Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1291: Trái tim già cằn cỗi cũng đau đớn

Tạ Tố Nam choáng váng, rồi ngay lập tức trong mắt hắn ta lóe lên một tia tham lam. Đây đơn giản là Hoàng Kim ở khắp mọi nơi mà!
- Ấy…
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không ngờ rằng chỉ mới một lúc là đã bị bại lộ rồi…
Mắt thấy biểu cảm của mọi người có chút không đúng, hơn nữa đằng xa còn có người qua đường bị thu hút, hắn lập tức hét lên:
- Không được nhúc nhích! Ai mà nhúc nhích là ta sẽ ném đạn hạt nhân đó!
- ...
Khóe miệng Liễu Phong giật giật, vội vàng nói:
- Đừng kích động!
Mẹ nó, đây là lối vào chính của học phủ cao nhất đấy, nếu bị học sinh của chính mình dùng đạn hạt nhân ném nổ thì há chẳng phải là chuyện nhảm nhí hay sao?
- Lão Vương, giúp ta thu lại một lát! Con thỏ của ta chứa không nổi nữa rồi.
Trần Thư mở miệng nói, chỉ vào thi thể của Lãnh Chúa phía dưới.
- Tiểu Trần, không thành vấn đề!
Không Gian Điểu màu xám vỗ cánh bay xuống, tất cả các Lãnh Chúa trên mặt đất đều bị nó thu vào Tồn Trữ Không Gian.
Mặc dù sức chiến đấu của nó không bằng Thỏ Không Gian, nhưng nó lại đặc biệt được dùng để chứa đồ, đương nhiên không gian cũng lớn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy mặt đất trong nháy mắt trở nên trống rỗng, Trần Thư thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may là không có gì ngoài ý muốn xảy ra. Đây là của cải duy nhất của hắn đấy.
- Sau này trả lại cho ta.
Trần Thư nhìn Không Gian Điểu rồi nói:
- Nếu dám tống tiền, ta lập tức mang ngươi đi hầm nhừ xương luôn!
- Trần Bì, yên tâm đi!
Vương Tuyệt khẽ cười nói:
- Không phải chỉ là ba Lãnh Chúa thôi sao, ta sẽ trả lại cho ngươi y như cũ.
- ?
Trần Thư trợn tròn hai mắt. Mẹ nó chứ, ngươi thật sự có thể trợn mắt nói mò vậy sao.
- Phê rồi, đắm chìm hết cả rồi!
Trần Thư thở dài một hơi, xoay người mở túi tác chiến, lấy ra một túi phân Urea màu vàng, tự nhủ thầm:
- Lòng người phân tán, không dễ dàng dẫn dắt đội ngũ nữa rồi…
- Ôi đệt!
Thân thể Vương Tuyệt thoáng run lên, vội vàng nói:
- Đùa thôi, đùa tí thôi.
Đúng lúc này, Liễu Phong cưỡi Lam Sắc Băng Điểu đi đến, vẻ mặt hắn ta cổ quái mà mở miệng nói:
- Trần Bì, ngươi nói với ta là không có tiền mà?
- Nhiều thi thể Lãnh Chúa như vậy, rốt cuộc thì ngươi đã làm gì rồi hả?
Lãnh Chúa vốn dĩ không dễ dàng gì gặp được, phải may mắn lắm mới gặp được một con, mà bây giờ trên mặt đất lại có đến hàng chục con như vậy.
Một Ngự Thú Đoàn dày dặn kinh nghiệm trong một năm còn chưa chắc đạt được nhiều thu hoạch đến thế.
Trừ khi các Lãnh Chúa hội tụ lại một chỗ với nhau…
Thế nhưng các Lãnh Chúa đều có lãnh thổ của riêng mình, về cơ bản sẽ không hội tụ lại, trừ khi… nhận được mệnh lệnh của Quân Vương!
- Quá kinh ngạc!
Vẻ mặt Trần Thư lãnh đạm, thản nhiên nói:
- Chỉ là thuận tay giết chết một con Quân Vương thôi mà.
- ?
Liễu Phong trợn to hai mắt, theo bản năng hắn ta có chút không tin. Nhưng khi nghĩ lại rằng đối phương là Trần Thư, hắn ta lại tin tưởng hơn mấy phần rồi.
Hắn ta mở miệng hỏi:
- Thì ra ngươi không nghe điện thoại là bởi vì đi đến Dị Không Gian thì sóng yếu?
- Ta phải đến thành phố Nam Thương để giải quyết mối nguy chứ?
Trần Thư mở miệng nói:
- Giết chết Quân Vương có thể giảm bớt áp lực cho Trấn Linh Quân toàn tỉnh đấy!
- Toàn tỉnh?
- Đúng vậy, chỉ cần mang thi thể của Hỏa Long Vương đi đến các Dị Không Gian khác bày ra một phen…
Trần Thư giải thích kế hoạch thiên tài của mình cho hắn ta nghe, bao gồm cả quá trình săn bắn đơn giản, ngay lập tức đã trấn an được Liễu Phong.
Một lúc sau, hắn nghiêm túc nói:
- Lão Liễu à, ta nghĩ phương pháp này rất khả thi! Hay là để cho các tỉnh toàn quốc cùng thực hành đi!
- Khả thi… cái rắm!
Khóe miệng Liễu Phong giật giật mà nói:
- Đừng nói đến việc săn bắn khó khăn, đến cả tìm được một con Quân Vương cũng đã không thể rồi!
Hắn ta lắc đầu, giả dụ về việc săn bắn này hoàn toàn không thể phục chế được.
E rằng chỉ có Trần Thư mới có thể thu hút được sự thù hận của Quân Vương thôi, nếu không cũng sẽ không ra trò trống gì cả.
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Liễu Phong xua tay nói:
- Ta cần phải trở về yên tĩnh một chút, tâm tình có chút rối rắm.
- ...
Nhóm người của Trần Thư cưỡi lên Golden Slime, tiến về phía thành phố mục tiêu.
Tỉnh Trường Giang hay còn gọi là tỉnh Long Giang nằm ở vị trí trọng bộ của Hoa Quốc, các thành phố của toàn tỉnh đều nằm ở giữa Long Giang, dân cư tuy thưa thớt nhưng kinh tế Ngự Thú lại vô cùng thịnh vượng.
Số lượng Ngự Thú Sư cao cấp trong tỉnh là lớn nhất cả nước, thậm chí còn vượt qua cả Kinh Đô và Thượng Hải.
Nguyên nhân chính là ở sâu trong tỉnh Long Giang có một Dị Không Gian nguy hiểm nhất thế giới, Long Uyên!
Để ngăn chặn bạo loạn ở Long Uyên, trên địa bàn tỉnh Long Giang căn bản không có người bình thường, nếu không tỷ lệ thương vong khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn sẽ cực kỳ nặng nề.
Gần đây, sự yên tĩnh của tỉnh Long Giang đã bị phá vỡ, rất nhiều thành phố đã mở ra các phương thức phòng thủ. Đồng thời, Ngự Thú Sư của các nước cũng đi đến cùng hỗ trợ.
- Thành phố Long Vân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận