Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 252: Ngự Thú Đạo Trường tốt nhất thành phố

Đường Liệt và cả đám người chợt giật mình, lập tức lấy lại tinh thần.
- Ngươi… Ngươi cứ đợi đấy…
Đỗ Long liền hạ giọng, hắn ta là người đầu tiên yên lặng ngồi xuống.
Đường Liệt hít một hơi thật sâu, nói:
- Ta không bắt nạt thiếu niên nghèo!
Dứt lời, hắn ta cùng Vương Vân và cả đám người cũng nhanh chóng ngồi xuống.
Trần Thư nhếch mép cười, bình tĩnh nói:
- Không sao, Đường thiếu gia, ta đây cũng không vội, ngươi đừng ăn hiếp trung niên nghèo, cũng đừng ức hiếp kẻ già yếu, người chết mới là kẻ lớn…
Hiệu trưởng đứng trên sân khấu lúc này cũng run cầm cập,
Ai mà có thể lường trước được, Đường Liệt và cả đám người bọn họ đều là thiên tài mà lại có ngày bị đánh bại thảm hại đến như vậy.
Một lúc sau, đoạn video cuối cùng cũng được phát hoàn chỉnh.
Hiệu trưởng bước lên sân khấu với vẻ mặt hết sức căng thẳng, phát biểu:
- Chắc hẳn mọi người cũng thấy được học trưởng Trần Thư… ờ thì… dẹp hết đi, tất cả giải tán!
- …
Toàn thể học sinh phía dưới chợt lặng thinh,
Bản thảo mà thầy hiệu trưởng đã soạn trước dường như không còn tác dụng nữa, vốn nghĩ Trần Thư sẽ truyền năng lượng tích cực đến cho các học sinh nhưng nào ngờ lại bị phản tác dụng…
Hết lần này đến lần khác điện báo cứ phát tin sự tích thảm hại của Đỗ Long và những người bạn…
Thẩm Vô Song định đưa lớp đặc huấn về lại Ngự Thú Quán, đột nhiên thầy hiệu trưởng gọi hắn ta lại.
- Các ngươi về lớp trước, tự học! Nhất là ngươi đấy, Trần Thư!
Trần Thư khẽ nhún vai, cái gì mà nhất là ngươi, ta là người có thành tích cao nhất trong lớp biết không hả?
Cả đám quay về lớp đặc huấn.
Nếu như ánh mắt có thể giết người được thì chắc Trần Thư đã chết ngàn vạn lần rồi…
- Thù này không báo, ta thề không làm người!
Đường Liệt thì thầm nói với cả đám người Vương Vân.
Hắn ta thậm chí phát giác được ánh nhìn kỳ quái của người đi đường, họ đang nhìn chằm chằm vào đáy quần của hắn ta…
Trần Thư hướng mắt về phía đám người, bình tĩnh nói:
- Các ngươi còn dám nhìn ta, ta đánh cả lũ một trận bây giờ!
- …
Đỗ Long và cả đám người giật giật khóe miệng, hắn đúng là quá phách lối!
Tất nhiên trong đầu bọn hắn nghĩ thứ gì cũng được nhưng thân thể lại rất thành thật, bọn hắn liền không chớp mắt và không dám nhìn Trần Thư nữa.

- Thẩm lão sư, ta nghĩ ngươi nên uốn nắn lại tính nết của Trần Thư đi, Nhị Trung chúng ta chỉ muốn bồi dưỡng những học sinh ưu tú thôi.
Hiệu trưởng nhấn mạnh rằng:
- Ta không hy vọng Nhị Trung của chúng ta đào tạo ra một tên tội phạm.
Thẩm Vô Song im lặng, ánh mắt hắn ta nhìn về phía thầy hiệu trưởng đầy thâm ý.
Tuy là không nói gì nhưng cũng có thể khiến người ta ngầm hiểu được.
Người có thể thay đổi được tính khí của Trần Thư sao?
- Đối đầu với kẻ mạnh thì khác biệt một chút cũng là bình thường, nói không chừng Trần Thư sẽ giúp danh tiếng Nam Giang Nhị Trung được vang vọng toàn quốc đấy.
Thẩm Vô Song khẽ vỗ vai hiệu trưởng, an ủi.
Tất nhiên, làm rạng danh hay xấu danh thì ta cũng không chắc nữa…
Lưu danh sử sách hay để lại tiếng xấu muôn đời, Trần Thư có vẻ dễ làm được vế sau hơn…
- Thầy hiệu trưởng, người nghĩ mà xem, Trần Thư có thành tích không tệ, lại dựa vào chính thực lực của bản thân, chắc chắn hắn sẽ đậu vào một trường đại học nổi tiếng.
Hiệu trưởng khẽ gật đầu, dù thế nào thì thành tích của lớp mười hai năm nay cũng sẽ được nâng cao thôi.

- Các bạn học thân mến, giờ cũng đã đến tháng mười một rồi, chắc hẳn năng lực chiến đấu của các ngươi cũng được cải thiện đáng kể rồi nhỉ.
Thẩm Vô Song nhìn về phía học sinh, nói:
- Hiện tại cũng sắp bắt đầu khóa tu luyện rồi.
- Khóa tu luyện diễn ra trong vòng hai tháng, trong hai tháng này chỉ tổ chức đúng một trận thi đấu nhưng tiền thưởng sẽ gấp đôi.
Trần Thư nhíu mày, đây không phải là điểm yếu của ta sao?
- Trong hai tháng này, Ngự Thú của người nào thăng cấp nhanh nhất thì người đó sẽ giành được hạng nhất!
Dứt lời, ai nấy đều ngập tràn nhiệt huyết chiến đấu.
Đám người Đường Liệt nhìn về phía Trần Thư, trên mặt hiện lên hai chữ rất to: Không phục!
Cuối cùng cũng có chỗ để bọn họ phát huy điểm mạnh!
Thiên phú Ngự Thú của Trần Thư thì chỉ ở mức bình thường, hơn nữa tốc độ luyện tập cũng chậm, rõ ràng không thể nào so với Ngự Thú của bọn hắn được.
Tuy nhiên, mọi người đều phớt lờ điều đó, và vẫn coi Ngự Thú của Trần Thư là Ngự Thú cấp cao nhất trong lớp…
- Địa điểm tu luyện không phải là Ngự Thú Quán vì linh khí thiên địa ở đây quá mỏng manh!
Thẩm Vô Song dẫn mọi người rời khỏi Ngự Thú Quán, lúc này đã có một chiếc xe buýt đợi sẵn trước cổng trường.
- Không phải chúng ta sẽ đến Dị Không Gian chứ?
Trần Thư phấn khích nói:
- Thôi dẹp đi, hiện giờ Hàn Băng Hạp Cốc đang bị phong tỏa nên ta không thể dẫn ngươi đến đó được.
Thẩm Vô Song giật giật khóe miệng, tâm tĩnh như nước.
Một tiếng sau, xe buýt chạy về phía Bắc, hướng về ngoại ô thành Bắc, và cuối cùng dừng lại ở trước một tòa cao ốc lớn.
Thẩm Vô Song dẫn mọi người xuống xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận