang tội phạm có thể không cần trả giá mà giúp người sao?
- Thực ra thì cũng không có việc gì thật nhưng ngươi đã nói như vậy thì ta miễng cưỡng nói một cái vậy.
- ...
Vương Thắng có vẻ mặt kỳ lạ nhưng trong lòng thì nhẹ nhàng thở ra, ít nhất cũng lộ ra đuôi cáo rồi.
- Vương Thắng à, quan hệ của chúng ta cũng không tệ, phụ thân của ngươi Vương Sách thúc giúp ta cũng không ít.
Trần Thư ho khan một tiếng, kéo lại gần quan hệ một chút.
- Ta liền gọi ngươi là lão Vương đi.
- ...
Khóe miệng Vương Thắng giật giật, sao mà nghe là lạ.
- Cơ Phong, quan hệ chúng ta cũng không tệ, lần đầu tiên gặp ngươi là ở băng nguyên phương bắc chúng ta còn thi tốc độ với nhau.
Hắn nhìn phía Cơ Phong, nói:
- Ta không khách khí nữa, gọi ngươi là lão…
- Dừng! Dừng!
Cơ Phong giật mình, nói:
- Ngươi gọi ta tiểu Phong cũng được, không cần phải kêu họ của ta.
- ...
Trần Thư gật đầu, nói:
- Lão Vương, tiểu Phong, thật ra gần đây ta muốn bán một đám hàng hóa…
Hai người, một người đến từ Vương giả ngự thú đoàn đại biểu cho thế lực cao nhất ở trong nước, Cơ Phong thì đến từ ngự thú thế gia đại biểu cho thế lực gia tộc thần bí, có thể nói là có địa vị cao nhất cả nước trong thế hệ trẻ.
- Một đám hàng hóa?
Vẻ mặt hai người chấn động, đồng thanh nói:
- Nhưng chính phủ đã cấm bán đạn hạt nhân, chúng ta không thể can thiệp vào.
- Không phải cái đó.
Trần Thư lắc đầu, cười nói:
- Ta có một loại Jinkela dược tề, có thể cho thực lực của khế ước linh tăng vọt mấy lần hơn nữa tác dụng phụ không nhiều, không bị giảm thuộc tính vốn có của khế ước linh, cái này có được không?
Hiện giờ hắn đã rất thiếu tiền, chỉ có thể tạm thời dùng bạo tẩu dược tề bán trước một đợt.
Vừa dứt lời, vẻ mặt Trần Thư ngẩn ra, trong đầu hiện lên thanh âm của hệ thống:
[Ký chủ bán thần kỳ dược tề, xét nguyên nhân về tính cách, thần kỳ dược tề sẽ
tự động xuất hiện các hiệu quả đặc thù: thời gian phối trí, gia tăng thêm một chút thuốc dẫn, tạo ra khoảng cách nhất định bên trong, có thể khiến dược tề trong tay người khác mất đi hiệu lực]
- Hả?
Hai mắt Trần Thư mở to, nháy mắt tim bang bang nhảy dựng lên.
Đã vậy còn nhân tính hóa?
Cứ cho là có thêm vào phí tổn, nhưng đây lại là một tin tức khá tốt làm hắn có thể yên tâm đi bán dược tề mà không có hậu quả xấu.
Nhưng ở giây tiếp theo, Trần Thư đã bắt được trọng điểm: “Cái gì mà xét thấy nguyên nhân tính cách, để ngươi nhìn thấu rồi đúng không…”
Lúc này, hai người Cơ Phong và Vương Thắng cắt ngang suy nghĩ của hắn, hoảng sợ nói:
- Có phải thuốc kỳ quái của ngươi trước kia không?
Nháy mắt bọn họ liền có chút ấn tượng, hình như Trần Thư từng uống qua.
- Đúng rồi!
Trần Thư gật đầu, nói:
- Với sức chiến đấu của bạch ngân hai người các ngươi, chỉ cần uống một lọ là có thể chống lại hoàng kim ngự thú sư, thậm chí là đánh bại!
Hắn nhớ bản thân từng nhờ vào bạo tẩu dược tề, trực tiếp giết được hoàng kim giáo chủ của Cứu Thế giáo hội.
- Này…
Trong lòng hai người lay động, đây chính là vật tốt bảo mệnh mà.
- Chúng ta cần thương lượng với trong nhà một chút…
- Không thành vấn đề, mặt khác giúp ta tuyên truyền với các thế lực khác một chút, chính là nước ngoài, ta có thể để ưu đãi một chút cho các ngươi.
Hắn mỉm cười, nói ra mục đích thật sự của mình. Ban đầu hắn định mượn hai nhà để tuyên truyền trong nước nhưng hiện tại nếu như thần kỳ dược tề có hiệu quả đặc biệt hắn cũng có thể chào hàng toàn cầu.
Thế lực hai nhà rất lớn nên chắc chắn sẽ có liên hệ với cường đại thế lực bên ngoài.
Bố cục thương nghiệp của hắn đã mở ra, mà tổn thất chỉ là một chút di tích tinh thần mà thôi…
Sau đó Trần Thư về nước, vẫn luôn thử nghiệm rốt cục tìm được một con đường khả thi.
Khóe miệng hắn giương lên, thầm nghĩ trong lòng:
“Tiếp theo là lúc cầm túi phân kiếm tiền!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận