Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 411: Uy lực của thuốc xổ hiệu tội phạm

Tuy Sử Lai Mỗ màu vàng cường đại, nhưng vẫn chưa ăn dược tề cấp Hắc Thiết, sức chiến đấu cao nhất cùng lắm là tương đương với lĩnh chủ Hắc Thiết một sao.
Tạ Tố Nam mở miệng nói:
- Không phải còn có một Husky à?
- Ngươi đang pha trò à?
Trần Thư nhíu mày, chỉ chỉ Husky ở bên chân.
Chỉ thấy Husky đang vung vẩy đầu, xé thịt thỏ, hoàn toàn không ý thức được nguy cơ đang hàng lâm.
- Quấy rầy rồi.
Khóe miệng hai người giật giật, trực tiếp lựa chọn lui lại có tính chiến lược.
- Đợi đã!
Trần Thư đảo mắt, lại bảo Lôi Điểu biến dị quay về mặt đất.
Tạ Tố Nam mở miệng hỏi:
- Làm gì thế?
Trần Thư không đáp lại, tìm kiếm trong ba lô, cuối cùng lấy được một bình dược tề.
Trong dược tề chứa dược phấn màu đen, nhìn biết không phải thứ đứng đắn.
- Mẹ kiếp! Ca, đừng xung động! Chúng ta không đáng phải liều mạng với một đám hung thú.
Cả người Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh lập tức chấn động, lập tức khuyên can.
- Chỉ là dược tề bình thường thôi, nghĩ gì thế!
Trần Thư mở miệng giải thích, chính là thuốc xổ hiệu tội phạm mà hắn chuyên môn phối trí.
- Ngươi có dược tề bình thường à?
Hai người trợn mắt, dược tề mà mỗi lần Trần Thư lấy ra đều đủ để phá giới hạn của dược tề học.
- Yên tâm đi, ta có chừng mực.
Trần Thư trực tiếp xé bốn con thỏ nướng còn lại trên giá nướng, đổ toàn bộ dược phấn vào.
- Hy vọng là có tác dụng.
Trần Thư cầu nguyện một phen, nói tiếp:
- Lão Tạ, ngươi đánh dấu thịt thỏ đi.
Tạ Tố Nam gật đầu, chỉ thấy hai cánh Trùng Điệp vung ra, bốn điểm sáng trong nháy mắt chui vào trong thỏ nướng.
Ba người lại bay lên không, thoát khỏi nơi thị phi này.
- Ba tên này hạ độc à?
Đỗ Minh ở xa xa sớm đã nhận ra lĩnh chủ đang tới gần, nhưng hắn là giám khảo, không thể có hành vi quấy nhiễu.
- Thế cũng phù hợp với tính cách của các ngươi! Hợp tình hợp lý!
Đúng vào lúc này, ngoài ngàn mét, một con chim to cánh vàng lặng lẽ tới gần, hai mắt tràn ngập sát ý lạnh như băng.
Chính là lĩnh chủ cấp Hắc Thiết, Quang Dực Điểu!
Ba phương hướng còn lại cũng vậy, đều có một con lĩnh chủ cấp Hắc Thiết tới gần.
Mà ở chỗ xa hơn, là vòng vây từ bốn đàn hung thú hình thành, muốn một lưới bắt hết đám người Trần Thư.
Hiển nhiên, đồ sát tứ phía, sớm đã khiến hung thú hận bọn họ tới thấu xương.
Năm phút đồng hồ sau, bốn con lĩnh chủ cấp Hắc Thiết ra sân một cách khí phách, thậm chí hai cánh Quang Dực Điểu cũng lấp lánh quang huy kỹ năng.
Nhưng mà, hiện trường lại trống không, chỉ còn lại một cái giá nướng.
- Gừ.
Lĩnh chủ Cấp Hắc Thiết ý thức được kế hoạch thất bại, không khỏi ngửa mặt lên trời gầm rú.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ vung hai cánh, ánh mắt nhìn về phía thỏ nướng trên giá.
Ít nhất cũng phải lấy chút chiến lợi phẩm chứ? Miệng chim của nó há ra, nuốt vào toàn bộ bốn con thỏ nướng.
Bùm!
Một con báo săn màu đỏ gầm lên một tiếng, lập tức đập bay nó, dùng cự trảo ra hiệu gì đó.
Vất vả lắm mới có được chút chiến lợi phẩm, ngươi muốn độc chiếm à?
Báo săn nuốt một con thỏ nướng, nghênh ngang mà đi.
Hai con Hắc Thiết Lĩnh Chủ còn lại thấy thế, cũng ăn một con thỏ nướng.
Quang Dực Điểu nức nở một tiếng, nổi giận đùng đùng ăn con cuối cùng.
Người không biết còn tưởng rằng bốn lĩnh chủ là tới liên hoan…
- Mẹ kiếp. Trần Thư, thực sự bị ăn rồi.
Tạ Tố Nam nhìn tới, dựa vào Trùng Điệp cảm ứng được điểm sáng đang nhanh chóng di động.
- Mấy con lĩnh chủ đó sẽ không trực tiếp bị nổ thành thịt vụn chứ?
Từ Tinh Tinh mở miệng nói, ăn đạn hạt nhân không phải là tự tìm chết sao?
- Ngươi bị mù màu à, đạn hạt nhân là màu xám.
Trần Thư lắc đầu nói:
- Có điều chắc sẽ khó chịu một lúc.
Hắn cũng không dám dùng dược tề phát nổ, vạn nhất nhiệt độ trong cơ thể đối phương không cao, không thể dẫn nổ, thế không phải là trực tiếp lãng phí à?
- Đêm nay sẽ hành động! Chuẩn bị động thủ! Chuẩn bị động thủ!
Trần Thư làm một thủ thế, rất khẩn cấp muốn thấy uy lực của thuốc xổ hiệu tội phạm.
Có năng lực truy tung của Tạ Tố Nam, ba người một đường đi tới, theo sau một con lĩnh chủ cấp Hắc Thiết.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ hội hợp với tộc quần của mình.
Nó gáy khẽ một tiếng, dẫn hơn trăm tới cả ngàn Quang Dực Điểu trở về lãnh địa.
- Òng ọc.
Quang Dực Điểu lĩnh chủ lập tức ngây ra, tình huống gì thế?
Dạ dày của mình không ngờ lại đang không ngừng quay cuồng?
Thanh âm òng ọc càng lúc càng lớn, quả thực giống như là sét đánh.
Các Quang Dực Điểu đều nhìn lại, vẻ mặt vui mừng, lĩnh chủ đại nhân lại lĩnh ngộ kỹ năng gì mới à?
Nó hoảng loạn kêu lên một tiếng, thân thể không ngờ lại run rẩy, cứt đái tuôn trào.
Để duy trì sự uy nghiêm của lĩnh chủ, nó bảo tộc quần dừng lại tại chỗ, bản thân thì tìm một vị trí một.
Xa xa, Quang Dực Điểu lĩnh chủ lộ ra thần sắc sung sướng, chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
Nó đã là lĩnh chủ cấp Hắc Thiết, dạ dày có thể nói là bách độc bất xâm.
Lần trước bị đi ỉa như vậy là khi nó còn nhỏ, ăn nhầm quả độc của dị không gian, năm đó chính là ỉa tới long trời lỡ đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận