Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1666: Sức hấp dẫn của nhân cách phát sáng? (2)

Trương Đại Lý không nhìn lên, tâm trí hoàn toàn đắm chìm trong đó.
Trần Thư không thèm nữa, nằm ngửa một mình nhìn trời xanh như đang suy nghĩ điều gì đó.
- Nếu ta thực sự có thể lấy được Đồ Giám, Bạo Tẩu dược tề phối với Trì Dũ dược tề có lẽ có thể thay đổi được cục diện hiện tại …
Trong mắt hắn ta ánh lên suy tư, Thần Kỳ dược tề đối với Vương cấp Ngự Thú Sư đều có hiệu quả như nhau.
Nhưng điều đáng tiếc duy nhất là ngoại trừ Trì Dũ Dược tề, thì những loại dược tề khác hầu như không có tác dụng gì đối với sinh vật truyền kỳ cấp.
Phiên bản tăng cường của Tử Vong dược tề không hiệu quả lắm trong việc làm suy yếu Cửu Vĩ Hồ.
...
Một ngày nữa lại trôi qua.
Cả nhóm đã đi được nửa chặng đường và đến một vùng biển hoang vắng.
Một vị Hoàng Kim Tam tinh Ngự Thú Sư nói:
- Thưa Bộ trưởng, con đường mà ngài chọn thực sự rất an toàn …
Kể từ khi đi biển, họ chưa gặp phải một trận chiến nào, và cuộc hành trình diễn ra vô cùng suôn sẻ.
- Nhưng có vẻ như quá an toàn rồi …-
Trần Thanh Hải không có nét mặt vui mừng, vì theo như chính phủ dự đoán thì hành trình không có khả năng thuận lợi như thế này.
- Các ngươi có phát hiện ra không?
Lưu Phong ánh mắt cảnh giác, hắn nói:
- Trên đường đi, chúng ta thậm chí chưa từng gặp một vị hoàng kim, không giống nhau.
Một vị Hoàng Kim Ngự Thú Sư khác nói:
- Không phải là tốt khi không có thần thú cấp cao sao?
- Hoặc là chúng ta. Đó là thực sự may mắn, hoặc … có một cuộc khủng hoảng đang rình rập.
Phương Vệ ngồi xổm, nhìn xung quanh biển đen, tâm trí hắn ta đồng thời chuyển động.
Kẹt!
Cặp mắt Thiên Băng Phượng Vương Đôi hiện lên một màu xanh lam, và thuộc tính thủy đáng sợ tuôn ra.
Xùy xùy xùy——
Một năng lao không thể phá hủy xuất hiện, bao quanh mọi người, ngăn chặn mọi khủng hoảng có thể phát sinh bất cứ lúc nào.
Ba nhận thức cấp vua rất nhạy bén, và họ đã cảm nhận được rằng có điều gì đó không ổn.
- Đừng lo lắng quá.
Trần Thư đứng ở trước mặt mọi người nhẹ nhàng nói:
- Với đội hình của chúng ta, căn bản không có con hung thú nào dám đến quấy rầy!
Ầm ầm ầm!
Theo sau âm thanh đó là một con Rồng được nước biển ngưng tụ thành gầm lên, ngay lập tức lao thẳng vào Thiên Băng Phượng Vương!
Quạc!
Thần sắc Phượng Vương thay đổi, móng vuốt sắc nhọn xuất hiện xương giá, dưới chân Rồng nước bỗng chốc đóng băng!
- ...
Mọi người đều nhìn Trần Thư.
Tiểu tử này đúng là miệng quạ đen, nói cái gì thì cái đó đến …
- Tiểu tử, ngươi có thể giả vờ mang chúng ta đi không …
Lưu Phong lắc đầu, đồng thời triệu hồi năm Khế Ước linh của mình ra,
Hung thú bên dưới đã phớt lờ khí thế Vương cấp của Thiên Băng Phượng Vương, điều này chứng tỏ rằng nó có đủ sức mạnh để đấu với Vương cấp Ngự Thú Sư.
Ầm ầm ầm!
Chỉ thấy nước biển bên dưới dâng trào, trong nháy mắt đã xuất hiện hàng trăm xoáy nước cực lớn, cảnh tượng thật kinh khủng.
Vùng biển hoang vắng vốn dĩ yên bình đã trải qua những thay đổi to lớn, hơi thở khủng bố của một sinh vật sống xuất hiện.
Quạc!
Từng con Hung thú xuất hiện từ trong vòng xoáy nước với cặp mắt hung ác, tràn ngập cảm giác chết chóc.
- Hừm ?
Vẻ mặt của mọi người đều nghiêm túc, nhận ra rằng đây không phải là một cuộc tấn công bình thường, mà chính là muốn giết chết họ.
Có vẻ như bọn họ đã bị theo dõi từ rất sớm …
Có hàng ngàn hung thú bên dưới, cấp thấp nhất cũng là Hoàng Kim Lãnh Chúa,
Và sáu người đứng chiến đấu, vương cấp Hung thú đứng đầu thậm chí còn là Vương cấp lãnh chúa!
Xét về sức mạnh chiến đấu cá nhân, Vương cấp lãnh chúa không hề yếu hơn Hoàng Kim Quân Vương và có thể so sánh với Vương cấp Ngự Thú Sư của loài người.
- Sẵn sàng chiến đấu!
Vẻ mặt của Trần Thanh Hải nghiêm trọng, vốn cho rằng đó là một con đường an toàn, kết quả vẫn bị bám theo.
Trong chốc lát, các Khế Ước Linh của mười hai người lần lượt được triệu tập.
- Trần Thư, tiểu tử ngươi làm gì chúng nó vậy?-
Lưu Phong đến bên cạnh Trần Thư, thấp giọng nói:
- Có làm gì đâu nhỉ …-
Trần Thư nhún nhún vai, nói:
- Bọn hung thú có thù không đội trời chung với loài người.
- Chúng ta có thể đánh bại bọn chúng(2) ...
Lưu Phong liếc hắn một cái rồi nói:
- Vậy thì tại sao bọn chúng đều nhìn chằm chằm vào ngươi …
- ... –
Trần Thư hơi giật mình, có vẻ tình hình là như thế này.
- Có lẽ là do nhân cách mê người phát sáng của ta chăng?
- Đừng nói nhảm nữa!
Liễu Phong lắc đầu, không hỏi nữa.
Vốn dĩ chỉ cho rằng hung thú trong nước tràn đầy hận ý với Trần Thư, cho nên phớt lờ vấn đề này, con hàng này không chỉ là tội phạm Nam Giang mà còn là tội phạm thế giới..
Grào grào.
Lúc này mặt biển xa xa dậy sóng, lộ ra những đầu thú dữ tợn, tất cả có uy lực kinh người.
Rõ ràng, vây giết bọn hắn không chỉ có lãnh chúa hung thú mà còn có thú triều khủng khiếp.
Đại chiến giữa hai bên hết sức căng thẳng!
- Đợi đã!
Liễu Phong đột nhiên hét lên, cưỡi một con Băng Điểu lao tới.
Cùng lúc đó, Phương Vệ và Trần Thanh Hải nhìn nhau, rồi đi đến bên cạnh Liễu Phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận