Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1113: Chỉ dựa vào hai tấm huân chương Tinh Thần Cấp trong tay ta

Liễu Phong gật đầu, dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Mặc dù con hàng này lại ném bom hạt nhân ra, nhưng hắn ta có thể khẳng định, chắc chắn bên gặp nạn không phải là Trần Thư!
Mọi người đều biết, tội phạm Nam Giang còn có một tên khác là Pháp Ngoại Cuồng Đồ…
Trong mắt hắn ta có vẻ suy tư, đồng thời trong lòng không khỏi nghĩ đến: Đối phương là Cứu Thế Giáo Hội hay là tổ chức Ám Dạ vậy nhỉ? Hay là băng nhóm tội phạm quốc tế nào khác?
- Tiểu tử, ngươi hỏi về người của tập đoàn bọn ta làm cái gì vậy hả?
Trong lòng chủ tịch Từ đang mặc quần cộc màu đỏ có chút bất an mà nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn ném một quả bom hạt nhân khác ngay trước mặt mọi người để giết chết hết, sau đó sẽ không có chứng cứ nữa à?
Lão ta nhìn những người xung quanh rồi lớn tiếng nói:
- Mời Trấn Linh Cục lập tức bắt tên này lại!
- Lão biến thái nhà ngươi đừng gấp gáp như vậy chứ!
Trần Thư bình tĩnh cười, sau đó nhìn về phía mọi người mà nói:
- Ta thừa nhận là ta đã ném bom hạt nhân, ta cũng đã giết chết hai Khế Ước Linh của Bạch Dương!
Ngay sau khi những lời này vừa được nói ra, những người có mặt ở đây đều vô cùng sửng sốt, bọn họ không ngờ chính miệng Trần Thư lại thừa nhận điều đó.
Trong lúc nhất thời, người của Trấn Linh Cục lặng lẽ vây quanh, đồng thời chờ đợi mệnh lệnh của Lý lão.
- Trấn Linh Cục đang chờ cái gì nữa vậy? Chẳng lẽ thật sự không có ai quản lý hạng người vênh váo như vậy sao?
- Đúng vậy, chẳng lẽ có thiên phú là có thể muốn làm gì thì làm à, có thể coi thường Ngự Thú Pháp được chắc?
- Chỉ cần giành được chức quán quân toàn quốc thì có thể tùy ý phạm tội, vi phạm pháp luật được à? Đây chính là uy tín của Trấn Linh Cục sao?
Trong đám đông, có người lên tiếng kháng nghị, trong giọng nói tràn đầy mỉa mai.
- Các ngươi đang sủa cái gì đấy?
Trần Thư nhếch mép cười, người vừa lên tiếng cũng lóe lên ánh sáng màu đỏ, hiển nhiên người này cũng đến từ tổ chức Ám Dạ.
Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn về phía Tần Thiên rồi nháy mắt ra hiệu.
Tần Thiên khẽ gật đầu, phạm vi kỹ năng của năm Khế Ước Linh Vương Cấp bao phủ đám người đang đứng vây xem.
Một khi có người muốn làm loạn thì chỉ e sẽ phải gánh chịu đòn đánh chớp nhoáng!
- Lý lão, hắn đã thừa nhận phạm phải tội ác tày trời luôn rồi, đã đến nước này mà vẫn không bắt hắn sao?
Sự bất an trong lòng chủ tịch Từ càng trở nên dữ dội hơn.
Mặc dù người của Trấn Linh Cục đã vây quanh Trần Thư, nhưng dường như Tần Thiên và Trần Thanh Hải lại đang nhìn chằm chằm vào người của Tập đoàn Toàn Năng.
Lý đoàn trưởng đang muốn ra quyết định, nhưng lại bị lời nói của Trần Thư cắt ngang.
- Nếu như việc ta làm được gọi là tội ác tày trời, vậy thì xin hỏi…
Trần Thư nhếch mép cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người của Tập đoàn Toàn Năng, sau đó gằn từng chữ mà nói:
- Người của tổ chức Ám Dạ đáng phán tội gì?
Ngay lập tức, tất cả mọi người tại hiện trường đều kinh ngạc, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía người của Tập đoàn Toàn Năng.
Là một tổ chức hàng đầu thế giới, từ Phổ Thông Ngự Thú Sư cho đến Vương Cấp Ngự Thú Sư đều đã từng bị ám sát, có thể nói tổ chức này chính là một trong những khối u ác tính lớn nhất Lam Tinh.
- Hừ! Ngươi đang định đánh lừa dư luận đấy à?
Chủ tịch Từ chấn động đầu tiên, nhưng sắc mặt lão ta vẫn như thường. Có thể quản lý một căn cứ lớn như thế này thì tất nhiên bất kể là thực lực hay tâm tính đều không phải là hạng người đơn giản.
- Tập đoàn Toàn Năng của ta đã thành lập mấy chục năm nay, cũng cống hiến không hề ít đúng không?
Ánh mắt lão ta rất xúc động mà nói tiếp:
- Thậm chí, đến cả bản thân ta cũng đã từng đích thân đi đến Dị Không Gian để tham gia chống hung thú xâm lấn cơ mà!
- Bây giờ, một tên tội phạm sắp bị bắt như ngươi lại muốn dựa vào một câu mà đã định vu khống cho Tập đoàn Toàn Năng sao? Ngươi thật sự nghĩ Lý lão sẽ bị ngươi lừa gạt dễ dàng như vậy à?
Mọi người đều gật đầu, cảm thấy lão ta nói rất có lý.
Tập đoàn Toàn Năng được xem như là một xí nghiệp có lương tâm trong lời người dân trong nước, hoàn toàn không có khả năng là căn cứ của tổ chức Ám Dạ được.
Mà ngược lại, bây giờ Trần Thư sắp bị bắt, hắn có làm ra chuyện điên rồ gì thì cũng có khả năng.
- Muốn biết có phải hay không thì cứ để người của Trinh Sát Bộ điều tra là rõ ngay thôi mà!
Trần Thư nhướng mày, cười lạnh nhìn về phía mọi người.
Khế Ước Linh của một số cường giả sở hữu kỹ năng loại tinh thần, có thể được sử dụng trên con người để điều tra thông tin mà bọn họ muốn.
- Không được!
Chủ tịch Từ quả quyết mở miệng nói:
- Kỹ năng Tinh Thần rất có hại cho não, bọn ta mới là người bị hại, dựa vào đâu mà phải tiếp nhận điều tra chứ?
- Nếu đến lúc đó, có người trong bọn ta không chịu nổi mà trở thành tên ngốc, vậy thì ai sẽ bồi thường cho tổn thất này đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận