Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1151: Trần Thư đã tha thứ cho chúng ta… (2)

Hắn ung dung bình thản, thậm chí còn tự rót cho mình một ly trà, trông như một lãnh đạo thứ thiệt.
- Là ngươi gọi chúng ta đến đây?
Trong nháy mắt, mười hai người đều bối rối, không phải hắn cũng bị gọi tới giống bọn họ hay sao?
- Nói nhảm!
Trần Thư mở miệng nói tiếp.
- Chủ yếu là ta muốn thảo luận một chút với các ngươi về vấn đề bồi thường!
- Bồi thường?
Jack hơi ngẩn ra rồi cười vui vẻ, chẳng lẽ Trần Thư đến để nhận lỗi?
- Mười tỉ! Nếu không không cần bàn nữa!
- Nhiều như vậy?
Trần Thư vui mừng đánh giá mười hai người, những người này đều là con nhà giàu thì phải?
- Được! Vậy thì mười tỉ!
Hắn mỉm cười nói tiếp.
- Các ngươi có thể trực tiếp chuyển khoản cho ta, số thẻ của ta là…
- ?
Mười hai người đều sửng số, chúng ta chuyển khoản nghĩa là sao?
Jack mở miệng hỏi.
- Không phải ngươi là người bồi thường chúng ta à?
Oành!
Trần Thư chợt vỗ xuống bàn, khí thế hung hăng nói ra.
- Ta bồi thường các ngươi cái gì?
Cảm giác áp bách từ khí thế của một tội phạm lại khiến mười hai người lùi lại vài bước, thậm chí đã có người run lẩy bẩy dựa vào tường.
Trần Thư lạnh lùng nói tiếp.
- Là các ngươi khiêu khích ta trước, nếu không ta cũng sẽ không ra tay, bây giờ ta chẳng những tổn thất hơn mười cái túi phân, mà giày của ta cũng bị rách vì các ngươi, các ngươi lỗ gì chứ?
- Vậy còn thương thế của chúng ta…
- Thì liên quan gì đến ta!
Trần Thư trợn mắt nhìn bọn họ rồi nói.
- Ta đã nhất trí ý kiến với người của ban tổ chức, nếu như các ngươi không bồi thường cho ta, thì sẽ bị hủy bỏ tư cách tranh tài!
Trong nháy mắt, mười hai người lập tức kinh sợ luống cuống trong lòng.
Trần Thư hùng hổ dọa người như vậy, bọn họ không thể không tin.
Hơn nữa trừng phạt như vậy thật sự quá nghiêm trọng, nếu thật sự bị hủy bỏ tư cách tranh tài, vậy đến một chút phần thưởng, bọn họ cũng không cầm được, lại còn trở thành trò cười cho cả nước…
- Mười tỉ, không thương lượng gì hết!
Trần Thư khí thế tàn bạo nói ra.
- Vương Cấp Ngự Thú Sư của bốn nước lớn đã bàn bạc xong hết rồi, các ngươi nhất định phải được ta tha thứ mới được!
Đám người Jack hốt hoảng, bọn họ đã hoàn toàn đi theo hướng suy nghĩ của Trần Thư.
- Vậy cũng không đến nỗi mười tỉ chứ…
- Làm sao không cần? Các ngươi đã nhìn thấy túi phân của ta bao giờ chưa?
Trần Thư nghiêm túc nói.
- Các ngươi cho là nó được làm từ tài liệu phổ thông à? Ta đã tăng thêm tài liệu Hoàng Kim Quân Vương vào làm túi phân rồi đấy!
- Hả?
Mọi người đều kinh sợ, nhưng lại mơ hồ có chút tin tưởng.
Nếu như không phải là chế tạo đặc thù thì làm sao có thể có hương vị đặc thù kèm theo phong ấn như vậy được chứ?
Jack mở miệng nói.
- Chúng ta không có nhiều tiền như vậy…
Mười tỉ cũng không phải là một triệu, gia tộc lấy ra được, không có nghĩa là bọn họ có thể lấy ra được.
- Không có thật hả?
Trần Thư nhíu mày rồi nói tiếp.
- Thế thì đổi cách bồi thường vậy, mỗi người viết cho ta một trăm ngàn chữ về một bài xin lỗi! 80 % trong số đó phải là lời ca ngợi ta!
- ?
Mười hai người lập tức liếc nhìn Trần Thư, một trăm ngàn chữ? Ngươi định để chúng ta viết tiểu thuyết đấy à!
Trần Thư vẫn nói với vẻ đầy nghiêm túc.
- Ngày kìa nộp bài xin lỗi cho ta, nếu như thiếu một chữ, các ngươi có thể trực tiếp mua vé về nước là được rồi!
- Ta…
Jack vẫn cảm thấy có gì đó sai sai, nhưng trong lúc nhất thời, hắn ta cũng không nói ra được là không đúng chỗ nào.
Trần Thư bình thản nói tiếp.
- Hoặc là bồi thường tiền, hoặc là viết văn, các ngươi tự quyết định đi!
- Chúng ta… Sẽ nộp cho ngươi…
Mười hai người cúi đầu, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
- Được rồi, các ngươi về trước đi.
Trần Thư gật đầu nói tiếp.
- Biểu hiện của các ngươi, ta sẽ nói với ban tổ chức.
Dứt lời, mười hai người đều cúi đầu, dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới kết quả lại là thế này…
- Khoan đã!
Nhưng đúng vào lúc này, Trần Thư lại gọi bọn hắn lại.
- Hả? Còn cái gì nữa?
- Các ngươi phạm sai lầm, còn chưa nói câu xin lỗi đi à?
Mười hai người quay mặt nhìn nhau rồi đồng thanh nói.
- Xin lỗi…
[Đạt được phần thưởng: Bạo Tạc Dược Tề phiên bản Plus +1, Truyền Tống Dược Tề +1.]
Trần Thư hơi vui mừng, nói.
- Tốt lắm, tất cả mọi người trở về đi!
Mười hai người rời khỏi phòng họp, chỉ để lại Trần Thư vắt chéo chân ngồi đó, nhàn nhã thưởng trà.
Khi đám người Jack vừa rời khỏi phòng thì gặp phải Vương Cấp Ngự Thú Sư của bốn nước lớn.
Dolly hơi ngẩn ra, mở miệng hỏi.
- Hả? Jack, các ngươi đi đâu vậy?
- Chú Dolly, các ngươi đừng truy cứu.
Jack đau khổ nói.
- Trần Thư đã tha thứ cho chúng ta…
- ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận