Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 120: Ta vừa mới đến một chút…Cũng không phải (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Có sao nói vậy, bắt chước thật sự rất giống…
- Côn điện của ta đâu? Côn điện của ta đâu?
Đại thúc bảo an tìm tòi trên người một trận.
【 Thu được ban thưởng: Lực phòng ngự của Slime thêm 5%. 】
- Đại thúc, đừng xúc động!
Trần Thư lựa chọn chiến lược rút lui, kéo lấy Trương Đại Lực yên lặng chờ.
Rất nhanh, Phương Tư tư thế hiên ngang đi ra.
- Phương Tư tỷ!
Trương Đại Lực la lớn.
Trong lúc nhất thời, học sinh ra vào ở cổng trường đều nhìn lại, đều mang theo kính sợ nhìn Phương Tư.
- Tiểu Phương, đây là đệ đệ của ngươi?
Thái độ của đại thúc bảo an nháy mắt đảo ngược:
- Nói sớm là được rồi, sau đó tới Hoa Hạ học phủ trực tiếp có thể đi vào.
- Phương Tư tỷ, ngươi thật là uy vũ.
Trương Đại Lực chỉ cảm thấy hãnh diện, nếu thật sự lưu lại ở Kinh Đô, ngày tháng tốt lành vẫn còn ở phía sau.
- Đi thôi, mang các ngươi đi mở mang kiến thức một chút.
Phương Tư mang theo hai người đi dạo.
Trần Thư và Trương Đại Lực giống như bà ngoại Lưu tiến vào quan viên lộng lẫy, mặt mũi đều là vẻ tò mò.
Chỉ một Ngự Thú quán đã đi dạo khoảng ba giờ, trong đó có không ít học sinh đang quyết đấu, đủ loại khế ước linh cường đại khiến Trần Thư mở rộng tầm mắt.
Khế ước linh cấp A của Hứa Tiểu Vũ có một không hai ở Nhị trung Nam Giang.
Nhưng tại Hoa Hạ họ phủ, khế ước linh cấp A quả thật giống như cải trắng.
Tuy rằng tiêu chuẩn tuyển nhận của Hoa Hạ học phủ coi trọng tổng điểm thi đại học, nhưng tiềm lực đẳng cấp trung bình của khế ước linh của học sinh đều là A.
Chỉ có khế ước linh thứ nhất là cấp A, lúc trở thành Ngự Thú Sư cấp Hắc Thiết, mới có thể lột xác thành cấp S, có thể có một khế ước linh cấp S là tư bản có thể sống yên ở Hoa Hạ học phủ.
Mà Xích Viêm Long của Phương Tư cũng là cấp S, đủ để treo lên đánh đại đa số học sinh, có điều cái này còn không đủ để học sinh Hoa Hạ học phủ sợ hãi như thế.
Trần Thư đoán khế ước linh thứ hai của Phương Tư cũng sẽ không đơn giản.
Giữa trưa ba người ăn một chút ở căn tin trường học, chẳng những miễn phí thức ăn, lại dùng thịt hung thú quý hiếm.
Chỉ vì điểm này, khiến cho dục vọng muốn dự thi của Trần Thư trở nên mãnh liệt.
Bởi vì Hoa Hạ học phủ thật sự quá lớn, ước chừng dùng thời gian ba ngày mới xem như đi dạo đại khái một vài thứ.
Cho dù là thư viện, Ngự Thú quán, đủ loại lầu dậy học, đều làm cho Trần Thư vô cùng chấn động.
Mà trong đó càng là trường Ngự Thú đạo, các loại ngự thú chi gia trên đơn vị xã hội, trình độ tuyệt đối là đứng đầu cả nước.
Ba ngày sau đó.
- Trần Bì, ta đi thi!
Lưng Trương Đại Lực mang theo nồi chén muôi chậu đi đến đại học Linh Trù Kinh Đô.
Trước kia mỗi lần hi hi ha ha Trương Đại Lực đều là vẻ mặt nghiêm túc, đây là một lần thi liên quan đến vận mệnh cuộc đời hắn ta.
Nếu tham gia thi đại học, tất nhiên hắn ta không cách nào thi đậu như mong muốn, dù sao thành tích môn văn hóa của hắn ta rối tinh rối mù..
Mà đại học Linh Trù tự chủ kiểm tra khác, chỉ khảo nghiệm trù nghệ, chỉ cần ngươi có thể ra đồ ăn hung thú hoàn mỹ, bảo trì thành phần dinh dưỡng trình độ lớn nhất, vậy có thể trở thành sinh viên Linh Trù.
Trần Thư làm động tác cố lên với hắn ta, nói:
- Chờ tin tốt lành của ngươi!
Sau khi Trương Đại Lực đi, một người Trần Thư chờ ở khách sạn.
Hôm nay Phương Tư cũng có chút chuyện phải xử lý, Trần Thư có vẻ có chút nhàm chán.
- Dạo chơi Kinh Đô nào.
Trần Thư rời khỏi khách sạn, đi đến khu ngự thú của phố thương nghiệp Kinh Đô Hoa Hạ.
Trong đó đang số đều là cửa hàng buôn bán dược tề cơ sở, không có vật liệu và dược tề cấp Hắc Thiết, dù sao đều giao dịch trên trang web hiệp hội Ngự Thú sư.
Có điều vẫn có một phần nhỏ cửa hàng đặc biệt buôn bán tinh phẩm, trong đó giá cả vô cùng đắt.
Trần Thư đi vào một cửa hàng có tên là “Tiệm tạp hóa Lão Quỷ”, thứ nhìn thấy đầu tiên bày trên quầy là Ngự Thú Trân Châu.
- Lão bản, Ngự Thú Trân Châu cấp cơ sở bán thế nào?
Đây là đến từ trung tâm trong cơ thể hung thú biến dị, nếu là dùng trực tiếp gia tăng ngự thú lực, thích hợp với Ngự Thú Sư Hắc Thiết trở xuống.
- Mười lăm vạn!
Lão bản là một lão đầu dáng người gầy, cầm kính lúp không ngừng nghiên cứu mảnh xương không biết tên trong tay.
- Ta dựa vào! Mắc như vậy!
Trần Thư không nghĩ tới một viên cấp cơ sở lại mắc như vậy.
- Vậy cái Ngự Thú Trân Châu cấp Hắc Thiết thì sao?
Lão đầu khẽ ngẩng đầu, liếc qua, bình tĩnh nói:
- Bốn cái ta dựa vào.
- y…
Trần Thư không nghĩ tới lão bản còn rất hài hước, bốn cái ta dựa vào cũng là sáu mươi vạn.
Hăn s lại bắt đầu nhìn lên vật liệu còn lại, chẳng những có Ngự Thú Trân Châu, thậm chí trong thùng pha lê còn có một trái tim nhảy lên.
Phía trên không có đánh dấu giá cả, nhưng viết trái tim Cuồng Phong Ưng cấp Lãnh Chúa, kỹ năng thiên phú: Phong Tức.
Trần Thư không nghĩ muốn, giá cả tuyệt đối vô cùng kinh người, dù sao ngay cả đồng tử lam của lãnh chúa Băng Dã Thỏ đều ít nhất giá trị hai trăm vạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận