Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 591: Ta mong ngươi có thể… mạnh tay hơn (2)

- Tố chất tâm lý đỉnh thật đấy, thế này mà còn ăn nổi mấy món còn lại à?
Trần Thư phải lên tiếng cảm thán, thời buổi bây giờ, làm giám khảo cũng không dễ dàng gì nhỉ.
Cuối cùng, họ đều lần lượt đưa ra lời bình của mình.
Ngoài món của Trương Đại Lực là Hắc Thiết Thượng Phẩm thì món của ba người còn lại cũng đều là Hắc Thiết Thượng Phẩm.
Con về Đỗ Thanh, hắn ta hẳn là không được điểm nào rồi. Nếu như có điểm âm thì chắc chắn hắn ta sẽ nhận được.
Là giám khảo phải vào viện luôn thế này, Linh Trù bình thường không làm được đâu…
Cuối cùng, bốn vị giám khảo đều nhất chí, quyết định trao chức quán quân cho Trương Đại Lực.
Bởi vì món của hắn ta là cấp Bạch Ngân nên có được điểm cộng. Quán quân chỉ có hai phần thưởng thôi, thế nhưng đều rất quan trọng.
Đầu tiên là thẻ giảm 90% của công ty thực phẩm Lam Hải, mua bất cứ món đồ gì của công ty cũng có thể được giảm 90%.
Món đồ thứ hai là suất tham gia vòng đầu của Cúp Thực Thần.
Trương Đại Lực sau này có thể không cần tham gia vòng loại của Cúp Thực Thần, có thể vào thẳng vòng đầu luôn.
- Trương Đại Lực…
Biểu cảm của Đỗ Thanh cũng rất bình thường, không bị mất đi lý trí, hắn ta giấu ngọn lửa giận và sát khí sâu trong lòng.
Hắn ta nhìn Trương Đại Lực trên bục nhận giải, rồi lại quay sang nhìn Trần Thư và mấy người khác, cuối cùng thì âm thầm rời khỏi hiện trường.
- Trương Đại Lực.
Trần Thư vuốt cắm, nghĩ xem có cần cho nổ Đỗ gia luôn không.
Khác với những học sinh mà hắn ta từng gặp, Đỗ Thanh không phải lần đầu có ý định giết người, học sinh bình thường sao lại động tí là muốn giết người chứ?
Đến buổi chiều.
- Trần Thư, có phải do ngươi giở trò không?
Đám người đang đi trên đường, Trương Đại Lực không giấu nổi nụ cười trên môi.
Cứ tưởng đã rơi vào bước đường cùng rồi, kết quả là lại thành công rực rỡ thế này.
- Ai mà biết.
Trần Thư nhún vai, nói.
- Ta thấy có lẽ đó là âm mưu của Đỗ Thanh đấy.
- Hả? Âm mưu gì cơ?
- Ta nghi ngờ Đỗ Thanh muốn hại chết năm vị giám khảo để hoàn thành mục đích không ai biết của riêng hắn ta.
- ...
Khóe miệng của ba người họ giật giật, nhà ngươi cũng dám tưởng tượng đáy.
- Dùng thuốc xổ để giết người sao?
- Không ngờ hắn ta tâm lý biến thái, muốn nhìn người khác đi đến chết. Đỗ thiếu lòng dạ độc ác phết đấy.
- Nói thật đấy Trần Thư.
Trương Đại Lực trông rất nghiêm túc, nói.
- Ta thấy mình có thể giành được chức quán quân, thế nhưng ngươi làm như vậy thực ra có hơi hạ thấp ta.
- Đại Lực, ta…
Trần Thư xoay đầu lại, nhìn, không ngờ bạn của mình lại đứng đắn như vậy.
- Không cần nói gì nữa đâu.
Trương Đại Lực thở dài, nói.
- Nếu có lần sau thì ta mong ngươi có thể… mạnh tay hơn!
- Không hổ danh là huynh đệ tốt của ta!
Trần Thư nhếch mép cười, vỗ vỗ bả vai của Trương Đại Lực.
Trương Đại Lực mở miệng nói:
- Ai bảo Đỗ Thanh hèn nhát như vậy chứ, vậy mà lại dám giở thủ đoạn!
Bây giờ thi đấu đã kết thúc, người được quan tâm nhất không phải là nhà vô địch Trương Đại Lực mà chính là Độc Trù Đỗ Thanh và Phún Xạ Chiến Vương Lưu Tùng!
- Đi thôi, chúc mừng một phen! Ta mời khách!
Trần Thư vỗ vỗ ngực, nói:
- Đại Lực trả tiền!
- ?
Khóe miệng Trương Đại Lực giật giật, không thể moi được một phân tiền của ngươi mà!
Trên mặt một đoàn người mang theo nụ cười của người chiến thắng, đi đến đường phố mỹ thực của thành phố Lam Hải.
- Tiên sinh, các ngươi đi bao nhiêu người vậy? Có đặt chỗ trước chưa?
Một nhân viên phục vụ của nhà hàng đang đứng ở cửa ra vào mỉm cười hỏi.
Trương Đại Lực buồn bực hỏi:
- Sao ngươi lại biết ta là quán quân tranh tài Cup Tân Tinh?
- ?
Nhân viên phục vụ hơi há miệng, ta biết cái rắm á!
- Là Trương Đại Lực tiên sinh sao?
Một nhân viên phục vụ khác lại thoắt cái là đã có thể nhận ra Trương Đại Lực. Tuy rằng ở nơi tranh tài Cup Tân Tinh thực tế cũng chỉ có hơn nghìn người, nhưng lại phát trực tiếp toàn trường, vô số người đều theo dõi tranh tài thông qua internet.
- Mời tới bên này! Mời tới bên này!
Vẻ mặt của nhân viên phục vụ vô cùng vui mừng, cung kính đón tiếp bốn người vào trong một gian phòng riêng.
- Được đấy, Đại Lực, thật không tệ.
Trần Thư tán thưởng gật gật đầu, ăn không thật khiến bọn hắn đắn đo đến chết.
- Chúc mừng Trương Đại Lực tiên sinh giành được quán quân của Cup Tân Tinh, bữa trưa hôm nay toàn bộ đều miễn phí, cũng coi như là một chút thành ý của nhà hàng chúng tôi!
Trong mắt nhân viên phục vụ mang theo ý cười, mở miệng nói:
- Các vị muốn ăn gì cứ việc gọi!
- Vậy cũng thật là ngại quá!
Trần Thư xua tay, tỏ ra có chút khó từ chối lời mời thịnh tình, ngay sau đó lập tức nói:
- Làm phiền cho thêm hai cái thực đơn!
- ...
Nhân viên phục vụ hơi giật mình, đưa cho mỗi người một tờ thực đơn. Bốn người Trần Thư cũng không khách khí, gọi đủ loại đồ ăn.
- Đi ăn cơm cùng quán quân thực sự quá sảng khoái!
Trần Thư huýt sáo, sắc mặt vui vẻ vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận