Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 410: Đúng là thi đại học vất vả (2)

Ba người phi hành ở trên trời, phía dưới là tổ hợp Sử Lai Mỗ và Husky.
- Kỳ thi đại học này có chút biến vị.
Đỗ Minh nhìn một tổ ba người đang nhàn nhã tán gẫu trên lưng chim, luôn cảm giác họa phong có chút là lạ.
Đây con mẹ nó là đang ở dị không gian mà, có phải thánh địa nghỉ dưỡng đâu!
Các học sinh còn lại toàn bộ đều cảnh giác vạn phần, hơi sơ ý chút chính là phải bỏ mạng, ba người các ngươi không ngờ lại ngồi cắn hạt dưa?
Ban đêm.
- Đúng là vất vả cả một ngày.
Trần Thư thở dài, hoạt động thân thể.
Husky và Sử Lai Mỗ ở bên cạnh ngơ ngác nhìn lại, ngươi có cần mặt mũi nữa không?
- Đúng vậy, ngồi lâu mỏi quá.
Tạ Tố Nam và Từ Tinh Tinh tràn đầy đồng cảm gật đầu, ba người bắt đầu vận động thân thể.
Lôi Điểu biến dị và Trùng Điệp cũng nhìn lại, chỉ cảm thấy chủ nhân của mình đã bị Nam Giang Hãn Phỉ làm hư rồi.
Bảy tám con thỏ trên giá nướng không ngừng chảy mỡ, khiến người ta vô cùng thèm ăn.
- Gừ gừ!
Husky nhảy nhót một vòng, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn, muốn trực tiếp nhào lên.
Nhưng nhìn thấy túi phân ở bên cạnh, lại có chút không dám, chỉ có thể giống như phát bệnh nhảy nhót qua lại.
- Cứ tiếp tục như vậy, thi đại học có chút bình thản quá.
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Chẳng lẽ phong thái của Nam Giang Hãn Phỉ ta lại không được triển lãm à?
Tay hắn lấy thỏ nướng, bỏ vào miệng lớp da xốp giòn, chỉ cảm thấy miệng đầy mùi thơm.
Thịt mãnh thú quả nhiên không giống bình thường!
- Được rồi đấy, chiến đấu của chúng ta đều là thắng hết, khẳng định sẽ được cộng điểm.
Hai người Từ Tinh Tinh cũng ngồi vây quanh, bắt đầu hưởng thụ đại tiệc.
Lão sư chấm điểm thi đại học không thể bởi vì bọn họ quá thoải mái mà không cho điểm cao được, điều này đã hoàn toàn chứng minh được thực lực phi phàm của ba người.
- Hai trăm năm mươi điểm, ít nhất cũng có thể có được một trăm tám mươi điểm.
Từ Tinh Tinh dựa theo quy tắc thi đại học năm rồi, tính ra điểm mình đạt được, nếu cộng thêm kiểm tra tiềm lực và môn văn hóa, có sáu trăm hai mươi điểm, đã đạt tới cửa của đại học hàng đầu rồi.
Trần Thư sờ sờ cằm, thực lực của hắn cường đại, điểm thực chiến khẳng định cao hơn.
Tuy không thiết lập cuộc thi cấp bậc chuyên môn, nhưng cấp Hắc Thiết trong thi thực chiến sẽ có điểm cộng nhất định.
- Gừ gừ!
Husky ghé tới, nhìn thỏ nướng, không ngừng chảy nước miếng.
- Đồ không có tiền đồ.
Trần Thư xoa xoa đầu nó, ném cho một con Hỏa Bạo Thỏ.
- Gừ gừ.
Husky lại đẩy về, đồng thời dùng móng vuốt không ngừng cào mặt cỏ, bộ dạng không hài lòng.
- Mẹ nó, ngươi thằng ôn này vẫn rất chú ý.
Khóe miệng Trần Thư giật giật, lại đổ thêm các loại đồ gia vị lên con Hỏa Bạo Thỏ đó.
Cuối cùng Husky mới hài lòng hú một tiếng, há miệng ăn.
Từ Tinh Tinh cũng xé cho Lôi Điểu biến dị một cái chân thỏ, hắn mở miệng nói:
- Trần Bì, ngươi đã là cấp Hắc Thiết, phải chú ý phối hợp ẩm thực của Khế Ước Linh.
Ngự Thú Không Gian không đủ để duy trì tiêu hao năng lượng của Khế Ước Linh cấp Hắc Thiết.
Mỗi ngày chúng đều cần ra ngoài ăn cơm.
Phối hợp ẩm thực hợp lý và đồ ăn chất lượng tốt cũng có thể đề thăng thực lực của Khế Ước Linh.
Mà đây cũng là nguyên nhân trọng yếu mà chức nghiệp Linh Trù tồn tại.
Trần Thư gật đầu, thầm tính toán trong lòng: Quay về ta phải ra sức phối món ăn dinh dưỡng.
- Tới đây, ngươi cũng ăn chút đi.
Tạ Tố Nam xé một miếng thịt thỏ, đút cho Trùng Điệp trên vai.
- Thứ này của ngươi cũng ăn thịt à?
Trần Thư trợn mắt, chỉ cảm thấy vô cùng thái quá.
Tạ Tố Nam bĩu môi, nói:
- Lắm lời, không có thịt thì không vui đó biết không!
Còn chưa nói hết, thân thể Trùng Điệp đã ngửa ra sau, trực tiếp ngã xuống đất,
Không ngờ bắt đầu run rẩy điên cuồng, giống như bị điện giật.
- Ngươi xác định đây là không có thịt th không vui chứ?
Trần Thư và Từ Tinh Tinh cùng nhìn lại, thấy sự khác thường của Trùng Điệp, lập tức ngây đơ.
Tạ Tố Nam cũng nhướng mày, nói:
- Mẹ nó, trong thịt này của ngươi có độc à?
- Không đúng!
Ngay sau đó, hắn đứng bật dậy, trong mắt lộ ra vẻ hoảng loạn.
- Có hung thú cường đại ở ngay gần.
Trùng Điệp cuối cùng cũng ngừng run rẩy, hai mắt không ngừng tỏa ra lục quang, nhìn xung quanh.
- Không chỉ là một con!
Trần Thư và Từ Tinh Tinh cũng trở nên cảnh giác, ý thức được nguy cơ.
Lôi Điểu biến dị bay tới, ba người lập tức bước lên lưng chim, tạm thời thở phào.
Hung thú trong Liệt Dương Sơn Khâu trên cơ bản là không thể đuổi kịp Lôi Điểu biến dị.
- Là hung thú lĩnh chủ liên thủ à?
Trần Thư sờ sờ cằm, lờ mờ đoán được gì đó.
Mấy ngày nay ba người đồ sát hung thú bình thường khắp nơi, con may mắn trốn thoát, khẳng định là lĩnh chủ thống trị chủng tộc.
Lĩnh chủ Cấp Hắc Thiết lại không ngu ngốc, hiển nhiên ý thức được sự cường đại của bọn họ, lựa chọn liên thủ cũng là hợp tình hợp lý.
- Làm không?
Hai người nhìn về phía Trần Thư, hắn mới là chủ lực chiến đấu.
- Làm cái rắm! Tiểu Hoàng nhiều nhất chỉ đánh được một con thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận