Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1286: Khế Ước Linh mới của tổ ba người A Lương

Liễu Phong chỉ lên phía trên bản đồ, mở miệng nói:
- Bốn người các ngươi phụ trách xử lý khu vực nguy hiểm thứ hai, gần đó có hung thú trong các Dị Không Gian khác, nhưng không có sinh vật của Long Uyên đâu.
Trong lòng bốn người Trần Thư nhẹ nhàng thở ra, ngược lại cũng không tiếp tục kháng cự nhiệm vụ nữa.
Tiếp theo đó, Liễu Phong lại phân chia lộ tuyến cụ thể cùng với các hạng mục cần chú ý cho bốn người bọn họ.
Một tiếng sau, bốn người đều cùng gật đầu, hiểu rõ được nhiệm vụ của mình.
Dường như Trần Thư nghĩ đến điều gì đó, hắn nói:
- Liễu lão sư, bên phía chính phủ chúng ta không có một chút lực lượng ẩn tàng nào hết cả sao?
Bây giờ chỉ mới là Long Uyên xâm lấn mà thôi mà đã khiến cho lòng người bàng hoàng, thậm chí còn làm người ta cảm thấy giống như tận thế ập đến vậy.
Xem như các đại quốc bên trên Lam Tinh có thể đối đầu được với hung thú ngàn năm, nhưng đó cũng chỉ là đang kéo dài phát triển ra thôi, không có khả năng không có lấy một con bài tẩy nào cả.
- Các ngươi cũng cũng không cần phải quản mấy thứ này làm gì đâu!
Liễu Phong lắc đầu, cười mà nói:
- Thế cục bây giờ có chút hỗn loạn, nhưng thật ra thì cũng đều nằm trong tầm khống chế của chính phủ thôi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
- Vậy sao?
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Vì sao không trực tiếp sử dụng con át chủ bài đi, tránh phí sức.
- …
Liễu Phong giật giật khóe miệng, hắn ta nói:
- Ngươi ngược lại nghĩ cũng hay lắm, trong tình huống có thể xử lý được thì còn cần dùng bài tẩy làm gì? Huống chi ngươi cho rằng không có đánh đổi gì hay sao?
- Các ngươi chuẩn bị một chút đi, ngày mai sẽ lên đường!
Liễu Phong đang muốn rời đi nhưng lại đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, hắn ta mở miệng nói:
- Đúng rồi, chính phủ đã sắp xếp cho các ngươi một thành viên phụ trợ, mà lại còn là một tân tú của bộ điều tra, đặc biệt đến giúp các ngươi tìm kiếm hung thú đấy!
- Thành viên phụ trợ!
Trần Thư sửng sốt, hắn nói tiếp:
- Liên quan đến vấn đề cá nhân? Không phải bắt bọn ta đi dẫn dắt một tên lưu manh đấy chứ!
- Ngươi để ý đó là vị cứu tinh hèn nhát hay tên lưu manh làm gì!
Ngay đúng lúc này, trên ban công bỗng truyền ra một đạo âm thanh quen thuộc.
- Hả?
Đám người Trần Thư đều đồng loạt nhìn về phía ban công. Chỉ thấy một con Đại Bạch Trước đang hoạt động đôi cánh của mình, trong miệng còn đang nhai nuốt một cái bánh bao thịt, một bộ dạng lười biếng đến tột cùng.
Mà ngay trên lưng con heo là một nam tử có bộ râu quai nón. Hắn ta nhìn vào bên trong ký túc xá, trên mặt mang theo ý cười không giải thích được.
- Lão Tạ?
Trần Thư nhướng mày, hắn nói:
- Là hắn hợp tác với bọn ta sao?
- Các ngươi đều quen biết nhau cả, hơn nữa năng lực điều tra của hắn cũng không yếu, vừa vặn có thể phối hợp thêm với các ngươi.
Liễu Phong gật gật đầu, nói:
- Các ngươi cố gắng rèn luyện thêm một chút đi, ta còn có việc phải xử lý.
- Không phải chứ, hắn chỉ là Hắc Thiết Cấp, không phải đồng nghĩa với việc mang theo một tên lưu manh ư?
Trần Thư vội vã quát, nhưng Liễu Phong đã cưỡi Bạo Huyết Ma Chu mà rời khỏi ký túc xá rồi.
- Sao bốn người các ngươi lại bày ra bộ dáng ghét bỏ thế hả?
Tạ Tố Nam co rút khóe miệng, hắn nói:
- Ta tới để phụ trợ cho các ngươi, là mệnh lệnh ở phía đấy! Thật sự cho rằng ta nguyện ý tới à?
- Một tên Hắc Thiết Cấp như ngươi mà cũng có thể tìm được vị trí của hung thú hả?
Trong mắt Trần Thư đã có một chút nghi vấn, nói rõ rằng hắn không tin vào năng lực của Tạ Tố Nam.
- Bà mẹ nó, nếu như các ngươi có thể đánh, vậy ta cũng có thể tìm ra được hung thú Vương Cấp cho các ngươi thôi!
Tạ Tố Nam tràn đầy tự tin mà nói:
- Ta là một trong các thành viên ưu tú nhất của bộ điều tra, có biết Hàm Lượng Kim của nó hay không hả?
- ?
Tiểu Tinh nhìn sang, yên lặng nói một câu:
- Bộ điều tra hết người rồi hả…
- ...
Vẻ mặt của Tạ Tố Nam cứng đờ lại, hắn nói:
- Ai nói? Tổng cộng có ba thành viên tân tấn xuất sắc đấy!
- …
Bốn người rơi vào trầm mặc, chỉ có thể tiếp nhận cái sự thật này.
Mặc dù không có năng lực chiến đấu, thế nhưng năng lực trinh sát của lão Tạ quả thật là không thể chê vào đâu được.
- Được rồi, ta tin tưởng lão Tạ!
A Lương đứng dậy, cho Tạ Tố Nam một cái ôm, sau đó lại nói:
- Cuối cùng năm người chúng ta cũng có thể kề vai chiến đấu rồi!
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Tối nay nhất định phải chúc mừng một bữa! Mọi người đều phải tới đấy nhé, không được thiếu ai đâu đấy!
- Đồng ý!
A Lương lập tức đi tới, nói:
- Trần Bì mời khách, hắn là có tiền nhất đấy!
- Tán thành, hắn mới giết được một con Quân Vương Hung Thứ, cái gì cũng thiếu, chỉ là không thiếu tiền!
- ?
Trần Thư sửng sốt, sau đó sắc mặt chợt thay đổi, hắn nói tiếp:
- Chúc mừng cái gì chứ! Ngày mai sẽ phải chấp hành nhiệm vụ rồi, các ngươi còn có tâm tư đi chúc mừng à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận