Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 659: Con mẹ nó, đây là loại tiên đoán đỉnh cao gì thế này

Khóe miệng Thẩm Vô Song mang theo vẻ không thể giải thích được mà nói:
- Có phải ngươi đã làm cái gì đó với những con hung thú rồi đúng không?
- Ầy…
Trần Thư hơi giật mình, hắn không ngờ vậy mà lại do chính mình gây ra chuyện này!
Không phải chỉ là ném một quả bom hạt nhân thôi sao? Bọn hung thú này lại thù dai đến mức như vậy sao?
- Ta thề là ta không làm cái gì cả!
Trần Thư giơ tay phải lên, dáng vẻ thẳng thắn vô tư.
- Đúng rồi, lão sư, bây giờ cũng đã xuất hiện thông đạo ổn định rồi, sao còn có hung thú xâm lấn nữa vậy?
Bây giờ có thông đạo xuất hiện là một chuyện tốt, ít nhất thì sẽ không tiếp tục xuất hiện các vết nứt không gian rải rác nữa.
Chỉ cần canh giữ ở Dị Không Gian thì thành thị sẽ có thể được bình yên vô sự rồi.
- Tháng trước, khi thông đạo vừa mới xuất hiện thì lập tức có một số lượng lớn hung thú xông qua!
Trong mắt Thẩm Vô Song hiện lên sự sợ hãi, hiển nhiên hắn ta đã tự mình trải qua trận chiến đó.
- May mắn là phía chính phủ đã có sự chuẩn bị từ trước, lúc đó có mười mấy Ngự Long Vệ Bạch Ngân Cấp tham chiến, cộng thêm với một đội Trấn Linh Quân hàng nghìn người, cho nên cuối cùng cũng bảo vệ được thành phố an toàn!
Hắn ta nói tiếp:
- Nhưng vẫn có một số ít hung thú đã lợi dụng sự hỗn loạn để xâm lấn Lam Tinh, nhưng không bao lâu nữa thì cũng sẽ bị diệt hết thôi.
Ba người gật đầu, bây giờ thì bọn họ đã hiểu được tại sao lại xuất hiện hung thú rồi.
- Thẩm lão sư, nói như vậy có nghĩa là bây giờ vẫn chưa xây dựng xong căn cứ của Trấn Linh Quân sao?
Hai mắt Trần Thư lập tức sáng bừng, hắn hỏi tiếp:
- Bây giờ, Dị Không Gian vẫn chưa được khai hoang đúng không?
- Ngươi muốn làm cái gì đấy?
Vẻ mặt Thẩm Vô Song kinh ngạc, cứ như thể hắn ta đã gặp lại tên tội phạm lúc đầu vậy.
- Không phải ta đang suy nghĩ đến việc giảm bớt gánh nặng cho Ngự Long Vệ đây sao?
Trần Thư xoa hai tay vào nhau, ngay thẳng thật thà mà nói:
- Là một học sinh thiên tài của Hoa Hạ Học Phủ, đương nhiên ta cũng phải chống lên ngọn cờ góp sức rồi!
- Đây có phải là suy nghĩ trong lòng ngươi không vậy?
Biểu cảm của Thẩm Vô Song trông hơi kỳ lạ, nhìn qua nhìn lại mà đánh giá Trần Thư.
- Ta nói thật đấy, hiện giờ ta cần phải rèn luyện bản thân mình!
Trần Thư nghiêm túc nói:
- Đương nhiên, nhân tiện đi hái một ít dược liệu gì đó thì càng tốt…
- À ~
Thẩm Vô Song gật đầu rồi nói:
- Điều quan trọng là cái “nhân tiện” kia đúng chứ?
- Thẩm lão sư, giúp ta sắp xếp một chút đi mà!
Mặt mũi Trần Thư mang vẻ cầu xin, trong Dị Không Gian mới toàn là của cải cả đấy!
- Ngươi nói cái này với ta thì có ích gì đâu cơ chứ!
Thẩm Vô Song nhún vai rồi nói:
- Ta chỉ là một lão sư mà thôi, có quyền lực quái nào đâu!
- Ngươi không sắp xếp được sao?
Trần Thư lập tức thu lại nụ cười rồi nói:
- Vậy ngươi hỏi này hỏi kia gì mà lắm thế? Làm ta lãng phí biểu cảm nữa!
- ?
Khóe miệng Thẩm Vô Song giật giật, con mẹ nó, ngươi cũng tôn sư trọng đạo thật đấy nhỉ!
Hắn ta nghe nói Trần Thư đã đạt được quán quân hàng năm của Đấu Linh Trường Kinh Đô. Tuy hắn ta cũng không rõ Hàm Kim Lượng của danh hiệu này là như thế nào nhưng hình như hắn ta thật sự đánh không lại hắn nữa rồi.
- Được rồi, Lão Tạ, Tiểu Tinh, đã đến lúc phải đi rồi!
Trần Thư vỗ lên người rồi nói:
- Ở đây không phải chỉ toàn nói linh tinh với hắn ta sao?
- ...
Thẩm Vô Song hắng giọng rồi nhẹ giọng nói:
- Nhưng ta biết ai có thể làm chủ được việc này đấy!
Hắn ta vừa nói ra lời này thì vẻ mặt của Trần Thư cứng đờ, hắn lập tức vỗ đầu mình, thay đổi thành một nụ cười.
- Vừa nãy ta mới bị biểu đệ của ta đoạt xá, ta không ăn nói linh tinh cái gì đấy chứ?
- ?
Ba người há hốc miệng, vậy mà ngươi còn có thể nói ra hai chữ “đoạt xá” nữa cơ đấy. Con mẹ nó, ngươi thật sự không hợp lẽ thường chút nào cả mà!
- Cũng may là ta không nói nhảm cái gì, nếu không thì ta ăn Tết không ngon mất thôi!
Trần Thư tỏ vẻ vô cùng áy náy, thậm chí còn bắt đầu đấm ngực dậm chân nữa chứ.
- Được rồi! Tiểu tử thối nhà ngươi!
Thẩm Vô Song lắc đầu rồi nói tiếp:
- Theo như ta biết thì một trong những tổng chỉ huy khai hoang lần này chính là lão giáo sư Diệp Thanh của thành phố Nam Giang!
Trần Thư nói:
- Phún Xạ lão… ưm… lão giáo sư?
- ?
Thẩm Vô Song trợn to hai mắt, con mẹ nó, ngươi còn dám đặt biệt hiệu cho cả Ngự Thú Sư Hoàng Kim Cấp nữa sao?
Trong lòng Trần Thư đã hạ quyết tâm rồi, nhất định phải đi tới Dị Không Gian mới để khai hoang.
Bốn người trò chuyện một lúc lâu cho đến trưa.
Trần Thư hắng giọng rồi nói:
- Bữa trưa hôm nay chia như thế nào đây? Có thể chia kiểu AAAB được không?
Tạ Tố Nam phản ứng đầu tiên, hắn nói:
- Ta cảm thấy có thể chia kiểu AABB được đấy!
- Ta tán thành kiểu chia ABBB!
Từ Tinh Tinh cũng không cam lòng yếu thế mà nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận