Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1231: Đây thật sự không phải là Hoàng Kim Tổ sao? (2)

Đó chính là kỹ năng Ám Khu!
- Cơ hội tới rồi!
Trần Thư cười khẽ, Thỏ Không Gian ở trong miệng Tiểu Hoàng xây lên một Không Gian Thông Đạo trong nháy mắt!
Khoảnh khắc Ám Dạ Thú thoát khỏi khống chế.
Thân thể của nó cũng đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa, tựa như bị thứ gì đó hút vào vậy.
- Hả? Không ổn!
Tròng mắt Kiều Na co rút lại, không nghĩ tới Trần Thư lại biết được nhược điểm của kỹ năng Ám Khu!
Ám Khu là một kỹ năng bảo vệ tánh mạng tương đối tốt, nhưng bởi vì cần chuyển hóa thân thể thành một hình thái đặc thù, khiến lúc ban đầu Khế Ước Linh sẽ mất đi quyền kiểm soát thân thể.
Bây giờ nàng ta chỉ có thể bất lực nhìn Khế Ước Linh tiến vào Không Gian Thông Đạo mà không làm được gì.
- Òm ọp!
Tiểu Hoàng vui vẻ, thân thể to lớn trực tiếp rơi xuống phía dưới, tạo ra một trận gió lớn!
Một cửa ra khác của Không Gian Thông Đạo này chính là mặt đất ngay phía dưới Tiểu Hoàng!
Thân thể của Ám Dạ Thú vừa mới xuất hiện đã sắp đối mặt với áp lực lớn nhất từ khi nó sinh ra đến giờ…
Ầm!
Thân thể của Tiểu Hoàng bỗng nhiên rơi xuống khiến toàn bộ đài tỷ thí cũng bị chấn động nhẹ, cảm giác như cái sân cũng sắp không chịu nổi áp lực lớn như vậy nữa rồi.
May mắn là Ám Dạ Thú vẫn duy trì trạng thái Ám Khu nên nó hoàn toàn miễn dịch với Vô Địch Áp Áp Áp của Tiểu Hoàng.
Thân thể nó lưu động, muốn rời khỏi phạm vi thân thể của Tiểu Hoàng.
Nhưng rất nhanh, nó đã cảm giác có gì đó không ổn.
Khi nó di động về phía trước, Slime cũng sẽ lăn về phía trước, khi nó di động về phía sau, Slime cũng lăn về phía sau theo.
- Để xem ngươi còn có thể tránh bằng cách nào nữa?
Trần Thư cười toét miệng. Hôm nay Ám Dạ Thú đã là cá trong chậu, chim trong lồng rồi. Một khi thời gian sử dụng kỹ năng Ám Khu kết thúc, nó sẽ không thể chạy trốn được nữa.
Trên bầu trời của đài tỷ thí, mười vị Ngự Thú Sư Vương Cấp cũng đã nhìn thấu thế cục này.
Thực lực của Kiều Na đúng là rất cường hãn, nhưng có vẻ như nàng ta đã là rơi vào tiết tấu đánh của Trần Thư, chỉ có thể bị động phá chiêu.
Có người sợ hãi than thở.
- Người này đúng thật là âm hiểm!
Thực ra Ngự Thú Sư cao cấp không đáng sợ lắm.
Đáng sợ là người vừa có thực lực, vừa âm hiểm, còn đặc biệt không cố kỵ người nào…
Ví dụ điển hình trong đó hiển nhiên là tội phạm Nam Giang Trần Thư…
- Nhất định phải cứu ra được!
Kiều Na tự nói với mình một tiếng, hiện giờ nàng ta cũng đã nhận ra được có điều không đúng rồi.
Coong!
Lúc này, Thiên Sứ ở phía xa xa quát lớn, hai cánh chấn động, tay cầm trường kiếm đánh tới!
Nhưng ngay khi nó mới chuẩn bị chạy thì phía trước đột nhiên xuất hiện một củ cà rốt đặc biệt lớn!
Thiên Sứ khẽ biến sắc, nhưng cũng chỉ có thể giơ trường kiếm lên đón đỡ.
Ầm ầm…
Hai bên mỗi người đều lùi lại khoảng mười thước.
- Phù phù…
Thỏ Không Gian cười thô bỉ, hai tay cầm Bản Mệnh Vũ Khí thật chặt, trong mắt tràn đầy chiến ý.
Hai Khế Ước Linh hệ cận chiến chính thức giao chiến!
Vẻ mặt Thiên Sứ lạnh nhạt, hai cánh chấn động, đang định đi vòng qua Thỏ Không Gian nhưng một cổ lực lượng giam cầm lại đột nhiên tấn công tới!
Phù phù…
Thân thể Thỏ Không Gian hơi lóe lên, gần như trong tích tắc là đã đứng cách Thiên Sứ gần một thước.
Nó hung hăng múa may Bản Mệnh Vũ Khí trên tay, đánh thẳng vào khuôn mặt của Thiên Sứ!
Đây được gọi là mắng chửi người chuyên vạch khuyết điểm, đánh người chỉ đánh mặt!
Thỏ Không Gian có thể nói là thừa kế y bát của tội phạm Nam Giang!
Quang Minh Thú phía xa xa cũng gầm lên, hai tròng mắt bỗng chói sáng, muốn thả ra kỹ năng phòng ngự cho Thiên Sứ.
Nhưng đúng vào lúc này, một đạo lôi đình xuyên qua bầu trời mênh mông, hung hăng đánh lên đầu Quang Minh Thú!
Vẻ mặt của Quang Minh Thú chấn động, chỉ có thể cưỡng ép cắt đứt kỹ năng, tránh khỏi công kích.
Rầm…
Trong phút chốc, công kích của Thỏ Không Gian đã hạ xuống!
Ngay khi công kích chạm vào Thiên Sứ, một củ cà rốt tỏa ra ánh sáng đã kích phát hiệu quả Cưỡng Chế Vỡ Vụn.
Ầm!
Thiên Sứ biến sắc, nó chỉ cảm thấy có một cổ cự lực khổng lồ đang tấn công tới, kèm theo tính phá hoại quỷ dị.
Thân thể nó đột nhiên bay ngược ra ngoài, cho đến mấy chục thước sau mới miễn cưỡng ổn định thân hình lại.
Trần Thư hơi ngẩn ra, lẩm bẩm.
- Ấy? Không bị nứt ra à?
Chỉ thấy Thiên Sứ không có một chút thương thế nào, nhưng kim quang trên người lại ảm đạm một ít.
Vù vù…
Thỏ Không Gian thấy không có đạt tới hiệu quả như mình muốn, lại lần nữa thuấn di đến, đánh về phía mặt Thiên Sứ.
Khuôn mặt Thiên Sứ phát lạnh, trường kiếm trong tay vang lên một tiếng trong veo, bắt đầu đánh giết với Thỏ Không Gian.
Hôm nay, thuộc tính không gian của Thỏ Không Gian cực cao, khiến cho hiệu quả của kỹ năng thuấn di tiến bộ lên không ít.
Không những hạ nhiệt chỉ trong vài giây, mà khoảng cách xa hàng trăm mét, cơ hồ là trong thời gian ngắn Thiên Sứ không thể nào thoát khỏi nó.
Bang bang.
Vũ khí bổn mạng của song phương không ngừng va chạm. Nhưng ngay lúc này, bên trên trường kiếm của Thiên Sứ có một luồng hào quang quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận