Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1044: Hỏa Diễm Lãnh Chúa chết không nhắm mắt (2)

Trong lòng hắn hoài nghi. Nếu phải đánh thật thì làm sao mà đánh lại được chứ!
Trên thực tế thì hắn nghĩ nhiều rồi, cửa ải cuối cùng chính là kiểm tra sự kiên trì của Khế Ước Linh bọn họ mà thôi. Phần thưởng sẽ trao dựa theo thời gian kiên trì được.
- Mẹ nó, để ta xem ngươi mạnh đến đâu nào!
Hắn lập tức lệnh cho Husky liên tục kích phát Trì Tục Mãnh Công.
Grao grao grao!
Hỏa Diễm Lãnh Chúa tức giận vô cùng, nhưng theo quy tắc của di tích thì nó không thể di chuyển cho đến khi hình thành cơ thể.
Vẻ mặt nó uất ức, gào khóc kêu to.
Vì cái gì mà nó lại phải chịu khống chế của di tích, mà người ngoài lại có thể tự do đi lại chứ?
- Không cần phải kêu la làm gì, chịu chết đi!
Trần Thư vươn vai một cái, thoải mái ngả lưng nằm xuống đợi phần thưởng tới.
Tuy rằng khí thế của Hỏa Diễm Lãnh Chúa rất đáng sợ, thậm chí còn đáng sợ hơn Hoàng Kim Lãnh Chúa nữa. Nhưng nếu muốn chịu đựng được những đòn đánh hiểm ác liên tục của Husky, vậy rõ ràng là hơi phi thực tế rồi.

Lúc này, những người tham gia khác đang yên lặng chờ mở cửa ải mới.
Mà không ai biết rằng có người đang phá cửa cuối rồi…
Thời gian ba ngày qua đi trong chớp mắt.
- Cái thứ khỉ gió này thật khó giết chết mà!
Sắc mặt Trần Thư nhàn nhã, chỉ thấy Hỏa Diễm Lãnh Chủ ở phía trước đã tàn tạ đến mức chỉ còn mỗi một cánh tay.
Cánh tay của nó không ngừng run rẩy, giống như oan khuất nói không nên lời…
- Grao grao grao!
Vẻ mặt Husky cũng có hơi mệt mỏi, tuy là hao tổn năng lượng không lớn nhưng đánh trong thời gian dài cũng đã làm nó kiệt sức.
Nó cảm thấy mồm mình sắp bốc cháy đến nơi rồi…
Rầm rầm!
Lại thêm một tảng Thiên Hỏa Vẫn Thạch rơi xuống.
Cánh tay của Hỏa Diễm lung lay sắp đổ, lúc nào cũng có thể vỡ nát, nhưng lại cực kỳ kiên trì không đổ.
Nó còn chưa tung ra kỹ năng gì, đúng thật là chết không nhắm mắt.
Nhưng sự thật thường luôn rất tàn khốc, cuối cùng cánh tay Hỏa Diễm kia vỡ tan thành những tàn lửa, bay tán loạn trong không trung giống như tro cốt của nó vậy.
- Cuối cùng cũng thu phục được ngươi!
Trần Thư nhếch miệng cười, ánh mắt tràn đầy hưng phấn. Cảm giác làm bừa khiến hắn trầm mê vô tận.
Mà lúc này, Clay và những người khác đã nóng lòng muốn thử rồi.
Bình thường, phần thưởng ở cửa cuối là quý giá nhất. Mặc dù thực lực không đủ nhưng bọn họ vẫn có thể chiếm được lợi ích không nhỏ.
- Sắp tới rồi hả?
Clay tự nói với mình, biển lửa ở tứ phương đã trở nên ảm đạm hơn rồi.
Hắn ta lờ mờ thấy được thân ảnh phía trước, trong lòng nảy ra một suy đoán:
Đó chính là sinh linh ở cửa ải cuối sao?
Nhưng vào lúc này, trong đầu hắn ta lại nhận được thông báo mới:
[Chú ý: cửa ải cuối cùng chính thức bắt đầu]
- Đi thôi! Dựa theo chiến thuật đã bàn mà triển!
Clay mở miệng nói, nói chung thì sinh linh ở ải cuối đều siêu cấp mạnh.
Để tiến hành thuận lợi, bọn họ đã bàn bạc nhiều chiến thuật khác nhau.
- Không thành vấn đề!
Những người còn lại gật gật đầu, trong mắt tràn ngập sự tự tin.
Grao!
Clay cưỡi Hỏa Sư của mình, ý chí chiến đấu ngút trời.
Nhưng ngay giây tiếp theo, trong đầu hắn ta lại xuất hiện thông báo mới:
[Thử thách thất bại! Thời gian kiên trì: 0 giây! Phần thưởng an ủi: không có].
- ?
Đầu óc Khắc Lai trống rỗng, cả người từ trên lưng sư ngã xuống.
Hắn ta tưởng tượng qua vô số giai đoạn cuối cùng, nhưng tuyệt đối không dự đoán được tình hình của thời khắc này.
Quả thật là cách thiên đại phổ!
Đều mẹ nó còn chưa có đánh đâu, trực tiếp khiêu chiến đã thất bại?
Một giây sau, biển lửa bốn phía triệt để tản ra, lộ ra vách núi màu đỏ thẫm xa xa.
Mà ở đỉnh đầu lơ lửng một đám lửa, miệng đóng chặt.
Bọn hắn vậy mà ở bên trong một ngọn núi!
- Các ngươi…
Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt đều vô cùng sững sờ, trong lúc nhất thời cũng hoàn toàn không thể lý giải…
- Hả?
Nhưng ngay lúc này, vẻ mặt Khắc Lai chấn động, nhìn về Trần Thư ở phía xa.
Đối phương và đồng đội vậy mà cách xa nhau mấy ngàn mét, hình như hắn tới tìm đầu sỏ gây ra…
- Sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?
Khắc Lai quát, trong lòng có cơn tức không hiểu được.
Hắn ta chờ mong quan cuối cùng đã lâu, cứ như vậy không còn nữa…
- Có phải ngươi làm quan cuối cùng không còn hay không?
Lời này vừa nói ra, những người còn lại đều nhìn lại, trong mắt có vẻ không tốt.
- Không hiểu ngươi đang nói gì?
Trần Thư nhún vai, hình như cũng không biết là tình huống gì.
Nhưng vào lúc này, trên đầu bốn người Trần Thư đều xuất hiện các loại dược liệu, giống như trời mưa.
- Ngươi mẹ nó còn nói không phải?
Nháy mắt đám người Khắc Lai vô cùng đỏ mắt, quả nhiên là bởi vì nhóm người trước mắt này!
- Ngạc nhiên ghê! Bầu trời rơi dược liệu, tình huống thời tiết bình thường thôi!
Trần Thư nhếch miệng, nói:
- Ngươi không thấy dự báo thời tiết à?
- Ngươi đáng chém ngàn đao!
Khắc Lai nghiến răng nghiến lợi, lửa giận trong lòng không ngừng tăng lên.
Xuy!
Ngay tại lúc này, một đạo Cự Hình Phong Nhận nháy mắt đánh tới, xé rách thân thể Khế Ước Linh của Khắc Lai, máu bắn tung tóe.
- Thân! Tốt nhất đừng xúc động!
Vẻ mặt Trần Thư bình thường, để Thỏ Không Gian chậm rãi thu dược liệu vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận