Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 736: Có người nhất định là kiếp nạn…

Khi đó, e rằng tro cốt của hai người đã bị người ta xới tung lên rồi…
- Ta có thể làm lão sư của ngươi, khẳng định là có chút thực lực!
Trong mắt Liễu Phong tràn đầy sự tự tin, bình tĩnh nói:
- Có lẽ… đại khái có thể… chống đỡ một lúc…
- …
Khóe miệng Trần Thư giật giật, nói:
- Lúc này, lão ngài đừng dùng loại từ này!
Liễu Phong an ủi:
- Yên tâm đi! Chúng ta có đường lui!
- Đường lui gì?
- Này, đây là hũ tro cốt bằng vàng nguyên chất ta cố ý chế tạo…
- Lão ngài đừng nói giỡn!
Trần Thư xoa xoa đầu, mẹ nó đây mà gọi là đường lui cái gì?
Ngay vào lúc hắn đang suy nghĩ thì trước mặt xuất hiện lựa chọn.
【 Lựa chọn 1: Sử dụng Truyền Tống Dược Tề, trực tiếp cùng Liễu Phong thuấn di rời đi! Phần thưởng hoàn thành: Đại Lượng Ngự Thú Lực. 】
【 Lựa chọn 2: Chống lại Vương Cấp Ngự Thú Sư, thành công giết chết hắn ta! Phần thưởng hoàn thành: Thăng cấp lên Bạch Ngân Cấp Ngự Thú Sư. 】
【 Lựa chọn 3: Nhân cơ hội vòng ngược lại, làm nổ quê nhà của người khác! Phần thưởng hoàn thành: Kỹ năng Tử Vong Hỏa Trụ, Kịch Độc Mộc Phược, Cự Hình Phong Nhận + 1. 】
- Cái lựa chọn này…
Trần Thư ngẩn người, gần như là khóa chặt lựa chọn 3 theo bản năng.
Hắn vốn đã chuẩn bị làm nổ tung hòn đảo trước khi rời đi, không ngờ bây giờ lại có được cơ hội.
Huống chi hắn còn có hai túi dược liệu chưa mang đi, khẳng định là không thể bỏ qua được.
Về phần lựa chọn 2, hoàn toàn là nói vớ vẩn!
Hắn thậm chí còn hoài nghi Tử Vong Dược Tề cũng chưa chắc có thể giết được một con Vương Cấp Khế Ước Linh.
Trong lòng Trần Thư đã quyết định, mở miệng nói:
- Lão sư, ta cảm thấy chúng ta nên chia nhau ra chạy!
- ?
Liễu Phong hơi sững sờ, nói:
- Ngươi có thể bảo mệnh trước mặt Vương Cấp Ngự Thú Sư?
- Không thể!
- Vậy mẹ nó ngươi tự tìm cái chết làm gì?
Liễu Phong nói:
- Yên tâm đi, ta chắc chắn trốn thoát được!
Trần Thư gãi đầu, nói:
- Nhưng ta cũng cảm thấy ta có thể chạy trốn được!
- Bởi vì người hắn ta khóa chặt chính là ngươi, không liên quan gì đến ta…
- …
Liễu Phong quay đầu nhìn lại, trong đầu quanh quẩn một giọng nói: Ta bị bán đi sao?
- Nếu như thật sự đã xảy ra chuyện, hằng năm ta sẽ viếng mồ mả cho ngài!
Trần Thư mở miệng nói, đồng thời triệu hồi Slime và Husky của mình ra.
- Gặp lại sau!
Trần Thư trực tiếp cùng Husky chui vào trong miệng Slime.
Cùng lúc đó Slime khởi động hình thức phi hành, chuẩn bị rời đi trước một bước.
- Ngươi mẹ nó…
Khóe miệng Liễu Phong giật một cái, thật không ngờ Trần Thư bán hắn ta quyết đoán như vậy.
Thật sự không có một chút tình nghĩa thầy trò à?
Chốc lát, cái miệng khổng lồ của Slime mở ra, Husky lại bật ra, đi tới trên lưng Băng Điểu.
- ??
Liễu Phong khẽ giật mình, có chút không hiểu được.
- Lão sư, bảo vệ Husky của ta cho tốt! Xuất hiện nguy hiểm thì gọi điện thoại cho ta!
Trần Thư thò đầu ra nói một câu, Slime hướng thẳng đến hướng khác mà bay.
Lúc này Husky thành thành thật thật nằm ở trên lưng Băng Điểu, trong miệng giống như đang ngậm vật gì đó.
Trần Thư lưu lại phần Dược Tề Truyền Tống.
Nếu như thật sự xuất hiện nguy cơ, khiến cho Liễu Phong liên hệ hắn, Trần Thư sẽ cho biết biện pháp sử dụng Dược Tề Truyền Thống, đến lúc đó giữ mạng sẽ không có vấn đề gì.
Nếu không có nguy cơ, đương nhiên là tất cả đều vui mừng.
Liễu Phong liếc Trần Thư một cái thật sâu, cuối cùng không tiếp tục nói.
- Bay nhanh chút!
Trần Thư đổ một chút Dược Tề Phi Hành trong miệng Slime.
Trong nháy mắt, tốc độ Tiểu Hoàng tăng vọt, thậm chí kéo ra một tàn ảnh, thẳng đến giáo hội mà đi…
Mười phút trôi qua.
- Nhanh như vậy sao?
Liễu Phong nhíu mày, thỉnh thoảng quay đầu nhìn một chút.
Vị trí cách ngàn mét sau lưng hắn ta, một con Cự Long màu trắng trăm mét rít gào, bốn phía ngưng tụ cuồng phong.
- Ngươi trốn không thoát!
Khéo miệng Đại Giáo Chủ Vũ có tia cười lạnh, ánh mắt hắn ta nhìn về Băng Điểu phía trước, nhưng không tìm được tung tích của Trần Thư.
Trên mặt hắn ta có tia đùa cợt, lẩm bẩm:
- Một người chạy sao? Quả nhiên là trọng tình trọng nghĩa…
Nhưng vào lúc này, vẻ mặt Vũ hơi động.
Băng Điểu phía trước đã rơi vào phạm vi công kích của Cự Long.
Ngay tại lúc Cự Long đang muốn phóng kỹ năng ra, Băng Điểu cũng đánh đòn phủ đầu.
Li!
Băng Điểu quay đầu nhìn lại, hai mắt màu lam lóng lánh với kỹ năng quang huy.
Một trận băng sương ùn ùn kéo đến đánh úp, gần như là nháy mắt bao trùm thân hình màu trắng của Cự Long.
- Hả?
Lông mày Vũ nhíu lại, tốc độ Cự Long màu trắng dưới thân vậy mà lại đột nhiên hạ xuống!
Côn trùng thần kỳ trên vai hắn ta lắc lư một cái xúc tu, quang huy màu lam phủ xuống, cui vào thân thể Cự Long.
- Không thể xua đuổi kỹ năng tản ra?
Vẻ mặt Vũ ngưng trọng, trong lòng nhận thấy được có chút khó giải quyết.
- Bái bai!
Liễu Phong dựng ngón giữa lên, hai cánh Băng Điểu chấn động, bay thẳng về phía trước.
Hắn ta có thể thoát thân từ trong tay Vương Cấp, không phải bởi vì tốc độ Bẳng Điểu của hắn ta nhanh, mà là có thể làm chậm tốc độ của kẻ thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận