Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1239: Biết co biết duỗi, đây mới là phong thái của tội phạm (2)

Cuộc thi đấu sớm kết thúc nhưng kết quả cuối cùng khiến không ít người bất ngờ.
Đội ngũ thắng lợi vậy mà lại đến từ Lan Quốc!
Vốn là một quốc gia nhỏ, việc giành chức quán quân mới chỉ xảy ra một lần trong lịch sử, có thể nói là khá hiếm.
Tại thời điểm này, giải quán quân cuộc thi đấu thế giới được nhiều người mong đợi đã chính thức kết thúc!
Và ngày mai, các Ngự Thú Sư Vương Cấp của nhiều quốc gia sẽ phát phần thưởng cho các đội giành được thứ hạng!
Ban đêm, Trần Thư nằm trằn trọc trên giường, trong lòng cứ mong chờ phần thưởng quán quân sẽ phân phát thế nào.
- Không Gian Thần Kỹ chắc chắn là cho con thỏ béo dùng rồi…
Trần Thư gác tay ra phía sau đầu mà lẩm bẩm:
- Hai miếng Hoàng Kim Chân Bảo tạm thời giữ lại, bây giờ mà chiếm lấy cũng hơi lãng phí. Nửa cái thi thể Hoàng Kim Quân Vương còn lại là tự mình ăn sao? Hay là đưa cho Thỏ Không Gian nhỉ…
Trong mắt hắn hiện lên vẻ trầm tư, càng nghĩ càng xao động.
Phần thưởng quán quân của cuộc thi đấu thế giới hiển nhiên cao hơn cuộc thi đấu toàn quốc.
Đương nhiên, trong số đó, quý giá nhất vẫn là Không Gian Thần Kỹ, đây là một kỹ năng mà thậm chí kỹ năng của Thú Hoàng cũng không sánh được.
- Đúng rồi, còn có một hạn ngạch thăm dò cho Tinh Không di tích nữa…
Trần Thư cân nhắc, mặc dù không hiểu nhưng chỉ cần thấy hai chữ di tích thì có nghĩa đó là một phần thưởng rất lớn rồi.
- Nếu mà tiêu hoá hết phần thưởng thì việc sánh ngang với Hoàng Kim Cấp là ở trong tầm tay thôi.
Trần Thư sờ sờ cằm, trong mắt hiện lên vẻ chờ mong.
Hắn vừa mới trở thành Bạch Ngân Tam Tinh, có lẽ còn cách Hoàng Kim Cấp một đoạn thời gian nữa, tốt hơn là nên ưu tiên luyện hóa Khế Ước Linh trước đã.
Husky của hắn đã tương đương với Hoàng Kim Cấp rồi nhưng Slime và Thỏ Không Gian vẫn còn kém hơn một chút, tức là vẫn có một chút lực cản.
Nghĩ đến đây, Trần Thư mở tấm bảng của ba Khế Ước Linh ra.
Hắn đột phá đến Bạch Ngân Tam Tinh, Khế Ước Linh không lĩnh hội được kỹ năng mới nhưng lại khiến một số cấp độ kỹ năng tăng lên.
Trong số đó, Chân Thương Băng Thích và Lôi Đình Oanh Kích của Husky mỗi loại được nâng lên một cấp. Cường Lực Hộ Thuẫn của Slime được nâng lên một cấp, Phản Chấn Chi Lực được nâng lên hai cấp.
Còn đối với Thỏ Không Gian, thuộc tính Không Gian tăng khoảng 3%.
Sức chiến đấu của hắn không ngừng tiến lên Hoàng Kim Cấp, nếu được cho thêm một chút thời gian nữa, hắn nhất định có thể vượt cấp chiến đấu.
- Giải quán quân của cuộc thi đấu thế giới đoạt được rồi, và điều tiếp theo là vấn đề việc làm…
Trần Thư nghĩ mãi nghĩ mãi đến mức có hơi buồn ngủ, quả thực là đau đầu mà.
Hắn ngáp dài một hơi, mê man chìm vào giấc ngủ, tự nhủ:
- Quả là… không được, ta sẽ… xuất ngoại… thành lập một băng nhóm tội phạm…
Sáng sớm hôm sau, Trần Thư thức dậy rất sớm, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái.
- Các huynh đệ, mau thức dậy nào!
Trần Thư hét vọng từ bên ngoài phòng của mọi người:
- Hôm nay ca phải đi lãnh Thần Kỹ!
- Mẹ nó, còn sớm như vậy, có đến mức hay không hả?
Mọi người đều vẫn lim dim ngái ngủ, đi ra khỏi phòng.
- Nhanh lên, hôm nay chúng ta đều là nhân vật chính, tất nhiên phải đi sớm hơn rồi.
Trần Thư chỉ vào đồ ăn trên bàn trong đại sảnh, nói:
- Hôm nay tội phạm ca có lòng nấu ăn, đặc biệt chiêu đãi mọi người một bữa ăn ngon.
Mọi người hít hà một hơi, quả nhiên ngửi được mùi thơm nồng đậm, thoáng chốc cơn buồn ngủ cũng tan biến rất nhiều.
- Các ngươi nói xem, hôm nay chúng ta nên mặc trang phục gì đây?
Trần Thư gắp một miếng thịt lợn lên, nói:
- Ta cảm thấy trang phục bệnh nhân không tồi, chấn động toàn trường đấy! Hơn nữa nó còn có thể chứng minh rằng chúng ta chưa quên sơ tâm của mình.
- Đồng ý!
Từ Tinh Tinh nhanh chóng gật đầu rồi nói:
- Nhân tiện chúng ta có thể tuyên truyền rộng rãi một chút, thế là công ty trang phục bệnh nhân của ta có thể chính thức được thành lập rồi!
- Có cơ hội kinh doanh!
A Lương và Vương Tuyệt đều gật đầu đồng ý.
- Trước kia người nhà đều nói ta không làm được việc gì đàng hoàng…
Đôi mắt của Từ Tinh Tinh sáng lên vì phấn khích, hắn tiếp lời:
- Ta muốn họ hiểu rằng ta có thể xây dựng một đế quốc thương nghiệp khổng lồ còn lớn hơn cả công ty gia tộc chỉ bằng bộ trang phục bệnh nhân của mình!
- Bốn người các ngươi dẹp hết đi!
Tần Thiên đi tới, nói:
- Hôm nay đều mặc đồng phục của Hoa Hạ học phủ hết cho ta!
- Hả?
Vẻ mặt Trần Thư và những người khác đều hiện đầy cay đắng, vậy thì một chút cá tính cũng không có luôn.
- Bốn người các ngươi đều là học sinh, không mặc đồng phục học sinh mà muốn mặc đồ bệnh nhân, chuyện hoang đường gì thế?
Tần Thiên nhếch môi nói:
- Dù sao thì hôm nay nhất định cũng phải mặc đồng phục, nếu không thì làm sao thế giới biết các ngươi đều chỉ là học sinh được đây?
- Không cần đâu mà hiệu trưởng, chúng ta nhìn vào là đã rất giống học sinh rồi.
Vương Tuyệt dang hai tay ra, tiếp tục nói:
- Nhưng mà Trần Thư có thể mặc, hắn trông giống tội phạm chứ không hề giống một học sinh.
- Xéo đi! Muốn mặc thì cùng nhau mặc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận