Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1198: Hóa ra là… tiểu ma cà bông

- Giáo sư, chất lượng xe lăn của chúng ta khá tốt, không thể tùy tiện bị phá như vậy.
- Đúng thế.
Bác sĩ nhíu mày, nói:
- Liễu giáo sư, ngài lại bị tội phạm tập kích sao?
- Là ta làm!
Trần Thư đứng bên cạnh giơ tay lên, trong mắt đã hiện lên vẻ kiêu ngạo.
Ánh mắt hắn lạnh lùng, cười nhạt nói:
- Bất luận kẻ nào dám chọc ta, kết cục đều như thế! Xe lăn cũng không ngoại lệ!
- ?
Vẻ mặt nhân viên y tế ngây ngẩn.
Hắn ta quan sát đánh giá hai người, hai ngươi không phải thầy trò sao?
- Là hắn làm nhưng ta cũng không trách hắn.
Liễu Phong thở dài, nói:
- Làm phiền đổi cho ta một cái mới, sau này ta sẽ chú ý.
- Không phải, dù là thiên tài đi nữa thì cũng không thể coi thường sư trưởng như vậy được!
Tiểu y tá bên cạnh lập tức bênh vực kẻ yếu, ánh mắt nhìn Trần Thư đã có chút địch ý.
- Không sao, thật ra đều là vấn đề của ta.
Liễu Phong bất đắc dĩ cười, Trần Thư bên cạnh thì lại là dáng vẻ phóng túng.
Đám người A Lương đều mang vẻ mặt vô cùng kỳ lạ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì.
Bác sĩ cũng muốn bênh vực kẻ yếu, nhìn Trần Thư, nói:
- Ngươi nhìn lão sư của ngươi xem, khoan hồng độ lượng như vậy, ngươi không có chút áy náy nào sao?
Vẻ mặt Trần Thư vẫn bình thường, nói:
- Vẫn là câu nói kia, ai chọc ta, ta làm thịt người đó, ai cũng vậy thôi!
- …
Bác sĩ bất đắc dĩ thở dài, nhìn ra đã là không dạy dỗ nổi.
Hình như hắn ta lại nghĩ đến cái gì đó, hỏi:
- Đúng rồi, ngươi dùng cái gì phá xe lăn, đây là được đặc chế từ hợp kim đấy.
Trần Thư ngửa đầu lên nhìn trời, chậm rãi nói:
- Dùng chân.
Sau đó, hắn tiêu sái quay người, đón ánh nắng giữa trưa, khập khễnh rời khỏi phòng điều trị và chăm sóc…
- …
Bác sĩ và các tiểu y tá đều mở to đôi mắt nhìn, lập tức bị làm cho ngẩn người.
Không ngờ lại là xe lăn đụng hắn bị thương đó…
Tần Thiên nhún vai, nói:
- Hết cách rồi, tội phạm độc ác như vậy đấy, người chết nhưng miệng vẫn còn rất cứng.
- …
Khóe miệng nhân viên y tế giật giật, chẳng trách hắn ta cứ cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ.
- Làm phiền đưa cho ta đi.
Liễu Phong cười một tiếng, lại ngồi lên xe lăn mới. Xoạt một tiếng liền rời khỏi nơi đây, giống như đua xe vậy…
Nhìn bóng lưng của Trần Thư và Liễu Phong, bác sĩ và y tá đều kinh ngạc im lặng.
Hiện giờ bọn hắn đã biết tại sao hai người lại là thầy trò…
Buổi chiều.
Một đoàn người đến đài tỷ thí như thường lệ, hơn nữa trên mặt đều mang vẻ chờ mong.
Liễu Phong nhìn đám người A Lương, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- A Lương, lão Vương, Tiểu Tinh, cố gắng lên!
Ba người gật đầu, trong mắt đều có vẻ tự tin.
Vương Tuyệt gãi đầu, nói:
- Lão sư, ngài có thể đừng gọi ta là lão Vương được không, nếu không được thì gọi ta Tiểu Vương cũng được.
- Được!
Liễu Phong vỗ bả vai ba người, nói:
- Tiểu Vương Bát, các ngươi đều phải cố lên.
- …
Khóe miệng ba người giật giật, không ngờ lại hại bọn họ hết trong một lần…
A Lương và Tiểu Tinh trừng mắt liếc Vương uyệt.
Đều tại ngươi cả, kéo cả bọn hắn xuống nước.
Vào lúc này, trên đài tỷ thí truyền đến âm thanh:
- Xin mời Tổ Hợp Soái Khí Bức Người của Hoa Quốc và Đội Hoàng Thất 2 của vương quốc Bất Hủ!
Toàn trường yên tĩnh không tiếng động nhưng khán giả toàn cầu đã lập tức sôi trào lên.
Khế Ước Linh của bộ ba A Lương rất kỳ lạ, phương thức chiến đấu cũng đặc biệt, thu hút vô số người hâm mộ.
Chỉ nói về thực lực thì thật ra ba người không được gọi là đứng đầu nhưng lại gặp thuận lợi suốt cả chặng đường giết vào trong top 8 đội mạnh nhất.
Nhưng bởi vì quanh năm đều ở cùng một chỗ với tội phạm nên những việc không hợp lẽ thường đều khiến mọi người có thể chấp nhận được…
Sắc mặt ba người ung dung, vô cùng bình thản đi lên trên đài tỷ thí.
Thành viên hai bên nhìn nhau, trong mắt đã mơ hồ có chút địch ý.
Đội trưởng của Đội Hoàng Thất 2 là một nữ sinh tóc vàng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều tỏa ra khí chất cao quý.
- Ba người bình thường cũng có thể đi đến bây giờ, vận may không tệ.
Nữ sinh mỉm cười, kiêu căng nói:
- Đáng tiếc, lại gặp được chúng ta!
- Các ngươi?
Vẻ mặt Vương Tuyệt quái dị, khẽ cười nói:
- Who?
Nam tử bên cạnh nhướng mày, bình thản nói:
- Các ngươi có thể gọi ta Thập Thất Hoàng Tử, ta có huyết mạch Hoàng Thất, có thể chịu đựng được.
- À…
A Lương mỉm cười nói:
- Hóa ra là… Tiểu ma cà bông(*).
(*) Tên bụi đời.
- ?
Sắc mặt ba người của vương quốc Bất Hủ ngay lập tức tái nhợt, trong mắt bùng lên lửa giận.
Bọn họ ở trong nước đều được vạn người ngưỡng mộ, kết quả là đi tới cuộc thi Thi Đấu Thế Giới lại bị trêu đùa như vậy.
- Được rồi! Nhanh bắt đầu trận đấu đi!
Breen của vương quốc Bất Hủ vội vã chỉ huy người chủ trì.
Nàng ta bây giờ đã nhìn rõ tuyển thủ năm nay của Hoa Quốc.
Từ học sinh cho đến hiệu trưởng Tần Thiên, không có một tên đèn cạn dầu nào…
Nếu hai bên thật sự làm ầm ĩ lên thì phỏng chừng bọn họ có thể trực tiếp bị đưa vào trong ICU.
- Mời hai bên tiến về vị trí tác chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận