Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1509: Mầm họa hạng nhất của Lam Tinh (2)

- Ta xong đời hay không thì không biết nhưng bây giờ ngươi chắc chắn xong đời rồi!
Trong chốc lát, giọng nói lạnh lùng của Đỗ Vũ vang lên sau lưng.
- !
Thân thể Đỗ Vũ chấn động, trong lòng lập tức hiện ra nguy cơ sinh tử.
Nhát mắt hắn ta quay đầu, trong tầm mắt chỉ có một họng pháo tối đen như mực…
- Đừng lo lắng, Đỗ gia sẽ đi cùng ngươi…
Trần Thư mỉm cười, phóng tên lửa trên vai súng nháy mắt phun ra…
Oanh!
Một âm thanh oanh tạc truyền ra, khiến cho bốn Vương cấp sắc mặt khẽ giật mình, ngay sau đó nháy mắt nhìn về phía trên không.
- Không xong rồi! Mộc Thổ xảy ra chuyện rồi!
Phù Ninh thần sắc kinh hãi, ý thức có chuyện không ổn, không nghĩ tới bọn hắn đều bị lừa, theo bản năng cho rằng Trần Thư đang ở trong miệng Slime.
- Mộc Thổ không sao chứ…
Vẻ mặt Tạp Kha nghiêm túc, trên không đã không còn thân ảnh của Mộc Thổ nữa.
Ầm!
Đúng lúc này, dưới ánh mắt của mọi người, một chiếc oa sản kim gấp khúc chầm chậm rơi xuống đất…
- Cái kia hình như là đồ làm bếp chuyên dụng của Thổ Mộc Đại Sư…
Nhát mắt đám người rơi vào yên tĩnh, phần lớn người đều bị nhân viên chính phủ Nam Thanh di tán nhưng vẫn có một vài người quan sát từ xa.
- Hình như… Xảy ra chuyện rồi…
Nét mặt Tạp Kha trì trệ, ý thức được tình thế đã không có khả năng cứu vãn.
Nháy mắt toàn cầu náo động, sợ hãi thán phục sức chiến đấu của Trần Thư.
Dưới sự bảo vệ của bốn Vương cấp, một bạch ngân Ngự Thú sư cũng có thể cưỡng ép giết người, thật sự là có chút không hợp thói thường…
Đồng thời, mỗi thế lực lớn của chính phủ cũng vì vậy mà chấn kinh.
Nếu thật sự để hắn trưởng thành, chắc chắn là mầm họa thứ nhất của Lam Tinh…
- Xin lỗi, các vị!
Trần Thư lại lần nữa hướng về đám người phía dưới nói một tiếng.
Chỉ cần có thể giết chết Đỗ Vũ, tuyển hạng hệ thống sẽ hoàn thành được hơn phân nửa, trên người đối phương không đánh dấu, hắn nhất định phải giết chết ngay bây giờ.
Một khi rời khỏi hiện trường, phải tìm kiếm trong thời gian dài, Đại Lực không đợi được nữa rồi.
- Phạm tội ngay trước mặt người dân toàn cầu, đáng giết!
Mễ Côn quát lạnh một tiếng, năm Vương cấp khế ước linh nháy mắt gào thét lên tiếng.
Nhưng mà, thân thể Trần Thư đã biến mất không thấy gì nữa.
Cùng lúc đó, Husky, Thỏ Không Gian cùng Slime đều biến mất tại chỗ.
Đã có thần kỹ 【 Không Gian Bí Lực], năng lực cơ động của Trần Thư được kéo căng, bất luận là truy kích hay là thoát thân, đều không phải là điều mà Ngự Thú sư bình thường có thể so sánh.
- Hắn chạy rồi sao?
Phù Ninh nhướng mày, trong lòng thậm chí đã có chút vui mừng, hắn chỉ là người mạnh nhất của một tiểu quốc, thật sự không biết rõ nên xử lý như thế nào.
- Hình như… không…
Tạp Kha bên cạnh nhìn về phía chân trời, vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh màu vàng.
- Hướng kia là… Sân bay thủ đô?
Con người Phù Ninh co rụt, trong lòng lại lần nữa căng thẳng!
Hành vi điên cuồng của con hàng kia vẫn chưa kết thúc sao?
Rốt cuộc hắn muốn làm gì? Huyết tẩy toàn bộ Nam Thanh quốc?
Sân bay thủ đô!
Mặc dù xuất hiện bất ngờ, nhưng giao thông vẫn không dừng lại.
Một tên nam tử áo đen vội vàng đi tới sảnh đợi, chuẩn bị ngồi máy bay rời khỏi Nam Thanh quốc.
Ánh mắt bình tĩnh của hắn ta có chút hoảng loạn.
Nếu là trước kia, hắn sẽ lưu lại hiện trường thưởng thức kiệt tác của mình, đây là sở thích của hắn.
Nhưng hôm nay, hắn cũng sợ!
Là thủ lĩnh của Ám Tổ, hắn ta vẫn luôn có trực giác trời sinh đối vớ những chuyện ngoài ý muốn, bằng không hắn ta cũng không thể trở thành đệ nhất sát thủ Lam Tinh.
Nhưng bây giờ trực giác của hắn ta nói cho hắn biết, hắn ta sắp chết rồi…
- Năm phút đồng hồ… Chuyến bay còn năm phút đồng hồ…
Nam tử áo đen tự mình lẩm bẩm, cả người dường như bị khí tức tử vong bao phủ.
Để bảo đảm xác xuất thành công của nhiệm vụ từ trước đến giờ đều là hắn ta một thân một mình hành động,
Huống chi cảm giác tồn tại của bản thân hắn ta cực thấp, sẽ không có người có thể nhìn thấu thân phận của hắn ta, nhưng lần này thực tế quá quỷ dị.
- Mau tới đi! Tại sao lại chậm như vậy chứ!
Nam tử áo đen nhắm hai mắt lại, dĩ nhiên đang yên lặng cầu nguyện.
Nhưng ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng truyền đến:
- Không phải ta đã tới đây rồi sao? Gấp cái gì chứ…
- ! !
Sắc mặt thủ lĩnh Ám Tổ chấn động, nháy mắt ý thức được nguy cơ phủ xuống.
Hắn ta không trả lời gì cả, tay phải nắm chặt một hắc ám đoản kiếm, giống như một tia chớp màu đen, nháy mắt đâm ra!
Ầm!
Trần Thư đã sớm có chuẩn bị, một quyền trực tiếp đánh vào cổ tay của hắn ta.
Tay phải thủ lĩnh Ám Tổ xuất hiện một tư thế vặn vẹo, dao găm trong tay rơi xuống đất.
Nhưng hắn ta không kêu rên tiếng nào, tay trái móc ra một chiếc súng lục màu bạc nhỏ nhắn, nháy mắt bắn ra một viên Tử Thần đạn.
Nét mặt Trần Thư lạnh nhạt, thời điểm đạn sắp bắn trúng lại bị 【 Không gian bình chướng] ngăn trở.
- Thủ lĩnh Ám Tổ? Chỉ có thế thôi sao?
Trong mắt Trần Thư xuất hiện ý cười lạnh như băng, túi phân ure trong tay nháy mắt bọc đối phương lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận