Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 933: Hành vi không hợp lẽ thường của Trần Thư

Toàn bộ Tỷ Thí Trường đều bị mùi thịt bao phủ, thế này thì ai có thể cưỡng lại cho nổi chứ?
Trần Thanh Hải nhìn Trần Thư ở dưới kia, khóe mắt giật giật.
Hiện giờ, hắn ta đã dần dần được chứng kiến sự không hợp lẽ thường của Trần Thư rồi…
Hắn ta nhìn về phía Liễu Phong ở bên cạnh rồi mở miệng nói:
- Lão Liễu, ngươi cứ mặc kệ như thế à?
- Mẹ nó! Là nhân viên chấp pháp, ta đã nhịn không nổi nữa rồi!
Vẻ mặt Liễu Phong kiên định, hắn ta sải bước đi thẳng đến chỗ gian hàng của Trần Thư.
- Lão Liễu tích cực làm việc như vậy luôn à?
Trần Thanh Hải nhướng mày, không ngờ Liễu Phong lại thay đổi nhiều đến như vậy.
Tuy nhiên, năm phút sau, Trần Thanh Hải hoàn toàn rơi vào im lặng.
Chỉ thấy Liễu Phong đang dựa vào bên cạnh gian hàng, tay phải cầm năm xiên thịt, tay trái cầm mã chuyển tiền của Trần Thư, thậm chí còn thuận tiện giúp hắn chào khách nữa…
- Con mẹ nó, đây chính là không nhịn nổi nữa của ngươi đấy à?
Trần Thanh Hải đi đến bên cạnh gian hàng, sau đó nhìn về phía Liễu Phong.
- Không còn cách nào khác mà. Cuộc tranh tài cũng không có quy định không được bày sạp hàng, chúng ta không quản được đấy chứ!
Liễu Phong bất đắc dĩ lắc đầu, cứ như thể hắn ta vô cùng muốn quản, nhưng khổ nỗi quy củ không cho phép nên chỉ có thể từ bỏ vậy.
- Không phải ngươi dạy hắn cái này đấy chứ? Chỉ thích chui vào chỗ trống của quy tắc thôi!
Trong lòng Trần Thanh Hải hạ quyết tâm, lần tranh tài toàn quốc tiếp theo nhất định phải thêm vào một quy định nữa: Không được bày sạp hàng ở Tỷ Thí Trường.
- Lão Trần, xiên không tệ đâu! Ngươi nếm thử xem!
Liễu Phong hào phóng đưa ra một chuỗi, trong giọng nói tràn ngập mê hoặc.
- Cũng không phải chưa được ăn bao giờ!
Trần Thanh Hải nhếch miệng, ai mà ngờ mới cắn hết miếng đầu tiên thì lập tức sửng sốt, suýt chút nữa đã cắn phải lưỡi luôn.
Có sao nói vậy, thật sự ăn ngon vô cùng!
Hắn ta mở miệng nói:
- Tiểu tử, lấy cho ta ba xiên đi!
- Hết một vạn năm!
Trần Thư cũng không ngẩng đầu lên mà chỉ mã chuyển tiền ở bên cạnh.
- Là ta đây này!
- Đại lão đấy à!
Trần Thư ngẩng đầu rồi cười cười, một giây sau lại mặt không biểu cảm mà nói:
- Ba vạn nguyên!
- ?
Mọi người xung quanh đều mở to hai mà mắt nhìn hắn, trong lòng vô cùng kính nể Trần Thư.
Người này dám hố cả Vương Cấp luôn, mà hình như còn hố trong phạm vi bọn họ có thể chấp nhận được.
Thậm chí một số người còn không hiểu sao lại cảm thấy đôi chút tự hào trong lòng nữa…
Trần Thư nghiêm trang nói:
- Bọn họ đều là Ngự Thú Sư bình thường nên không có tiền gì mấy, nhưng ngươi lại là Vương Cấp đấy!
- Ngươi đang cướp của người giàu chia cho người nghèo đấy à?
Trần Thanh Hải nở nụ cười nhẹ, sau đó gọi nhân viên chấp pháp ở đằng xa qua nói:
- Dỡ bỏ gian hàng này cho ta!
- Không phải đấy chứ, đại lão! Miễn phí! Miễn phí mà!
Khóe miệng Trần Thư giật giật, hắn vội vàng đưa một xiên thịt ra.
Trần Thanh Hải nói:
- Nói thật chứ, rốt cuộc tiểu tử ngươi làm được bằng cách nào vậy? Mùi vị thơm thật đấy!
- Đồ gia vị tự chế!
Trần Thư chỉ vào một bọc giấy ở bên cạnh, trong lòng đã khen Trương Đại Lực đến không thể khen hơn. Quả không hổ danh là Thực Thần tương lai mà!
...
Ban đêm, trong nhà gỗ.
- He he he ~
Trần Thư nhìn số dư thẻ ngân hàng trên điện thoại di động của mình rồi nhịn không được mà bật cười.
- Chúng ta bán được hơn cả ngàn vạn trong một ngày luôn, thế này thì còn tranh tài cái rắm gì nữa chứ?
- Thật hay giả đấy?
A Lương xúm lại, không ngờ sẽ kiếm được nhiều tiền như vậy, quả thực đây chính là một con đường phát tài mà!
Cuộc tranh tài sẽ kéo dài ít nhất gần nửa năm, bọn họ sẽ kiếm lời được đầy bồn đầy bát cho mà xem!
Dường như A Lương nghĩ đến cái gì nên nói:
- Đúng rồi, ngươi còn chưa tính toán phí tổn nữa kìa! Thịt Bạch Ngân Lãnh Chúa không hề rẻ đâu đấy!
Trần Thư nhếch mép cười, sau đó đắc ý mà nói:
- Chi phí không đáng kể!
Cả ba người đều giật mình, có chút không phản ứng kịp.
Trần Thư cười hì hì mà nói:
- Chỉ là thịt heo bình thường mà thôi, đây là heo rừng ta săn được từ trên đảo đấy!
Từ Tinh Tinh nói:
- Vậy ngươi còn nói là thịt của Bạch Ngân Lãnh Chúa là sao, tuyên truyền giả dối đấy à?
- Không nhé! Ta đặt tên cho con heo rừng kia là Bạch Ngân Lãnh Chúa, có vấn đề gì không?
- Ngươi được đấy!
Ba người cùng nhau giơ ngón tay cái lên, không ngờ lại còn có loại hành vi không hợp lẽ thường như vậy.
- Có phải là thịt hung thú hay không không quan trọng, bọn họ ăn vào chỉ chú ý đến hương vị thôi, mà chủ yếu là chúng ta có đồ gia vị tự chế!
Trần Thư nhướng mày, hắn chuẩn bị bảo Đại Lực lại phối chế thêm một túi lớn nữa, đến lúc đó sẽ trực tiếp vận chuyển bằng đường hàng không đến đây luôn.
- Chúng ta vừa tranh tài lại vừa kiếm tiền, cả hai bên đều không được bỏ lỡ!
...
Thoáng một cái đã qua ba tháng, tháng chín vẫn còn nóng bức, nắng gắt treo trên cao, mà ở trung tâm Thánh Ngự Đảo, các cuộc tỷ thí đang diễn ra sôi nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận