Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 329: Con mẹ nó gậy khều cứt (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Khu biệt thự sa hoa ở phía bắc Nam Giang Thị, Từ Tinh Tinh nhìn Ngự Thú Chân Châu trên bàn, không nhịn được nói:
- Buổi sáng sao lại ăn thứ này?
Hắn ở thi học kỳ khinh thường Trần Thư dùng Ngự Thú Châu để cường hành đề thăng, kết quả nghỉ đông lại đến phiên mình.
Quản gia mặc áo bành tô màu đen nói:
- Thiếu gia, đành chịu thôi, hiện tại tiến độ của ngài có chút quá chậm!
- Ài!
Từ Tinh Tinh thần sắc phiền muộn nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nhịn được thở dài:
- Kỳ thật, ta sống không khoái hoạt chút nào.
Leng keng!
- Có người gọi điện thoại cho ta à?
Từ Tinh Tinh cầm lấy máy:
- Alo? Trần Bì?
- Tiểu Tinh, mượn chim của ngươi!
- ??
Vẻ mặt Từ Tinh Tinh ngây đơ, sáng sớm ra đã nói tao lao gì vậy?
- Nhanh lên, ta không có Khế Ước Linh biết phi hành!
Từ Tinh Tinh bừng tỉnh đại ngộ, nói:
- Ờ ờ, ngươi nói Lôi Điểu biến dị à?
- Ngươi con mẹ nó nghĩ gì thế? Mau bảo tiểu Lôi Điểu đến tiểu khu của chúng ta!
Từ Tinh Tinh đành phải gật đầu:
- Bằng hữu tìm ta có việc, có thể hôm nay không huấn luyện được!
Quản gia cười bảo:
- Để tiểu Lôi đi thôi, thiếu gia, ngài có thể tiếp tục tu luyện!
- ...
Năm phút đồng hồ sau,
- Phập…
Trần Thư đang súc miệng, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ nhà xí.
- Mẹ nó, cái mông từ đâu đến vậy.
Chỉ thấy ngoài cửa sổ, một cái đít chim lông vũ màu lam không ngừng đong đưa, nhìn đê tiện không thôi.
- Lôi Điểu biến dị? Nhanh như vậy à?
Trần Thư lập tức có phản ứng, rửa mặt qua loa một phen, mang theo ba lô.
Hắn trực tiếp từ ban công nhảy ra, hạ xuống trên lưng Lôi Điểu biến dị.
Rất nhanh, Trần Thư lại tới đón Phương Tư, hai người cưỡi Lôi Điểu, tiến về phía phương hướng thú triều.
- Trần Bì, ngươi muốn cười thì cười đi…
Phương Tư nhìn về phía Trần Thư ở bên cạnh, trên mặt tên này một mực là vẻ cố nhịn cười, nhìn rất không được tự nhiên.
- Đâu có? Ta đang đau lòng mà! ha ha.
Trần Thư cuối cùng không nhịn được mà bật cười, vốn nghỉ đông không tới dị không gian, khiến hắn cảm thấy mất mát.
Hiện tại thì hay rồi, hung thú trực tiếp đến Lam Tinh. Quả thực chính là đưa hàng tới cửa, có thể không vui sao?
- Phương Tư tỷ, Bạch Ngân Lĩnh Chủ lợi hại lắm à?
Trần Thư bỗng nhiên mở miệng hỏi, lúc trước Phương Tư từng nhắc tới Bạch Ngân Lĩnh Chủ.
- Ngươi nói xem? Ngự Long Vệ cấp bậc đồng cũng không thể áp chế!
Phương Tư mở miệng nói:
- Nhưng ngươi thì khác, nếu Sử Lai Mỗ của ngươi chống lại Bạch Ngân Lĩnh Chủ…
Trần Thư nhìn tới với vẻ tràn ngập chờ mong, Phương Tư đánh giá cao mình như vậy à?
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chắc là có thể cho nó… Ăn no!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật, đùa gì thế?
Hình thể hai mươi mét không chỉ đơn giản cho cho ăn no chứ.
Phương Tư thận trọng mở miệng nói:
- Chúng ta chủ yếu là xử lý hung thú bình thường, nhìn thấy Bạch Ngân Lĩnh Chủ thì ngươi đừng xung động!
Nàng ta chỉ sợ Trần Thư nhất thời đầu óc nóng lên, trực tiếp xông lên tặng mạng. Đến lúc đó không phải Trương Đại Lực lại ồn ào đòi ăn tiệc à?
Tốc độ của Lôi Điểu Biến dị cực nhanh, lúc lắc mông, đồng thời đã lặng lẽ rời khỏi nội thành.
Cũng may mảnh vỡ không gian không xuất hiện ở nội thành, nếu không ngay lập tức sẽ tạo thành thương vong.
Rất nhanh, hai người dần dần tới nơi hẻo lánh ở phía đông Nam Giang Thị, nơi này là một dãy sơn mạch sừng sững. Bởi vì nguyên do hung thú triều, cư dân trên núi đã tạm thời dời đi.
Đột nhiên, thân thể của Lôi Điểu biến dị ngừng lại, trong mắt nó có vẻ kinh nghi bất định, dường như đã cảm ứng được nguy cơ.
Một giây tiếp theo, Lôi Điểu không ngờ trực tiếp quay đầu bay về.
- Mẹ kiếp!
Hai người Trần Thư ngây ra, vật nhỏ này lại sợ chết như vậy à?
Phương Tư vỗ vỗ lưng chim, trấn an:
- Không cần ngươi chiến đấu, ngươi cứ bay trên trời cao là được rồi.
Lôi Điểu biến dị vẫn không nghe, chỉ quật cường bay về Nam Giang Thị.
- Dẹp đi, cho chúng ta xuống.
Phương Tư lắc đầu, không ngờ vào thời điểm mấu chốt Lôi Điểu biến dị lại tuột xích.
- Đừng, không có chim này thì nguy hiểm lắm.
Trần Thư mở miệng nói, tốc độ bùng nổ của Lôi Điểu biến dị cực nhanh, thậm chí có thể so với Khế Ước Linh cấp Hắc Thiết, có nó, an nguy của hai người mới được bảo đảm.
Chính yếu là không có Lôi Điểu biến dị, hắn cũng không dám thả đạn hạt nhân.
Phương Tư nói:
- Con chim này không nghe!
Hai người không phải chủ nhân của Lôi Điểu biến dị, không thể ra lệnh cho đối phương.
Trần Thư đảo mắt, tiếp theo lại thở dài:
- Xem ra hôm nay bạn hữu chỉ có thể chịu nướng mông thôi.
Nói xong, hắn trực tiếp lấy ra giá nướng.
Một giây tiếp theo, Lôi Điểu biến dị tiêu sái quay đầu, động tác lưu loát sinh động, lại bay tới vị trí hung thú.
- Thế mới đúng.
Trần Thư thân mật vỗ đầu chim, giống như là đang đo đạc gì đó.
Tiếp theo, hắn lại lẩm bẩm:
- Một gói to phân u-rê có thể chứa cái đầu này không?
Thân thể của Lôi Điểu biến dị run lên, phần đuôi không ngừng phun ra lưu quang, tốc độ lập tức tăng vọt.
- Không tồi, không tồi.
Trần Thư gật đầu nói:
- Lần sau ta tới thị trường tranh hoa điểu mua một đống chim mái, chuyên môn nhìn ngươi lắc mông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận