Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1499: Món ăn Vương cấp ngụy hoàn mỹ

Trường Đại Lực nhẹ nhàng thở ra, trên người đều ướt đẫm mồ hôi, cả người đều có chút suy yếu.
Mà phía trước hắn, chính giữa bày một cái đĩa gần nửa mét, phía trên bốc lên hơi nóng, khiến người khác không thấy rõ dáng dấp thật sự của món ăn.
Đông!
Hắn ta cầm nắp qua một bên, che khuất món ăn, cũng là vì bảo trì cảm giác hoàn mỹ của món ăn,
Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố:
- Chính thức bắt đầu chấm điểm! Mời các vị tuyển thủ theo thứ tự hướng về phía trước!
Người thứ nhất chính là Linh Trù Vương cấp tới từ Liên Minh Tự Do: Alan Brown.
Hắn ta cẩn thận từng li từng tí mở món ăn của mình ra, một cỗ hương vị nồng đậm tột cùng tản ra, chính là một phần canh Bạch Ngọc Long Quy.
- Vương cấp thượng phẩm….
Vị ban giám khảo thứ nhất nhàn nhạt thưởng thức, liền hiểu món ăn tiêu chuẩn.
- Nguyên liệu nấu ăn dinh dưỡng chỉ trôi qua một số nhỏ, đối với tính phòng ngự của Khế Ước Linh bổ trợ không nhỏ, ta có chín mươi lăm điểm!
Các giám khảo nhộn nhịp đưa ra điểm số của mình, cuối cùng như ngừng lại chín mươi lăm điểm.
Alan Brown yên lặng thở dài, hiển nhiên đối với điểm số không phải rất hài lòng.
Nhưng đây đã là món ăn hắn có thể nấu nướng ra tiêu chuẩn cao nhất.
Tuyển thủ còn lại theo thứ tự lên trước, cũng đạt được điểm số của mình.
Cứ việc đều là linh trù Vương cấp, nhưng át chủ bài của bọn hắn cũng chỉ là Vương cấp thượng phẩm, chỉ có một hai phần khoảng cách.
Thẳng đến khi Mộc Thổ đại sư ra sân!
Ánh mắt hắn ta yên lặng, trong mắt đã có chút tự ngạo, chậm rãi mở nắp ra.
Chỉ thấy tiểu điểu xuất hiện một lên một ngọn lửa, hai con ngươi hiện ra màu băng lam, nhưng không nhúc nhích, tản ra hương vị cực hạn.
- Lam đồng tử Hỏa Phượng, mời các vị ban giám khảo nhấm nháp!
Mộc Thổ đại sư búng tay một cái, ngọn lửa trên người tiểu điểu dập tắt, có thể tiến hành thưởng thức.
Các giám khảo quan sát Mộc Thổ đại sư một chút, tiếp đó bắt đầu động đũa nếm thử.
- Hả? Vương cấp ngụy hoàn mỹ? Chỉ đẳng cấp này ta liền có thể cho chín mươi bảy điểm!
- Thật sự chính là rất lâu rồi chưa từng xuất hiện loại món ăn đẳng cấp này!
- Tốt! Tốt!
Các giám khảo không chút nào keo kiệt tán thưởng, đồng thời đưa ra điểm số cuả mình.
Cứ việc chỉ là món ăn ngụy hoàn mỹ, nhưng đã đủ kinh diễm toàn trường.
Cuối cùng điểm số của hắn ta thế nhưng ngừng lại chín mươi tám điểm, đã vượt qua toàn bộ tuyển thủ phía trước.
- Chẳng phải chỉ là ngụy hoàn mỹ thôi ư? Điểm cao đến mức như vậy?
Trong mắt Trần Thư có chút không điểm, lầm bầm lầu bầu.
- Tội phạm ca, cái gì gọi là mà thôi…
Người qua đường bên cạnh vội vàng giải thích cho hắn:
- Trình độ cao nhất giới linh trù chỉ là Vương cấp hoàn mỹ, nhưng loại thức ăn phẩm này có thể ngộ nhưng không thể cầu, trên cup thực thần cơ bản sẽ không xuất hiện.
- Vì sao?
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Cup thực thần không phải tầng tranh tài toàn cầu tối cao nhất sao?
- Có thể nấu ra món ăn linh trù Vương cấp hoàn mỹ, chủ yếu đều là người đã nghiên cứu món ăn hơn nửa đời người, tuổi của bọn hắn đã bị hạn chế, không tham gia tranh tài được.
Người qua đường mở miệng nói ra:
- Cái này cũng dẫn đến tiêu chuẩn cao nhất của tranh tài đều là món ăn ngụy hoàn mỹ, hơn nữa không phải mỗi một giới sẽ có.
- Là thế à…
Trần Thư gật gật đầu, chẳng trách tên này dám ở đường phố mỹ thực ăn uống miễn phí, chính xác là có chút tài này…
Rất nhanh liền đến phiên linh trù còn lại lên trước.
Nhưng đã có món ăn ngụy hoàn mỹ của Mộc Thổ đại sư phía trước, những món ăn Vương cấp thượng phẩm của những người còn lại thật sự là không đáng chú ý.
Cuối cùng ánh mắt toàn trường lưu lại trên mình Trương Đại Lực.
Những người còn lại cũng không nhìn quá ỹ, nhưng fan của hắn ta vẫn chờ mong, trong lòng lặng yên suy nghĩ:
Có lẽ hắn ta thật sự có thể sáng tạo kỳ tích, giống như tội phạm Nam Giang:
Trương Đại Lực mỉm cười, vẫn tự tin bước lên trước, đặt món ăn lên trên bàn giám khảo.
Hắn ta lấy nắp khỏi món ăn, vô số hơi nóng nháy mắt tuôn ra, kèm theo hương vị làm tâm thần người khác chấn động.
Chốc lát, hơi nóng tản ra, lộ ra dáng dấp món ăn.
- Hả?
Các giám khảo sững sờ, chỉ thấy phí trước bày một con Tiểu Long sinh động như thật.
Hai con ngươi tiểu Long có thần, long tu giống như đang hơi rung nhẹ, toàn bộ nhìn qua giống như tức giận gào thét, hoàn toàn không nhìn ra là vật chết.
Trương Đại Lực mỉm cười, nói:
- Băng Lôi Long Vương, mời các vị ban giám khảo nhấm nháp!
Các giám khảo liếc nhau một cái, tiếp đó bắt đầu cẩn thận động đũa.
- Lại là món ăn hoàn mỹ, mà nguyên liệu nấu ăn lại là quân vương, là món ăn hoàng kim hoàn toàn xứng đáng thứ nhất!
Trong mắt một ban giám khảo có tán thưởng, nhưng tiếp đó lại lắc đầu thở dài:
- Đáng tiếc chỉ là món ăn hoàng kim…Ta chỉ có thể cho chín mươi sáu điểm!
- Xem như nguyên liệu nấu ăn là quân vương, đích thật là ví dụ đầu tiên trong lịch sử, nhưng tì vết duy nhất là nó chỉ là phẩm cấp, ta cũng cho chín mươi sáu điểm!
Các giám khảo đều đưa ra điểm số, nhưng cao nhất cũng chỉ là chín mươi bảy điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận