Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 622: Ta là … Phụ thân ngươi thất lạc nhiều năm đấy…

Mà ở trước cao ốc, đang có năm người giằng co.
Vẻ mặt A Lương cùng Vương Tuyệt khó coi, hai mắt Lôi Viên bên cạnh tràn đầy hung lệ, nhưng vẫn không có động tác. Mà ở đối diện thì là ba nữ sinh, trong mắt tràn đầy lạnh lùng cùng không kiên nhẫn.
Một nữ sinh dung mạo mỹ lệ nói ra:
- Ta khích lệ chính các ngươi tự rời đi! Bằng không đợi ca ca Hắc Thiết Cấp của ta tới rồi, các ngươi sẽ phải trả giá thật nhiều đấy!
- A Lương, nói như thế nào?
Vương Tuyệt đụng đụng A Lương bên cạnh, thấp giọng nói ra.
A Lương nói nhỏ:
- Kéo dài thời gian, đợi Trần Bì đến!
Hai người tiếp một cái nhiệm vụ học phủ, bắt hai gã tội phạm giết người. Trải qua một buổi sáng truy tung, rốt cục chế ngự tội phạm. Nhưng không nghĩ tới nửa đường chui ra Trình Giảo Kim, ba tên đệ tử trường cao đẳng khác đến đây, các nàng cũng tiếp nhiệm vụ này.
Song phương xung đột dĩ nhiên là bạo phát.
Mặc dù sức chiến đấu A Lương kinh người, vốn lấy một địch ba đã là cực hạn. Song phương thoáng một phát cầm cự được rồi!
- Đoạt chiến lợi phẩm của ta, còn muốn khiến ta trả giá thật nhiều, mẹ nó các ngươi còn không biết xấu hổ hơn cả Trần Thư à?!
Vẻ mặt A Lương bình thản, nhưng không có bất kỳ nhượng bộ.
- Ngươi?!
Vẻ mặt một nữ sinh tái đi, trong mắt có xuất hiện lửa giận. Nàng mặc dù không biết Trần Thư, nhưng nghe ra được đối phương là đang mắng người, hơn nữa mắng tương đối khó nghe.
- Chúng ta là Hoa Hạ học phủ đấy, các ngươi xác định không đi?
Vương Tuyệt đồng dạng mở miệng nói ra, chỉ có thể hi vọng mượn nhờ tên tuổi học phủ trấn trụ đối phương.
Đáng tiếc hắn không còn sức chiến đấu, nếu không hai người đã sớm trọng quyền xuất kích rồi.
- Hoa Hạ học phủ hay sao?
Nữ sinh giật mình, ngay sau đó khóe miệng có dáng tươi cười trào phúng, nói ra:
- Vậy các ngươi có biết ca ca ta, Bạch Dương, không?
- Bạch Dương?
A Lương giật mình, hiển nhiên là chưa từng nghe nói qua.
Nhưng Vương Tuyệt nghe vậy thì vẻ mặt biến đổi, mở miệng nhắc nhở:
- Đứng đầu năm hai Đại học!
A Lương đồng dạng nhướng mày, có thể trở thành đứng đầu lớp ở Hoa Hạ học phủ tự nhiên là có đủ thiên phú cùng thực lực đấy.
Được xưng thiên tài của học phủ, Phương Tư kỳ thật đều chỉ có thể xếp đến thứ tự Top 10, bởi vì gần đây đột phá mới trở thành Top 5.
Có thể vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất đều là đạt thiên tài trình độ cao nhất!
- Nói như thế nào?
Hai người lâm vào trong suy tư, Trần Thư mặc dù là người mạnh nhất trong năm sinh viên thứ nhất, nhưng đối mặt người mạnh nhất sinh viên năm hai thì chưa hẳn có thể thủ thắng rồi.
- Được rồi!
A Lương nắm chặt hai đấm, ngắm nhìn hai đại hán hôn mê phía dưới, cuối cùng lựa chọn buông tha.
Ánh mắt của hắn ta bình thản, liếc nhìn thật sâu ba người, trong nội tâm đã nhớ kỹ hắn.
Chưa từng có người có thể đoạt đồ đạc của hắn ta, thực cho mình là Hãn Phỉ Nam Giang rồi hả?
- Chúng ta đi trước!
A Lương mở miệng nói ra, nếu như viện quân của đối phương đến rồi, Trần Thư chưa hẳn đánh thắng được. Đến lúc đó ba người sẽ phải bị hành hung rồi.
- Tốt!
Vương Tuyệt cũng gật đầu, nhớ kỹ khuôn mặt ba người, chuẩn bị ngày sau trả thù!
Ngay tại lúc A Lương thu hồi Lôi Viên, chuẩn bị rời đi, một giọng nói bình thản vang lên.
- Ta cho các ngươi đi chưa?
Chỉ thấy một gã nam sinh mặc áo khoác vô cùng thong dong bước chậm đến.
Mặt mũi của hắn ta góc cạnh rõ ràng, hai mắt sáng ngời hữu thần, lộ ra vẻ cực kỳ tuấn lãng.
- Hả?
Vẻ mặt hai người A Lương khẽ biến, thật không ngờ đã chậm một bước.
- Bạch Dương?!
Trong giọng nói Vương Tuyệt đã có kiêng kị. Bạch Dương nhưng lại không để ý đến hai người, mà là đi tới phía trước ba nữ sinh. Bạch Dương ôn hòa cười nói:
- Tiểu Uyển, không có sao chứ?
- Ca ca, ta không sao!
Trong mắt Bạch Uyển có vẻ tung tăng như chim sẻ, trong nội tâm thoáng một phát thì có lực lượng.
Tay phải của nàng ta ngay sau đó chỉ hướng A Lương cùng Vương Tuyệt, làm nũng nói:
- Ca ca, hai người bọn họ mắng ta không biết xấu hổ!
- Hửm?
Bạch Dương lúc này mới quay đầu trông lại, nhìn chằm chằm vào hai người A Lương cùng Vương Tuyệt.
- Biết ta à? Xem ra là tiểu học đệ rồi?
Khóe miệng của hắn ta đã có dáng tươi cười nhàn nhạt, nhưng hai con ngươi lại là có thêm một cỗ lệ khí.
Vương Tuyệt cố rặn ra nụ cười, nói ra:
- Bạch Dương học trưởng, tất cả mọi người là Hoa Hạ học phủ đấy, cho dù không cùng một đạo sư, không cần phải…
- Có đạo lý! Có đạo lý!
Bạch Dương nhẹ gật đầu, nhanh nói tiếp:
- Hiện tại bắt đầu, hai ngươi giúp nhau vả miệng, lúc nào khiến cho muội muội ta vui vẻ rồi, hai ngươi có thể lăn!
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt A Lương cùng Vương Tuyệt đều lạnh lẽo, thật không ngờ đối phương lại ngông cuồng như vậy!
Giọng nói Vương Tuyệt lạnh lùng:
- Bạch Dương, là muội muội của ngươi không tốt trước, muốn đoạt chiến lợi phẩm của chúng ta đấy!
- Thật có lỗi, Bạch Dương ta chỉ nhìn thực lực!
Bạch Dương cất bước đến, ngoại trừ số ít đệ tử Bạch Ngân Cấp của trường học, không ai đáng giá để hắn coi trọng đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận