Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1503: Trương Đại Lực vẫn lạc?

- Ta rất vinh hạnh, hôm nay có thể đạt được danh hào thực thần…
- Nhớ lại một đường mình đã đi, ta muốn cảm ơn những người vẫn luôn ủng hộ ta….
- Cha mẹ của ta, huynh đệ của ta, đạo sư của ta, và học tỷ Lâm Vi Vi của ta….
Trên mặt Trương Đại Lực tràn ngập nụ cười vui vẻ, kích động nói:
- Thật không dám giấu diếm, âu phục trên người ta là học tỷ đưa, ta đã từng nói, ta sẽ mặc nó vào trường hợp quan trọng nhất…
- Hôm nay cuối cùng ta cũng có thể mặc vào!
- Học tỷ, âu phục này cực kỳ vừa người, hơn nữa rất đẹp trai….
Trương Đại Lực đứng thẳng người, muốn để cho toàn thế giới có thể nhìn thấy hắn ta giờ phút này!
- Tiểu tử này, trọng sắc khinh bạn!
Trần Thư nhếch miệng, không nghĩ tới đều không nhắc đến tội phạm là hắn này.
Nhưng lúc hắn đang tính chửi bậy, vẻ mặt đột nhiên cứng đờ….
Trương Đại Lực trên đài chậm chạp không tiếp tục mở miệng.
Mà ở vị trí trái tim của hắn ta, xuất hiện một vòng tròn đỏ thẫm chói mắt…
- .....
Trương Đại Lực trên đài lĩnh thưởng đứng yên không động đậy, giống như một bức tượng điêu khắc.
Hắn ta không phát giác được đau đớn, nhưng tư duy dần tan rã, thậm chí hai mắt cũng có chút mơ hồ.
Một giây sau, hắn ta chậm rãi cúi đầu, thấy vết máu ở vị trí trái tim của mình.
- Ta chết sao?
Trong mắt hắn ta có sợ hãi và không hiểu, có thể cảm giác được lực sinh mệnh của mình dần bị rút ra….
- Đại Lực!
- Có người ám sát thực thần!
- Cứu mạng…
Trong tai Đại Lực truyền đến âm thanh huyên náo từ bốn phía, nhưng hắn ta cũng nghe không rõ nữa…
Trước mắt của hắn ta tối đen, thân thể ngã sấp xuống trên đài lĩnh thưởng…
Ầm!
Cúp trong tay lăn một đoạn xa, nhiễm phải máu từ trái tim hắn ta, lộ ra vẻ ghê người.
- Đại Lực!
Trần Thư quát lên một tiếng lớn, hắn không chút do dự nào, nháy mắt triệu hoán ra ba Khế Ước Linh của mình.
Hôm nay hắn đã không nhìn được bất kỳ quy củ nào, nổi giận và bối rối tràn ngập đại não của hắn, không có lý trí và bình tĩnh của ngày trước.
- Vì sao? Biện pháp bảo vệ của các ngươi đâu? Mẹ nó Khế Ước Linh điều tra của các ngươi đâu?
- Cup thực thần vì sao lại xuất hiện loại chuyện hoang đường này?
Thân thể to lớn của Tiểu Hoàng ngăn ở trước Trương Đại Lực, Trần Thư rống giận với bốn Ngự Thú Sư Vương cấp trên không.
- Trần Thư, ngươi không nên kích động…
Ngự Thú Sư Vương cấp Mễ Côn đến từ vương quốc Bất Hủ vội vàng nói:
- Hiện tại việc cấp bách là duy trì trật tự…
- Lăn mẹ nó đi!
Hai mắt Trần Thư đỏ lên, quát to một tiếng, trực tiếp cắt ngang đối phương nói nhảm.
- .....
Mễ Côn nhướng mày, đang muốn quát lớn, nhưng vừa thấy dáng dấp Trần Thư dữ tợn, trong lòng lâm vào kiềm hãm, giữ vững yên lặng.
- Mau cứu hắn! Khế Ước Linh trị liệu của các ngươi đâu?
- Ta đến đây.
Trong lòng Phù Ninh có áy náy, triệu hoán ra một cây giống màu lục, rơi xuống bên cạnh Trương Đại Lực.
Ào ào ào…
Lá cây không ngừng đong đưa, có lưu quang màu xanh lá rủ xuống, dung nhập vào vị trí trái tim Trương Đại Lực.
Nhưng mà cho dù là Khế Ước Linh trị liệu Vương cấp vẫn không thể trị khỏi thương thế của hắn ta.
Sinh mệnh lực của Trương Đại Lực vẫn không ngừng trôi qua…
Ánh mắt Trần Thư lo lắng, vội vàng hỏi:
- Thế nào?
- ...
Phù Ninh không mở miệng, để Khế Ước Linh liên tiếp thả ra mấy cái kỹ năng trị liệu.
Ngay tại lúc này, sinh mệnh lực của Trương Đại Lực cuối cùng cũng ổn định, tình huống hình như đã có chút chuyển biến tốt đẹp.
- Có thể cứu?
Hai mắt Trần Thư vô cùng kích động, vội vàng hỏi:
- Tiền bối, nếu như có thể cứu sống hắn, Trần Thư ta thiếu ngươi một ân tình lớn!
- A…
Nhưng mà Phù Ninh thở dài, nói:
- Kỹ năng của ta chỉ có thể tạm thời giữ lại tính mạng của hắn, một khi hiệu quả kỹ năng kết thúc…
Mặc dù hắn ta còn chưa dứt lời, nhưng Trần Thư cũng đã hiểu, đối phương chỉ có thể kéo dài mệnh của Đại Lực, không thể cứu sống…
- Không dùng….
Một tên Ngự Thú Sư Vương cấp tới từ vương quốc cỡ trung đi tới, trong tay cầm một viên đạn dính máu….
Hắn ta thở dài, nói:
- Là đạn Tử Thần…
- .....
Bốn tên Vương cấp thoáng cái trầm mặc, trong mắt có thở dài, hiển nhiên kết quả đã quyết định..
Trong lòng Trần Thư bối rối, chợt quát lên:
- Đừng mẹ nó giả câm! Đến cùng là có ý gì?
- Là đạn đặc biệt của thủ lĩnh Ám Tổ….
Phù Ninh cúi đầu, mở miệng giải thích:
- Từng có một Ngự Thú Sư Vương cấp chết dưới viên đạn này, một viên tốn hơn trăm triệu, trước mắt không có một người nào sống sót…
Hắn ta thở dài thật sâu, chẳng trách biện pháp bảo vệ được bố trí ở hiện trường không có một chút tác dụng, thậm chí ngay cả Khế Ước Linh điều tra Vương cấp cũng không phát giác được.
Thủ lĩnh Ám Tổ được xưng tụng là đệ nhất sát thủ, cứ việc chỉ là người thường nhưng có thể khiến Vương cấp vì đó mà sợ hãi.
Nhưng hôm nay vì giết một người thường, thực tế có chút đại tài tiểu dụng, không ai có thể dự liệu được tình huống này.
- Sẽ không…Nhất định có biện pháp…Nhất định có biện pháp…
Bạn cần đăng nhập để bình luận