Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 812: Chiến lợi phẩm của các ngươi…Thật nhuận

- Lúc trước Slime của ta bởi vì quá béo, kẹt ở trên Không Gian Thông Đạo, người của các ngươi trực tiếp đánh lén, hại Tiểu Hoàng bị trọng thương!
Trần Thư nổi giận đùng đùng, nói:
- Cái này không nên bồi thường sao?
- Vấn đề là, vết thương đâu?
- Cái này không phải à?
Trần Thư để cho Tiểu Hoàng xoay người lại, lộ ra bờ mông tròn vo, phía trên quả nhiên có một vết thương.
Bởi vì Ngự Thú Không Gian của Trần Thư có tác dụng trị liệu, kỳ thật đã tốt rồi.
Nhưng ảnh hưởng việc hắn đòi bồi thường sao? Hoàn toàn không ảnh hưởng!
- Thương tổn nghiêm trọng như vậy, bồi thường một ngàn vạn, hợp lý đúng không?
-....
Khóe miệng tộc trưởng Thiên Hòa giật giật, nói:
- Ngươi phải đến bệnh viện xem sớm một chút, chậm chút nữa là miệng vết thương liền khép lại…
Trần Thư bình tĩnh nói:
- Cái này không cần ngươi quan tâm, ngươi phụ trách bồi thường tiền là xong việc!
- Được! Một ngàn vạn, chúng ta chấp nhận!
Tộc trưởng Thiên Hòa gật đầu một cái, hiện tại chỉ muốn rời đi nhanh một chút, đời này hắn ta cũng không muốn gặp lại Trần Thư.
Trần Thư cười cười, nói:
- Tiếp đó là phía tổn đạn hạt nhân của ta, các ngươi phải chi trả một chút!
Hai tộc trưởng có chút sững sờ, hỏi:
- Phí tổn gì?
- Chính là đạn hạt nhân nổ cứ điểm của các người, thật sự nghĩ nổ miễn phí cho các người à?
Ầm!
Hai tên tộc trưởng nháy mắt ngực khó chịu, ngã huỵch xuống, thỉnh thoảng đi đứng run rẩy một chút.
- …
Tần Thiên và tổng đốc Bắc Nguyên liếc nhau, không kìm nổi có chút đồng tình với đối phương.
Cái này mẹ nó thật sự có người có thể nói ra miệng!
- Không cần giả chết! Vô dụng!
Trần Thư bĩu môi, nói:
- Hai người nếu đã chết, ta liền đến gia tộc các ngươi đòi nợ!
- Van cầu ngươi có thể làm người!
Tộc trưởng Thiên Hòa một bộ không còn gì luyến tiếc, lau máu ở khóe miệng.
Cái này đã hoàn toàn không phải là lời người nói!
Cái gì gọi là nổ miễn phí cho chúng ta? Không ngờ cái này mẹ nó vẫn thu phí phục vụ như thế?
Trần Thư nhướng mày, nói:
- Ta thế nào? Hai người nói lời này có chút vũ nhục nhân cách của ta!
Tộc trưởng Thiên Hòa nghẹn khuất, nói:
- Xin hỏi đạn hạn nhân ngươi lại muốn bao nhiêu đây?
- Các ngươi cũng biết, Không Gian Thông Đao vô cùng vững chắc, muốn nổ nát trong một lần thật sự không dễ dàng!
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Kỳ thật chúng ta đều là bạn cũ, như vậy đi, cho các ngươi một cái giá hữu nghị, năm mươi triệu!
- Ha ha ~ ha ha~
Tộc trưởng Thiên Hòa lúc này lại cười lên, hai mắt dại ra không ánh sáng, thuộc về loại bị tức giận đến thần chí không rõ.
- Xong, thật sự điên rồi…
Đám người Tần Thiên mặt mũi đều tràn đầy đồng tình, đổi vị trí tự hỏi một chút, nếu như là hắn, chỉ sợ cũng phải bị tức đến ngất đi.
Hiện tại hắn ta có chút vui mừng, hên là Trần Thư cùng một bọn với hắn ta…
- Các ngươi không nói lời nào, coi như là chấp nhận!
Trần Thư cầm lấy bút ghi lại, nói tiếp:
- Hiện tại có thể nói một chút phí tổn thất tinh thần của ta, tiền ăn, phí dinh dưỡng…
- Nếu không các ngươi vẫn giết ta đi!
Hai tộc trưởng trăm miệng một lời, trong mắt đã có ý muốn chết.
Lại tra tấn tiếp, sợ là hai người thật sự muốn điên luôn!
Trần Thư đương nhiên nói:
- Giết các ngươi chết rồi ta dọa dẫm ai?
-...
Mắt hai người trừng lớn, máu não sắp bị làm cho chảy ra..
Cuối cùng, hai bên cò kè mặc cả một trận, hai đại tộc trưởng thành công nhận được phiếu nợ tám mươi triệu…
- Thật sự là người tốt!
Trần Thư nhìn bóng lưng hai người, vẫy tay hô lớn:
- Rảnh rỗi thường đến chơi nha!
Hai người lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên đất, quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái.
Hai người Tần Thiên cảm thán một câu:
- Đây là ngay cả quần lót trong nhà cũng phải lột ra!
Tinh Linh Ám Nguyên Tố nhìn Trần Thư một cái thật sâu, cuối cùng hóa thành một đoàn ảnh tử, biến mất ở bên trong cứ điểm.
- Hiệu trưởng, hắn nhìn ta như vậy làm gì?
Thân thể Trần Thư chấn động, gãi gãi đầu, có chút khó hiểu.
Vu tổng đốc mở miệng nói:
- Khả năng là chuẩn bị trở về thương lượng phương án bắt bớ với lão gia tử…
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật một cái, cần thiết không?
....
Lúc này hai đại tộc trưởng tinh thần hoảng hốt về tới trong đội ngũ của gia tộc.
- Tộc trưởng, sao rồi?
- Cần chúng ta giao một nửa Hoàng Kim Quân Vương sao?
Mọi người xông tới, không kịp chờ truy hỏi.
- Một nửa?
Khóe mắt tộc trưởng Thiên Hòa giật một cái, lắc đầu nói:
- CHúng ta…quần lót cũng bị người ta lột ra!
- ...
Vẻ mặt mọi người ngẩn ra, trong lúc nhất thời không hiểu được.
Tộc trưởng Nhân Nguyên đi lên phía trước, bình thản giải thích một chút chuyện trên bàn đàm phán.
- Cái gì? Chẳng những phải giao thu hoạch của di tích ra, còn muốn thứ ở trên người bọn hắn?
- Hơn nữa gia tộc còn nhận phiếu nợ tám mươi triệu?
Vẻ mặt mọi người kinh hãi, một dáng vẻ không thể tiếp nhận, đây thật sự là bị đào sạch sẽ!
Có người tự lẩm bẩm:
- Trên bàn đàm phán sao lại lẫn tội phạm vào…
- Ta mẹ nó làm sao biết?
Tộc trưởng Thiên Hòa hét to một tiếng, tức giận trong mắt vẫn không có cách nào lắng lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận