Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 156: Sách cười nói: Rất thơm (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Thanh niên gầy gò lúc này mới lộ ra vẻ kinh ngạc, tức giận nói:
- Ngươi thật độc ác, ngay từ đầu đã muốn đưa người ta vào chỗ chết, vậy mà cũng dám xưng là thanh niên tốt của thời đại?
Học sinh ngày nay tàn nhẫn như vậy sao?
Nam tử đầu trọc cười lạnh một tiếng:
- Muốn trách thì trách ngươi động đến quyền lợi của người khác!
Trong chốc lát, một bóng đen lao thẳng về phía Trần Thư mà cắn.
Đôi mắt hắn co lại, lực phản ứng cực kỳ nhanh chóng, chỉ một cú lăn mình, hắn đã đi đến phía sau Slime.
- Lại là một Khế Ước Linh cấp 9 khác, Ám Ảnh Báo cấp D?
Sát khí của hai người bọn họ rất mạnh, rõ ràng là muốn đẩy hắn vào chỗ chết.
Slime nhắm chặt mắt, vậy mà ngay trong trận chiến này lại chìm vào trạng thái ngủ say.
Khả năng ngủ gật này phải nói là một thiên phú!
Slime chìm vào giấc ngủ, tác dụng của lớp giáp dày ngay lập tức tăng gấp ba lần, sức phòng thủ tăng vọt.
Ám Ảnh Báo huy động móng vuốt, bắn ra những tia lửa.
- Cái quái gì vậy?
Thoáng chốc, thanh niên gầy yếu có thể cảm giác được sự đau đớn của Ám Ảnh Báo, hắn ta phải chịu đựng lực chấn động liên tục.
Hắn ta không những không làm tổn thương Slime, mà ngược lại lại làm cho móng vuốt của chính mình toác cả máu.
Ám Ảnh Báo nhún nhảy, trở lại bên cạnh hắn ta.
- Đồ vô dụng!
Nam tử đầu trọc mắng mỏ, ngay lập tức khiến cho Hắc Vĩ Hạt phát động tấn công.
- Hắc Quang Thích!
Trong chốc lát, chỉ thấy một tia ánh sáng đen xuất hiện trên đuôi của con độc hạt rồi nhanh chống lao về phía Slime.
Xoẹt!
Một tiếng phá vỡ vang lên, Slime phải thức dậy sau giấc ngủ say.
Tuy rằng nó đang rất tức giận, nhưng cũng không làm gì được Hắc Vĩ Hạt cả, chỉ có thể lanh lợi nhảy một cái.
Trần Thư đang núp ở phía sau đột nhiên đứng lên, trong mắt hiện lên vẻ tức giận, lớn tiếng quát:
- Là hai người ép ta đấy!
Ngay lập tức, Slime đã hủy bỏ Cự Đạo Hóa của nó, trở lại hình thể nguyên bản.
Đồng thời, miệng nó cũng phồng lên, hình như muốn phát động đại chiêu.
Vù vù vù!
Khoảnh khắc tiếp theo, cuồng phong tàn phá xung quanh, lá cây phiêu tán tung tóe.
Tuy rằng không có sát thương, nhưng ít nhất khí thế đã tràn ngập!
Nam tử đầu trọc chỉ ra một điểm:
- Cẩn thận! Tên học sinh này có giá trị 500 vạn đấy, không phải tên lương thiện gì đâu.
Cả hai người bọn họ đều đứng yên không động, muốn nhìn một chút xem Slime đang sử dụng chiêu thức gì.
Trần Thư bật dậy, ngồi lên đầu Slime.
- Hai người cứ ngồi yên đừng nhúc nhích, yên tâm chờ chết đi!
Hai tay Trần Thư không ngừng vuốt ve thân thể của Slime, cố gắng tìm một điểm để nắm chặt, đồng thời cũng không ngừng nói ra những lời độc ác:
- Tội phạm Nam Giang ta mà tức giận, hai người không gánh nổi đâu!
Thanh niên gầy gò đứng bên cạnh thấp giọng nói:
- Lưu ca, ngươi nói xem? Hình như có chút nhẫn tâm đấy.
- Đừng vội! Ta không tin một con Slime hạng F có thể lật ngược tình thế!
Cuối cùng Trần Thư cũng tìm được một chỗ để bám, hai tay hắn nắm lấy lỗ mũi của Slime.
Tuy rằng hắn vẫn luôn không thể tìm thấy lỗ mũi của Slime!
- Chuẩn bị chờ chế đi! Hai con gà!
Trần Thư lại đe dọa lần nữa, ngay sau đó trực tiếp yêu cầu Slime sử dụng tổ hợp kỹ năng.
- Bắt đầu nhảy lên!
Chỉ thấy cơ thể của Slime rời khỏi mặt đất, ngay lập tức chuyển sang chế độ bay!
- Không ổn rồi! Tên tiểu tử này lại muốn chạy trốn!
Nam tử đầu trọc đã phản ứng lại ngay khi nhìn thấy Slime rời khỏi mặt đất.
Vốn cho rằng đối phương muốn phóng ra đại chiêu, nhưng hóa ra lại bôi dầu vào lòng bàn chân.
Đuôi của Hắc Vĩ Hạt lại đâm ra với tốc độ cực nhanh, nhưng khoảng cách đã không với tới nữa.
- Ôi chết tiệt! Làm sao Slime lại có thể biết bay?
Vẻ mặt của nam tử tràn đầy tức giận, ngàn tính vạn tính cũng chưa từng nghĩ tới bước này.
Slime có thể bay giống như một con lợn mẹ biết leo cây vậy, ai từng nhìn thấy cơ chứ?
- Cười một cái đi!
Trần Thư hét lên trong không khí, một tay bám chặt lỗ mũi Slime, tay kia lấy điện thoại di động ra.
- Cheese!
Tách Tách!
Trần Thư chụp một loạt bức ảnh khác nhau, chụp lại khuôn mặt của hai người bọn họ.
Ngồi trên Golden Slime, hắn đã thành công rời khỏi đường phố kia, năng lực phi hành có nghĩa là hắn có thể tấn công hoặc trốn thoát!
- Lưu ca, có phải ta vừa xuất hiện trên ống kính không?
Lúc này, thanh niên gầy gò vẫn duy trì tư thế chụp ảnh, thậm chí còn bày ra một cái “yeah”.
- Ngươi thật ngu ngốc! Thu dọn đồ đạc, chuẩn bị chạy trốn đi!
Cả hai người bọn họ đều là tội phạm bị truy nã của Trấn Linh Cục, một khi bị Trần Thư báo cảnh sát thì còn đi được đến đâu nữa chứ?
Không ngờ tới hai tên Ngự Thú Sư cấp 9 liên minh lại mà cũng thất bại!
Trần Thư rời khỏi con phố kia, nhìn thấy đám đông ồn ào, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
- Alo! Vương thúc! Có sát thủ!
- Cái gì?
- Có người muốn ám sát ta! Ta sẽ gửi ảnh cho ngươi, hai người kia chắc chắc có vấn đề.
Trần Thư không nói nhiều, lập tức gửi ngay mấy bức ảnh cho Vương Càn ở trên siêu thư.
Một lúc sau, Vương Càn lại gọi điện thoại tới.
- Ngươi đụng phải bọn họ sao? Đây là bọn tội phạm bị truy nã của Trấn Linh Cục đó? Đến nay vẫn chưa bị sa lưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận