Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1754: Mỗi ngày đều nhảy disco trên mũi đao?

- Nếu như cho ta một cơ hội nữa, ta cũng sẽ lựa chọn như vậy!
Nét mặt Trần Thư suy yếu, nhưng ngữ khí lại tràn đầy kiên định, sau đó lại thở dài, nói:
- Nhưng tiếc là, lần này trở về có không ít thương vong…
- Tội phạm ca, ngươi đã cố gắng hết sức rồi!
- Đúng vậy, không có ngươi, chúng ta chỉ sợ toàn quân đã bị tiêu diệt!
Phía dưới đám người cùng an ủi, đừng nói đến Hoàng kim Ngự Thú sư, truyền kỳ cũng chưa chắc đã có thể làm được như hắn?
- Cảm ơn sự cảm thông của mọi người…
Trong mắt Trần Thư có vẻ vui mừng, ngược lại đi tới bên cạnh lão gia tử.
Còn chưa tới gần, một ngụm máu tươi trực tiếp phun ra, dưới ánh nhìn vô cùng lo lắng của đám người!
- ...
Khóe môi Lão gia tử giật giật một cái, tiểu tử ngươi đóng kịch có thể thật chút được không?
- Cái đó, lão gia tử…
Trần Thư đi tới trước mặt lão nhâ, nói:
- Một ngàn tỷ điểm tích lũy Hoa Hạ của ta lúc nào thì kết toán, thương thế của ta quá nặng rồi…
- Làm trò gì vậy?
- Chính là… Ngài đáp ứng rồi… Phần thưởng cho nhiệm vụ của ta…
Khuôn mặt Trần Thư vô cùng tiều tụy, nhưng trong mắt cũng có vẻ kỳ vọng.
Đồng thời, hắn liếc nhìn biển người phía dưới, thận trọng nói:
- Nhiều người ở đây như vậy, ngài sẽ không nuốt lời chứ…
- Ngươi tính làm loạn đúng không?
Lão gia tử cười nhạt một tiếng, hiểu rõ con hàng này muốn ăn không nói có.
Dù sao theo lẽ thường mà nói, nhiều người có mặt ở đây như vậy, nếu không cho hắn chút lợi ích nào, e rằng sẽ làm người ta thất vọng đau khổ.
Nhưng lão gia tử căn bản không mắc bẫy này, thản nhiên nói:
- Nếu ngươi còn nhắc lại câu này, vậy thì ta sẽ hành hung ngươi ngay tại chỗ đấy!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, có cần phải trực tiếp như vậy không? Thực lực mạnh nên muốn làm gì thì làm đúng không?
- Lão gia tử, ta thật sự cần tài nguyên, rất nhiều rất nhiều tài nguyên…
Trong lòng hắn đánh giá những người người sống sót, theo lý mà nói có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, mở ra đồ giám.
Đến lúc đó, phối trí vật liệu đương nhiên là càng nhiều càng tốt…
Một trăm năm mươi viên đạn hạt nhân có hiệu quả chấn động như vậy, nếu như gấp mười lần thậm chí gấp trăm lần thì sao đây?
- Ngươi thiếu tiền như vậy ư?
Lão gia tử lắc đầu, nói:
- Hiện tại ngươi tốt nhất là tiến hành tuấn tự, đừng để thực lực tăng lên quá nhanh.
- Nhưng mà lần này ngươi làm không tệ lắm, có thể cho chút phần thưởng…
Dứt lời, tay phải hắn vung lên, ám nguyên tố phun trào, một cái bình cổ xuất hiện, trong đó chứa một giọt máu!
- Đây là…
Tâm thần Trần Thư chấn động, mơ hồ cảm thấy đây là đồ tốt!
Thần kỹ [Không Gian Bí Lực] chính là đến từ một giọt máu, tuyệt đối là thuộc về chí bảo!
Lão gia tử thản nhiên nói:
- Cho Khế ước linh dùng, có thể tăng lên 10% ——20% toàn bộ thuộc tính, hơn nữa xác suất lớn tăng thêm một ít kỹ năng, xác xuất nhỏ sẽ xuất hiện huyết mạch tiến hóa!
-??
Thân thể Trần Thư chấn động, trong mắt nháy mắt khuôn mặt trở nên vô cùng tham lam, nhanh như chớp thu bình vào.
- Con hàng này gan lớn thật…
Cách đó không xa, ánh mắt Liễu Phong đều dán trên người Trần Thư.
Khi thấy hắn trở về, bọn hắn đột nhiên nhẹ nhàng thở ra, trong lòng tràn đầy vui sướng.
- Tiểu tử ngươi…
Lão gia tử lắc đầu, sau đó nghiêm mặt nói:
- Nói thật, rốt cuộc sao ngươi làm được vậy? Tiểu Ninh cũng chưa chắc đã có thể kéo Sa Hoàng xuống nước được.
- A… Thế nhưng ta bỏ ra cái giá tương đối lớn đấy.
Trần Thư thở dài, chỉ chỉ đôi mắt thâm quầng của mình, nói:
- Ngài xem trạng thái thân thể ta là biết này.
Tất cả Thần kỳ dược tề trên người đều tiêu xài hết rồi, cộng thêm lượng độc hệ vật liệu, cùng độc dịch nguyên bản của Bức Hoàng…
Quan trọng nhất là, sức mạnh Tinh Không di tích không thể lại dùng nữa, chốc nữa sẽ ít đi một con át chủ bài bảo mệnh.
Lão gia tử gật đầu một cái, trong mắt có vẻ tán thưởng, nói:
- Nhưng mà điều khiến lão phu vui mừng nhất là, hiện tại tiểu tử ngươi giác ngộ nhanh thật đấy, vậy mà thực sự dám đứng ra!
Lúc ấy lão không hứa hẹn phần thưởng gì nhưng Trần Thư vẫn đứng ra, ngoài dự liệu của mọi người.
- Ừ… Cũng tốt…
Trần Thư gãi gãi đầu, ngược lại không nhiều lời.
Thực ra hắn không chỉ đơn thuần là cứu người, cũng là vì mở khóa đồ giám thần kỳ.
Quan trọng nhất là, mặc dù trả giá lớn, nhưng thực ra không nguy hiểm đến tính mạng, bất cứ lúc nào cũng có thể lựa chọn trở về đại lục, đây cũng nguyên nhân hắn có thể đứng ra…
- Ngươi trở về trước đi…
Lão gia tử vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:
- Nghỉ ngơi thật tốt, chuyện còn lại cũng không cần ngươi quản.
- Không cần… Ta vẫn đang chờ…
Trần Thư lắc đầu, mặc dù tâm thần mệt nhọc, nhưng chỉ có tận mắt nhìn thấy đồ giám mở ra, hắn mới có thể yên tâm nghỉ ngơi.
- ...
Lão gia tử liếc mắt nhìn hắn, không tiếp tục mở miệng nói chuyện nữa.
Trần Thư hình như nghĩ đến cái gì, hỏi:
- Đúng rồi, lão gia tử, tại sao ngài không ra biển giúp đỡ?
Cho dù chỉ là một Khế ước linh, e rằng cũng có thể treo lên đánh Sa Hoàng một trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận