Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1760: Trần Bì, ngươi sẽ không… Thời gian không còn nhiều nữa hả

Trần Thư bẹo Tiểu Tinh Linh một cái, an ủi nói:
- Lần sau có đồ tốt, nhất định cho ngươi trước!
- Dẹp đi!
Tiểu Tinh Linh lườm hắn một cái, nói:
- Dù sao thì bản đại vương cũng không dùng những thứ này.
Nó bắt chéo hai chân, ngồi xuống trên bả vai Trần Thư.
Mặc dù ngoài mặt tỏ vẻ không thèm để ý, nhưng khi thấy hai Khế ước linh nuốt vào bảo vật, vẫn có chút thèm muốn.
- Dám lừa gạt bản đại vương… Buổi tối đừng ngủ như chết đấy…
Tiểu Tinh Linh rủ xuống đầu, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, trong mắt đã có chút bất mãn.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, đường đường tội phạm Nam Giang, lại bị chính Khế ước linh của mình uy hiếp…
Hắn lắc đầu, đồng thời thu hồi Thỏ Không Gian cùng Husky vào trong ngự thú không gian.
Dù sao cũng là đỉnh cấp bảo vật, cả hai tiêu hóa vẫn cần một chút thời gian mới được.
- Đồ giám mở ra rồi, tiếp theo là phối dược…
Trần Thư suy tính chính kế hoạch kế theo của mình.
Bây giờ cấp bậc Ngự thú của hắn tạm thời không thể tăng lên, muốn tăng thực lực, cũng chỉ có thể dựa vào thần kỳ dược tề.
Một bình thần kỳ dược tề có thể vô dụng, nhưng nếu trên trăm bình thậm chí hơn ngàn bình thì sẽ có biến chất.
Nếu hiện tại có lượng lớn tử vong dược tề, trực tiếp có thể tìm truyền kỳ sinh vật đơn đấu một phen.
- Sự hợp tác của chính phủ cũng chỉ là một mặt, còn phải tìm vài cách khác nữa…
Trần Thư tự lẩm bẩm, hiện tại trong đầu đều đang nghĩ cách kiếm tiền.
Ngoại trừ hai truyền kỳ độc hệ vật liệu trên người, hắn đã là người không có đồng nào.
Ban đêm.
Trần Thư vẫn lật qua lật lại không ngủ được.
Một mặt là bởi vì hai ngày trước ngủ quá lâu, mặt khác…
Tiểu Tinh Linh đang gánh Lang Nha Bổng, ánh mắt yên lặng nhìn hắn, không nói một lời…
- Dẹp đi…
Trần Thư lắc đầu, đứng dậy mở máy tính, quyết định trước tiên tìm hiểu tình hình trong nước.
- Trong nước không xảy ra chuyện gì chứ…
Hắn đăng nhập tài khoản ngự thú võng của mình, bởi vì thân phận là Ngự Long Vệ, quyền hạn của hắn và Tần Thiên cùng một đẳng cấp, có thể hiểu được phần lớn tài liệu cơ mật.
Một giờ sau.
Trần Thư dụi dụi con mắt, làm dịu cơn mệt nhọc đồng thời cũng bắt đầu suy tư.
Mặc dù hắn xuất ngoại tới bây giờ mới hai tháng, nhưng trong nước đã có biến hóa long trời lở đất.
Bởi vì chính ph ban bố các nhiệm vụ đại săn bắn, dẫn đến hung thú bên trong mỗi đại Dị không gian xuất hiện thảm trọng thương vong.
Đủ loại hung thú biến dị, lãnh chúa đều biến thành mục tiêu săn bắn.
Ngự Thú sư thu hoạch to lớn, cộng thêm phần thưởng của chính phủ phong phú, làm cho mỗi đại Ngự Thú sư đều tích lũy được không ít ngự thú tài nguyên.
Trong lúc nhất thời, trong nước tiến hóa như thủy triều dâng trào, trung bình ngự thú đẳng cấp đều tăng lên.
Không chỉ như thế, thực lực của mỗi đại Dị không gian bị suy yếu, đại chiến sau này hạ thấp nguy hiểm.
- Xong rồi…
Trần Thư tự lẩm bẩm, nhưng trong lòng thì đã có một dự cảm không tốt.
- Dược tề hợp tác của dường như phải ngâm nước nóng rồi…
Bây giờ trong nước vui vẻ phồn vinh, mọi người đã bước vào thời đại ngự thú mới.
Nhưng chính phủ cũng là tiêu hao lượng lớn tài nguyên.
Theo phán đoán của Trần Thư, e rằng hiện tại chính phủ cũng không giàu có gì, tích lũy nhiều năm qua đều tiêu xài hết sạch rồi.
Đây quả thật là một loại tiêu hao tài nguyên!
Nhưng mà bây giờ là loạn thế, quyết sách này đương nhiên là không có bất kỳ vấn đề gì.
Nhưng đối với Trần Thư mà nói, kế hoạch hợp tác dược tề của hắn e rằng sắp thất bại.
- Khố phòng của chính phủ đoán chừng cũng không có cơ sở tư nguyên…
Trần Thư nhắm mắt lại, nhịn không được thở dài.
Vẻn vẹn gần hai tháng, chính phủ hao phí cơ sở tài nguyên gần vạn ức.
- Vẫn phải dựa vào chính mình!
Hắn lắc đầu, đóng máy tính, quay lại giường, chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
Lúc này, ánh mắt của hắn thoáng nhìn, chỉ thấy Tiểu Tinh Linh vẫn đang yên lặng nhìn hắn…
- Không phải… Ta là chủ nhân của ngươi đấy…
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, chỉ cảm thấy đến có chút hãi đến luống cuống.
- Ai bảo ngươi lừa gạt ta!
Tiểu Tinh Linh hừ một tiếng, giương Lang Nha Bổng trong tay, dáng vẻ của sơn đại vương.
- Không phải là do tài nguyên không đủ ư…
Trần Thư lắc đầu, trong lúc nhất thời cảm thấy Khế ước linh quá thông minh cũng không phải chuyện gì tốt.
Nếu như đều là Husky, cho một cái bồn sắt đoán chừng có thể hưng phấn mười ngày nửa tháng…
- Ngươi đi theo Đại Lực sống nửa tháng, để hắn mỗi ngày đều nấu ăn ngon cho ngươi, vậy được rồi chứ?
- Thật sao?
Vẻ mặt vốn dĩ u oán của Tiểu Tinh Linh chấn động, nháy mắt trở nên hưng phấn.
- Tất nhiên! Ta đã nuốt lời bao giờ chưa?
Trần Thư mỉm cười, quả nhiên mỹ thực mới là sự uy hiếp của Tiểu Tinh Linh .
- Nhưng mà nói thật…
Hắn nhíu mày, bắt Tiểu Tinh Ling tới, nói:
- Ngươi có cách gì kiếm tiền không?
- Kiếm tiền? Cái gì?
Trong mắt Tiểu Tinh Linh hiện lên vẻ nghi hoặc, dường như nghe không hiểu.
- Ừm… làm đồ ăn!
Trần Thư suy tư một chút, thông tục dễ hiểu giải thích.
- Cướp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận