Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 380: Đả kích thế lực ác, Trần Thư ta việc nhân đức không nhường ai (1)

Phụ trách: Vô Tà Team
Cộng thêm khởi bước giác tỉnh Khế Ước Linh mới chính là cấp Hắc Thiết, tất nhiên có thể nghiền ép Ngự Thú Sư cấp cơ sở.
- Hiện tại đánh hai Khế Ước Linh cấp S sẽ không thành vấn đề chứ?
Trần Thư sờ sờ cằm, năm nay vận khí của ba trường trung học ở Nam Thương cũng không tồi, không gặp phải nhau trước.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tứ cường chính là Nam Giang Thị, Nam Thương Nhất Trung, Nhị Trung và Tam Trung.
Trừ đội ngũ của Trần Thư ra, ba đội ngũ còn lại, ít nhất cũng có hai Khế Ước Linh cấp S.
- Sắp bắt đầu chiến đấu chân chính rồi.
Lắc đầu, trong mắt cũng có vẻ hưng phấn.
Cho dù là thua, hắn cũng không có tổn thất gì, phần thưởng nên lấy cũng lấy rồi.
Vinh quang đối với hắn mà nói không quan trọng, lợi ích mới là quan trọng nhất!
Trần Thư rời khỏi Ngự Thú Quán, về tới khách sạn.
- Hả? Không thích hợp.
Trần Thư vừa bước vào khách sạn, lập tức cảm thấy tóc gáy dựng đứng.
Trực giác nói với hắn, có nguy hiểm!
Ánh mắt hắn liếc qua, lập tức nhìn thấy ở chỗ sô pha trước sân khấu khách sạn, có một nam tử đang ngồi, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn.
- Mẹ kiếp?
Trần Thư giật nảy mình, Thẩm Vô Song thật sự tới đây chôn hắn à?
Hắn trực tiếp xoay người, chạy như điên ra bên ngoài.
Nhưng chưa chạy được mấy bước thì đã bị bắt được!
- Thẩm… Thẩm lão sư…
Trần Thư cười gượng một tiếng, nói:
- Ngọng gió nào thổi ngài tới đây?
Thẩm Vô Song bình tĩnh mở miệng nói:
- Không phải gió, là lửa!
Trần Thư lập tức biết được đối phương đang nói gì.
- Trần Bì, nghe lão sư khuyên một câu, tự thú đi.
Thẩm Vô Song thở dài, lời nói thấm thía khuyên bảo:
- Ta đã điều tra rồi, ngươi không tạo thành thương vong về người, chỉ phá hủy trật tự công cộng, cộng thêm đốt một tòa nhà của người ta, nhiều nhất chỉ là hai mươi ba mươi năm.
- Khi đó ngươi mới hơn bốn mươi tuổi, chúng ta bắt đầu lại từ đầu, được không?
Khóe miệng Trần Thư giật giật, không nói gì.
- Thật đó, lão sư sẽ mời luật sư tốt nhất cho ngươi.
- Thẩm lão sư, đừng nói nữa, ta là trừ hại cho dân đó.
Trần Thư chỉ có thể giải thích, diệt một cứ điểm của tổ chức Ám Dạ, chỉ là trả giá một tòa nhà mà thôi.
Hơn nữa không tạo thành ảnh hưởng lớn, cũng không có thương vong về người, quả thực chính là một chuyện may mắn.
Thẩm Vô Song thẳng thắn nói:
- Ta cảm thấy ngươi mới là họa hại lớn nhất.
Trần Thư mở miệng nói:
- Nếu ta tự thú, không chừng chính phủ sẽ cho ta cờ thưởng.
- Đừng nói linh tinh.
Thẩm Vô Song nghiêm túc hỏi:
- Đáp ứng lão sư một chuyện được không?
- Chuyện gì?
Thẩm Vô Song lau lau khóe mắt, nói:
- Nếu có một ngày thực sự sa lưới, đừng nói ta từng dạy ngươi, lão sư không muốn khó giữ được khí tiết tuổi già!
- ...
Trần Thư nghẹn lời rồi, sự giải thích của hắn đã lộ ra yếu ớt không có sức.
Đúng vào lúc này, di động của Trần Thư vang lên.
Thẩm Vô Song liếc một cái, lập tức nhìn thấy ghi chú bên trên là Phương Tư.
- Xem đi, tỷ tỷ của ngươi cũng khuyên ngươi đi tự thú đó.
Trần Thư trực tiếp bắt máy, đang muốn mở miệng.
Thanh âm kích động của Phương Tư lập tức truyền tới:
- Lão đệ, trung tâm Nam Thương Thị là ngươi đốt à? Làm tốt lắm!
- ...
Thẩm Vô Song nhìn tới với vẻ nghi vấn, đây con mẹ nó là tình huống gì?
Phương Tư, ngươi chính là Ngự Long Vệ đó.
Những lời này cũng có thể nói ra à?
- Đây là điều mà một thị dân tốt phải làm, đả kích thế lực ác, Trần Thư ta việc nhân đức không nhường ai.
Trần Thư nhếch miệng cười, Phương Tư hiển nhiên là có được tin tức của tổ chức Ám Dạ.
Nếu không phải có một bó lửa này của hắn, sao có thể dễ dàng hủy diệt một cứ điểm.
Cho dù là Ngự Long Vệ đi thanh tra tòa nhà Cường Thịnh, tổ chức Ám Dạ cũng nắm chắc có thể giấu diếm được.
Đáng tiếc, bất kể là ai cũng không ngờ được lại có người bưu hãn như vậy, trực tiếp đốt cao ốc ở trung tâm thành phố.
Hành vi tội phạm điển hình này, Ngự Long Vệ của chính phủ cũng sẽ không làm.
Chính là nhìn chuẩn điểm này, tổ chức Ám Dạ mới dám tiềm tàng cắm rễ ở trung tâm thành phố.
- Ngươi cẩn thận một chút, tổ chức Ám Dạ có thể sẽ tìm ngươi trả thù.
Lúc trước Trần Thư không có cừu hận với Ám Dạ, nhưng hiện tại thì khác.
Ngươi trực tiếp hủy một cứ điểm, hơn nữa khiến bọn họ hao tổn một cấp Hoàng Kim, ba cấp Bạch Ngân, thù này rất lớn.
Trần Thư gật đầu, nói:
- Yên tâm đi, Ngự Long Vệ cũng không tra được, Ám Dạ cũng sẽ không tra được.
- Đúng rồi, nghe nói ngươi lọt vào tứ cường của thi đấu ngự thú à? Tranh khẩu khí cho tỷ tỷ.
Hai người lại nói chuyện một lúc, sau đó mới dập máy.
Trần Thư khó hiểu hỏi:
- Lão sư, ngươi ngồi xa như vậy làm gì?
- Có phải Phương Tư bảo ngươi làm vậy không?
Thẩm Vô Song mở miệng hỏi, đã muốn tự tay bắt hai học sinh ưu tú nhất của mình.
- Được rồi, Thẩm lão sư ngươi đừng nghĩ nhiều, ta phải tham gia thi đấu rồi.
Trần Thư không muốn nói thêm nữa, trực tiếp lên lầu, về trong phòng.
- Sao cảm thấy như quên mất chuyện gì?
Thẩm Vô Song nhướng mày, đột nhiên vỗ đùi, hô:
- Trần Bì, ngươi con mẹ nó chặn ta là có ý gì?
- Di động trúng tà…
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận