Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1168: Lúc nên chơi thì chơi, lúc nên nghiêm túc thì phải nghiêm túc vào

Hắn có thể xác định Khế Ước Linh của thiên tài đến từ Lan Quốc kia đều là cấp S, nhưng trực giác của tội phạm mách bảo hắn rằng đối phương không hề đơn giản như vậy.
- Có cái gì không đúng chứ?
A Lương quay đầu nhìn hắn mà nói:
- Trận chiến này cũng không hề kịch tính gì đâu.
Tiếng nói của hắn ta vừa dứt, một con Khế Ước Linh của thiên tài đến từ vương quốc Bất Hủ đã trực tiếp bị trọng thương.
- Ôi đệt!
A Lương kinh hô một tiếng, vẻ mặt cũng vô cùng chấn động.
Không chỉ có mỗi hắn ta, các khán giả còn lại cũng đều có phản ứng giống như vậy. Ánh mắt của bọn họ gắt gao mà nhìn chằm chằm con Khế Ước Linh ở trên đài đấu.
Toàn thân nó đen như mực, dáng dấp tựa như là một con kỳ lân, rõ ràng chỉ là cấp S thôi nhưng thực lực lại vô cùng kinh khủng. Nó chính là thứ vừa mới phun một đoàn hắc quang ra, trực tiếp đánh cho Khế Ước Linh của vương quốc Bất Hủ bị trọng thương.
- Grao!
Mặc Sắc Kỳ Lân gào thét một tiếng, hai mắt lại một lần nữa bắn mạnh hai đạo hắc quang ra ngoài, đánh phá kỹ năng phòng ngự của Khế Ước Linh cấp SS+.
- Cường độ kỹ năng này…
Vẻ mặt Trần Thư có hơi giật mình, không nghĩ tới kỹ năng của đối phương lại gây thương tổn cho người đã gần đạt đến Hoàng Kim Cấp rồi.
- Bây giờ các thiên tài của tiểu quốc đều lợi hại như vậy sao?
Cường giả ở trên không trung cũng lóe lên tia kinh ngạc trong mắt, hắn ta thở dài một hơi:
- Xem ra bây giờ thật đúng là hoàng kim đại thế rồi!
Chỉ mỗi cái danh xưng Bạch Ngân chân chính thôi cũng đã có không ít Khế Ước Linh của các tuyển thủ có thể đạt tới được rồi.
Bây giờ bất kể có là chất lượng hay số lượng thiên tài thì cũng đều đã vượt xa ngày trước.
Tần Thiên nhìn về phía Ngự Thú Sư Vương Cấp ở bên cạnh, lão nói:
- Một Khế Ước Linh cấp S mà lại có loại thực lực này rồi, các ngươi xem ra cũng rất bình tĩnh đó chứ?
- Cái này có là gì đâu?
Một tên Ngự Thú Sư Vương Cấp của tiểu quốc nhún vai, nói:
- Có người sở hữu Khế Ước Linh cấp A mà cũng có thể nghịch thiên như vậy, một Khế Ước Linh cấp S, biến thái một chút cũng hợp lý thôi.
- …
Trên khóe miệng của Tần Thiên ẩn ẩn có ý cười, lão biết rõ đối phương là đang nói đến Trần Thư.
Đã có Trần Thư phụ trợ, các thiên tài của Lan Quốc ở phía dưới cũng không quá kinh thế hãi tục nữa.
Lão nhìn các thiên tài của Lan Quốc ở phía dưới thật sâu, không tiếp tục mở miệng nói chuyện nữa.
Trận chiến đấu vẫn đang tiếp tục tiến hành, tất cả mọi người đều mang một bộ dạng xem náo nhiệt, chỉ có người của vương quốc Bất Hủ là mang sắc mặt vô cùng khó coi, không cam tâm bại trận dưới tay của người từ tiểu quốc.
Bởi vì lúc trước đối phương đánh úp bất ngờ, dẫn đến tuyển thủ của vương quốc Bất Hủ đã tổn thất một con Khế Ước Linh trước.
Thật ra thì thế cục cũng đã tương đối rõ ràng rồi!
Không đến mười phút đồng hồ sau, vương quốc Bất Hủ thua trận, chật vật không chịu nổi mà rời khỏi đài tỷ thí.
Trần Thư quay đầu nhìn lại, hắn nói:
- A Lương, ánh mắt của ngươi cũng được lắm đấy nhá.
- Cái gì cơ?
- Không phải vừa rồi ngươi nói trận chiến này không hề kịch tính một chút nào sao?
- …
A Lương giật giật khóe miệng. Ta là đoán người của vương quốc Bất Hủ sẽ giành chiến thắng cơ…
Mọi người nhôn nháo rời đi, ánh mắt đều nhìn về phía tên nam sinh kia của Lan Quốc, bên trong đó còn có chút kinh ngạc.
Đối phương cũng vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh như cũ, trực tiếp qua trở về đội ngũ của đội tuyển quốc gia.
Ba tên tuyển thủ Hắc Thiết của Lan Quốc cũng không hề kinh ngạc, phảng phất như thắng là lẽ đương nhiên vậy.
Vốn dĩ bọn hắn nhắm vào vị trí quán quân cơ mà!
Mọi người nhộn nhịp tản ra, quay trở về trụ sở của quốc gia mình.
Trần Thư thì lấy điện thoại di động ra, gửi cho Tạ Tố Nam một tin nhắn:
- Lão Tạ, dạo này thế nào rồi?
- Không có tiền
- ?
Trần Thư giật giật khóe miệng. Đây là cơ chế phòng ngự bản thân gì thế hả?/
- Ta giống như là người đi mượn tiền của ngươi sao hả? Có thể giúp ta điều tra một người nước ngoài hay không đây?
- Không có vấn đề, chỉ cần tiền đúng chỗ thì có là người ngoài hành tinh ta cũng có thể tra ra cho ngươi được!
- Dữ như vậy à?
- Hệ thống của Bộ Điều Tra bọn ta không phải nói chơi đâu? Huống chi ta còn có mạng lưới quan hệ của mình nữa mà.
- Bộ Điều Tra của các ngươi?
Trần Thư sửng sốt, trong mắt cũng đã có chút nghi hoặc.
- Cũng may mà có ngươi giới thiệu, bây giờ ta đã là một thực tập sinh của Bộ Điều Tra rồi.
Trần Thư ngay lập tức nhớ đến ngày đó, không nghĩ tới hắn chỉ thuận miệng nói một câu thôi mà lại có thể tìm cho Tạ Tố Nam một chức vị không tệ.
- Chúc mừng! Chúc mừng nhé!
Hắn gửi tấm ảnh của tên tuyển thủ Lan Quốc kia qua, còn về phần cái câu “tiền đúng chỗ” kia đã bị hắn trực tiếp gạt qua một bên rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận