Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1278: Hôm nay là một ngày tốt để giết chóc…

- Ôi đệt mẹ! Trần Thư, ngươi lại không làm người nữa rồi hả?
Từ Tinh Tinh kinh hô một tiếng, không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.
Khoảng cách dần dần kéo gần lại, sự kinh hãi trong mắt hắn cũng sắp tràn cả ra ngoài rồi.
- Móa nó, thật là lớn!
Từ Tinh Tinh đã đi tới trong phạm vi mấy chục mét.
Hắn đã đứng trước mặt Tiểu Hoàng, phảng phất như thể một con kiến nhỏ, liếc mắt nhìn lại căn bản cũng không nhìn thể nhìn hết được toàn bộ tướng mạo của Slime.
Hắn đã nhìn thấy to lớn rồi, nhưng chưa từng nhìn thấy thứ nào khổng lồ đến như vậy!
Một giây sau, Tiểu Hoàng quay đầu nhìn lại, hai mắt đỏ tươi tràn ngập sự áp bách cực hạn!
- Òm ọp!
Nó mở cái miệng lớn ra, công kích thẳng về phía Tiểu Tinh.
- Ôi mẹ ơi! Ngươi đừng có tới đây!
Thân thể của Từ Tinh Tinh chấn động mãnh liệt, theo bản năng mà điều khiển Biến Dị Lôi Điểu thoát khỏi nơi này.
- Tiểu Tinh, mau vào đây! Ngươi chạy cái rắm á!
Trần Thư đứng ở trong miệng Tiểu Hoàng, đang nhiệt tình vẫy tay với Tiểu Tinh.
Thấy vậy, Tiểu Tinh lập tức phản ứng lại, con quái vật khổng lồ trước mắt là đơn vị bạn mà!
Biến Dị Lôi Điểu vòng ngược trở lại, thuận lợi đi vào trong miệng Tiểu Hoàng, cảm giác an toàn theo bản năng mà ập tới.
Từ Tinh Tinh liền vội vàng hỏi:
- Trần Bì, ngươi đây là chuyện gì xảy ra vậy hả?
- Ngả bài rồi, đây mới là thực lực chân chính của ta!
Trần Thư giang hai tay ra, thở dài nói:
- Ta đã cố gắng hết sức ẩn giấu thiên phú rồi, thế nhưng các ngươi vẫn là không đuổi kịp ta…
- Xéo đi!
Từ Tinh Tinh giật giật khóe miệng, hắn nói:
- Ngươi đã có thực lực này, sau trận thi đấu thế giới còn đánh gian nan như vậy làm gì?
- Đều là người đồng lứa, không cần phải đánh quá mức.
Trần Thư mỉm cười, hỏi tiếp:
- Đúng rồi, Diệp lão đâu?
- Lão bị hung thú cuốn lấy rồi. Lão bảo ta nhất định phải đưa ngươi trở về!
Từ Tinh Tinh mở miệng nói:
- Nhưng bây giờ xem ra, hình như lão hoàn toàn là lo lắng thừa rồi…
Sức chiến đấu biến thái như vậy, người cần chạy trốn cũng không phải Trần Thư, mà là hung thú trong Dị Không Gian đó…
Ngay đúng lúc này, ánh mắt của hắn lướt tới, trông thấy con Husky đang sùi bọt mép ở bên cạnh.
- Con chó này của ngươi…
- À… Không có gì.
Trần Thư mỉm cười, nói:
- Husky mà, không bình thường mới là bình thường nhất.
- Sao ta cứ cảm thấy nó như đang cắn thuốc ấy…
Từ Tinh Tinh giật giật khóe miệng, nhớ đến Băng Loan của Thẩm Vô Song lúc trước, dường như cũng có cái triệu chứng này…
- Nói mò gì đó!
Trần Thư khoát tay áo, sau đó lại hết sức chuyên chú mà nhìn ra trận chiến đấu ở bên ngoài.
- Chẳng trách ngươi tham gia trận thi đấu thế giới mà lại không dũng mãnh được như vậy.
Từ Tinh Tinh lắc đầu, nói:
- Nếu như đi kiểm tra nước tiểu, đoán chừng bên trong toàn là thuốc kích thích.
- Òm ọp! Òm ọp!
Thân hình khổng lồ của Tiểu Hoàng vẫn mạnh mẽ đâm tới, miểu sát từng con từng con hung thú một.
Đủ loại hung thú đều tràn ngập sự sợ hãi trong mắt, nhưng sự áp chế từ trong huyết mạch khiến cho bọn chúng không thể không chịu chết.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của hung thú đều đồng loạt nhìn về phía Hỏa Long Vương.
Ngươi có thể xuống với đất mẹ nhanh hơn một chút được không hả!
Còn tiếp tục như vậy nữa, hung thú ở Sí Liệt Hỏa Sơn đều sẽ chết sạch đó…
- Grao!
Khí tức sinh mệnh của Hỏa Long Vương đã như nến tàn trong gió, nhưng vẫn chậm chạp không hề dập tắt đi.
Những đòn công kích cuồng bạo của Thỏ Không Gian đã khiến cho nó đi tới thời khắc hấp hối, nhưng vẫn còn hiệu lệnh bắt những con hung thú khác xông tới chịu chết.
Nếu như Quân Vương là nó cũng đã ngã xuống rồi, vậy những con hung thú khác cũng không cần thiết phải sống sót làm gì nữa…
- Thời gian cũng kha khá rồi đó!
Trần Thư sờ lên cằm, hắn vẫn còn cần một chút thời gian để xử lý chiến trường nữa.
Thỏ Không Gian ở phía xa xa đạt được mệnh lệnh, mạnh mẽ mà vung củ cà rốt khổng lồ trong tay xuống, đánh ra Một Kích Phủ Đầu!
Trong tích tắc, bên trên củ cà rốt xuất hiện quang mang hừng hực, trong nháy mắt đã phát động ra ba cái đặc hiệu!
Rầm!
Hơn phân nữa phần đầu của Hỏa Long Vương đột nhiên nổ tung, hỏa diễm bên trong hai tròng mắt của nó bắt đầu trở nên hết sức ảm đạm…
Có lẽ, từ khi vừa mới bắt đầu gặp được tội phạm, kết quả của nó đã được quyết định rồi.
Hỏa Long Vương khép hai mắt lại, khí tức sinh mệnh bỗng nhiên tiêu tán.
Một con Quân Vương Bạch Ngân Cấp đã vẫn lạc tại nơi này!
- Grao grao grao!
Vô số hung thú đột nhiên cứng đờ thân thể lại, trong mắt xuất hiện nỗi bi thương tột độ theo bản năng.
Nhưng chúng nó hành động cũng không chậm, trực tiếp quay đầu rời khỏi nơi này!
Lúc này mà còn ở lại nữa đã không có ý nghĩa gì nữa rồi, bảo toàn bản thân mới là vương đạo.
Đồng thời, phần lớn Bạch Ngân Lãnh Chúa đã bắt đầu nảy ra ý nghĩ mới:
Bây giờ Quân Vương đã vẫn lạc, cũng có nghĩa rằng bọn chúng đều sẽ có cơ hội thăng hoa, trở thành Quân Vương mới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận