Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 982: Quần áo bệnh nhân tâm thần phiên bản 3.0

Trần Thư nhìn về phía Phương Tư, nói:
- Tỷ, ngươi cũng trở về thành phố Nam Giang sao?
- Ngự Long Vệ còn có chút việc, ta phải trở về Thượng Hải một chuyến đã.
- Được thôi, ta ở thành phố Nam Giang chờ ngươi!-
Dứt lời, Trần Thư liền trực tiếp triệu hoán ra Tiểu Hoàng, chuẩn bị cùng Từ Tinh Tinh cùng nhau rời đi nơi đây.
Tiểu Tinh thần sắc chấn động, nói: – Trần Thư, ngươi nha không muốn mệnh a? Trong thành thị bay?-
- Sợ cái gì, ta xem như quán quân, tự nhiên là có phi hành quyền lợi!
Trần Thư nhún vai, khóe miệng nở nụ cười nhạt.
Từ Tinh Tinh lúc này mới yên lòng, ngồi xuống trên đầu Tiểu Hoàng.
Hai người cưỡi Đại Hoàng Cầu, một đường đi về phía nam, khiến cho những người bên dưới vô cùng ngưỡng mộ.
Trong mắt Tiểu Tinh có chút tò mò, nói:
- Đúng rồi, Trần Thư, ngươi tốt nghiệp rồi sẽ định làm gì?
Bây giờ bọn hắn đều đã là sinh viên năm 3, qua một học kỳ nữa là bước vào năm thứ tư đại học, sắp gặp phải tốt nghiệp rồi.
Cuộc sống đại học thoáng chốc đã trôi qua, so với trung học thì nhanh hơn nhiều.
Trần Thư lắc đầu, nói:
- Chưa nghĩ xong, có thể vẫn tiếp tục công việc vận tải.
- ...
Khóe miệng Từ Tinh Tinh có rút, tội phạm đúng là tội phạm, công việc vận tải sao?
- Tiểu Tinh, ngươi thì sao?
- Ta muốn trở thành một Trấn Linh Quân, phụ trách trấn thủ Dị Không Gian, bảo vệ sự an toàn của một phương!
Từ Tinh Tinh thở dài, nói:
- Nhưng người trong nhà muốn để ta kế thừa gia nghiệp, là thật phiền phức quá mà.
- Ngươi đừng nói nữa!
Trần Thư quả quyết kết thúc chủ đề, đây chính phiền phức của phú nhị đại sao?
...
Lúc xế chiều, hai người đã về tới thành phố Nam Giang.
Lúc này thành phố Nam Giang có thể nói là vô cùng náo nhiệt, người ngoại địa đều dồn dập tới đây, muốn tham quan quê hương của quán quân.
Trần Thư dựa vào sức mình, khiến thành phố trở nên nổi tiếng.
Hai người đáp xuống, đi trên một con đường ở thành phố Nam Giang.
- Dường như thay đổi rất lớn đấy!
Từ Tinh Tinh nhìn đám người náo nhiệt rộn ràng xung quanh, không khỏi đến có chút cảm thán.
Hai người không hề biết, bây giờ trên mạng đã lưu truyền câu nói “Thà có một cái giường ở Nam Giang còn hơn một căn nhà ở Kinh Đô”…
Lúc hai người đang chuẩn bị rời đi, đôi tình nhân bên cạnh đột nhiên xảy ra cãi vã.
Nam sinh mắt đỏ nói:
- Tại sao ngươi muốn gạt ta, không phải ngươi nói người là người thành phố Nam Thương sao? Kết quả ngươi là người Nam Giang!
- Ta không cố ý muốn lừa ngươi!
Cô gái mở miệng nói, gắt gao nắm lấy tay nam sinh.
- Chia tay đi!
Giọng nói nam sinh kiên quyết, bi thương nói:
- Ngươi sinh ra ở Nam Giang, ta lấy gì cho ngươi hạnh phúc đây!
- OK! Khá tốt!
Từ xa một người cầm điện thoại chạy tới, nói:
- Chẳng mấy chốc mà chúng ta sẽ nổi tiếng đấy nhỉ?
Ba người vui vẻ rời khỏi đây.
- ...
Trần Thư và Từ Tinh Tinh liếc nhau, không ngờ tới trên đường khắp nơi đều đang quay video ngắn.
Bọn hắn tiếp tục đi về con đường phía trước, chuẩn bị đón xe trở về nhà.
- Trần Bì, ngươi xem trên đường phố khắp nơi đều liên quan tới việc tuyên truyền của ngươi!
Từ Tinh Tinh chỉ hai bên đường phố, tùy ý có thể thấy được băng rôn biểu ngữ, trên đó viết Chúc mừng tội phạm Giang Nam giành được tổng quán quân toàn quốc!
- Vinh dự nhỏ thôi mà, không đáng được nhắc tới, không đáng được nhắc tới!
Trần Thư khiêm tốn lắc đầu, trong mắt đều là ý cười không thể che giấu được.
- Cái này còn nói là vinh dự nhỏ sao? Có bản lĩnh thì ngươi cũng làm thử đi!
Người đàn ông bên cạnh nghe thấy lời nói của Trần Thư, lập tức phản bác:
- Còn dám vũ nhục Trần Thư, cẩn thận ta tìm người đánh ngươi không!
Nói xong, người đàn ông trừng mắt liếc hắn một cái, quay người rời đi.
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, mẹ nó ta lại bị fan hâm mộ của mình uy hiếp?
- Hắn không nhận ra ta sao?
Trần Thư nhìn Từ Tinh Tinh, trong mắt tràn đầy khó hiểu.
- Ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
Từ Tinh Tinh gãi gãi đầu, nói:
- Có thể là bởi vì hai ta đều đeo mặt nạ phòng độc đấy…
- Có đạo lý!
Trần Thư gật gật đầu, nói:
- Ta chuẩn bị về nhà, ta ở khu thành Nam, ngươi ở khu thành Bắc, vừa vặn tiện đường, đi thôi!
- ? ? ?
Từ Tinh Tinh khẽ sững người, nói:
- Bây giờ hai chúng ta đang ở gần trung tâm khu thương vụ, thuận cái rắm đường!
- Lam Tinh tròn lắm, hướng nào cũng tiện đường cả!
Trần Thư cưỡng ép kéo Tiểu Tinh lên một chiếc xe taxi.
- Người nhiều thật đấy!
Hai người nhìn ngoài cửa sổ, thậm chí còn tưởng rằng đi tới thành phố lớn nào!
- Trần Thư chính là niềm may mắn của thành phố chúng ta!
Tài xế tự hào nói:
- Hiện tại các ngành nghề ở thành phố Nam Giang chúng ta cũng bắt đầu phát triển rồi.
Trần Thư nghe vậy cười một tiếng, trong lòng lập tức có chút lâng lâng,
- Đúng rồi, Bác tài, chúng ta đeo mặt nạ phòng độc, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?
Tài xế nhếch miệng, nói:
- Cái này có là gì đâu, gần đây ở trên đường khắp nơi đều mặc đồng phục bệnh nhân, đeo mặt nạ, thậm chí nhanh chóng trở thành mốt nữa kìa!
- Thật sao?
Trần Thư và Từ Tinh Tinh liếc nhau một cái, trong nháy mắt ôm nhau, thậm chí có chút lệ nóng lưng tròng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận