Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1538: Yên bình trước bão táp

- ...
Khóe mặt mọi người co rút, bắt đầu tiếp nhận Khế Ước Linh mới này của Trần Thư.
Hai tên này giống nhau y như đúc…
Trần Thư cười cười, đang định thu hồi Tiểu Tinh Linh thu về Ngự Thú Không Gian thì lại bị ngăn cản.
- Tiểu Trần, ta không muốn ở lại căn phòng tối đó!
Tiểu Tinh Linh lập tức túm lấy ống tay áo của Trần Thư rồi lớn tiếng kháng nghị.
Trần Thư hơi ngẩn người hỏi lại.
- Khế Ước Linh các ngươi không trở về Ngự Thú Không Gian, vậy ngươi định ở đâu?
- Ta ở bên ngoài là được rồi! Ta còn có thể làm quân sư bày mưu tính kế giúp ngươi!
Tiểu Tinh Linh mở miệng nói, mấu chốt là ở bên ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể ăn đồ ăn ngon…
- Điều này…
Trần Thư vốn định cự tuyệt, để tên thích gieo họa này ở bên ngoài quá nhiều, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn mỉm cười nói.
- Thật ra thì cũng không phải là không thể… Chỉ là ngươi phải đồng ý một trăm triệu điều kiện của ta!
- Cái gì?
Nghe thấy vậy, Tiểu Tinh Linh cảm thấy có gì đó không ổn, lập tức phòng bị.
- Điều thứ nhất, ngươi phải phục tùng mệnh lệnh của ta! Có ý kiến gì thì đợi sau khi làm xong rồi góp ý!
- ...
Tiểu Tinh Linh theo bản năng muốn cự tuyệt, dù sao nó cũng là ác bá lâu năm của dị giới, có bao giờ phải chịu đựng sự ràng buộc này đâu?
- Nếu ngươi không đồng ý, ta cũng chỉ có thể nhốt ngươi lại!
Trần Thư cướp nói trước.
- Ngươi nghĩ mà xem, trong Ngự Thú Không Gian, vừa không có ai chơi cùng, vừa không thể ăn đồ ăn ngon…
- Được! Ta đồng ý!
- Điều kiện này tạm chấp nhận được…
Trần Thư cười khẽ, nói tiếp.
- Điều thứ hai, không được ăn linh tinh, nhìn thấy người không được phép nói linh tinh!
- Chỉ hai điều này thôi sao? Không thành vấn đề!
- Ngươi đừng gấp, còn chưa hết đâu, điều thứ ba…
Nửa giờ sau đó…
Ban đầu Tiểu Tinh Linh còn bình tĩnh dần dần trở nên có chút ngốc trệ.
- Điều thứ năm mươi tám…
Nhìn Trần Thư phấn khởi nói liên tục, tất cả mọi người đều bị hắn làm cho hoang mang, đây là điều khoản nô lệ gì đấy?
- Đủ rồi!
Tiểu Tinh Linh đã nghĩ đến chuyện móc ra Ma Pháp Quyền Trượng, nó nói.
- Ngươi bị bệnh đó hả?
- Ặc…
Trần Thư gãi đầu, ý thức được mình nói cũng hơi quá.
- Được rồi, chỉ mấy điều này thôi, ngươi cảm thấy mình tiếp nhận được không?
- Tiếp nhận… em gái ngươi!
Tiểu Tinh Linh trừng mắt, hung hăng nói.
- Lão tử còn chưa bao giờ chịu nhục như vậy đâu…
Trần Thư bình tĩnh nói tiếp.
- Điều thứ năm mươi tám, không được phép xưng hô lão tử trước mặt ta!
- Ngươi?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tinh Linh giận dữ như sắp bùng nổ, nhưng có vẻ như cũng không làm được cái gì…
- Được rồi! Chắc chắn sẽ có báo đáp!
Hiển nhiên, Trần Thư vừa đánh vừa xoa, trấn an tâm tình yếu đuối của Tiểu Tinh Linh.
- Sau này ngươi thường xuyên có thể được ăn đồ ăn do Trương Đại Lực làm, hơn nữa những Khế Ước Linh bị ta giết, ngươi cũng có thể được nếm mùi vị cùng, thấy thế nào?
Nói xong, hắn lập tức lấy mỹ thực Quân Vương mà Trương Đại Lực nấu ra.
- !
Mũi Tiểu Tinh Linh khẽ động, nước miếng chảy ròng ròng, thèm ăn đến quên cả chuyện mình đang tức giận.
- Được rồi! Ta đáp ứng với ngươi!
Tiểu Tinh Linh gật đầu liên tục, nói.
- Nhưng mà ta cũng có một điều kiện!
- Điều gì?
- Đạn hạt nhân của ngươi, ta muốn ném một chút!
- Không thành vấn đề!
Trần Thư gật đầu, thoải mái đáp ứng.
Hắn đưa thịt nướng Quân Vương cho Tiểu Tinh Linh, trong mắt đều là vui vẻ.
Đến cả loại sinh vật như Husky Trần Thư hắn còn có thể thuần phục được, huống hồ là ác bá dị giới!
- Ngon quá, ngon quá…
Cái miệng nhỏ nhắn của Tiểu Tinh Linh liên tục nhai nuốt, hai mắt tỏa sáng, cả người đều thể hiện rõ hai chữ thỏa mãn.
Tất cả mọi người đều nhìn Trần Thư và Tiểu Tinh Linh, không nghĩ tới Tiểu Tinh Linh này chỉ cần vài câu đã có thể bị dụ cho cái gì cũng đồng ý.
Tội phạm vẫn không hổ là tội phạm…
- Đại Lực, mau nấu thêm đi, ta cũng muốn nếm thử tay nghề của Thực Thần.
Trần Thư lấy thêm ít thịt Quân Vương ra, nhưng vừa nhìn thì có vẻ như không đủ để tất cả mọi người cùng ăn, hắn đưa mắt nhìn về phía đám người Tần Thiên.
Hắn đảo tròng mắt, nói.
- Mọi người đang ngồi ở đây đều là nhân vật lớn cả, sẽ không có ai muốn ăn chùa chứ?
- ...
Đám người Tần Thiên giật giật khóe miệng, giờ ngươi còn định âm dương quái khí với chúng ta đúng không?
Vút!
Thiên Băng Phượng Vương động cánh, băng sương tỏa ra, một Bạch Ngân hung thú đi ngang qua lập tức bị đông lại thành tượng đá.
- Tuyệt!
Tổng đốc Nam Thương cười khẽ, nói.
- Vậy ta cung cấp nguyên liệu nấu ăn.
Trần Thư bất mãn nói.
- Không phải chứ, bốn vị dầu gì cũng là Vương Cấp, không có thịt Truyền Kỳ thì ít nhất cũng phải là thịt Vương Cấp chứ?
- Chúng ta cũng không có Khế Ước Linh Không Gian!
Tần Thiên mở miệng nói.
- Đâu phải ai cũng như ngươi, luôn mang theo nguyên liệu nấu ăn theo người đâu?
- ...
Trần Thư lắc đầu, chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.
Một giờ sau.
Sáu người vây quanh một cái nồi lớn, nồi lớn thả khói nghi ngút, mùi thịt đậm đà bay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận