Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1588: Tro cốt của ngươi không thể để cho ngoại nhân ném đi! (2)

- Ta cũng không biết!
Trần Thư mở hai tay ra, nói:
- Ta đút cho nó chút thuốc.
- Nhưng mà trước khi mớm thuốc, con hàng này vẫn đuổi theo ta, giống như ta nổ phần mộ tổ tiên nó vậy.
- ...
Liễu Phong cũng yên lặng, không nghĩ ra lý do trong đó.
- May mắn là truy sát ta, nếu như nhằm vào các ngươi, đoán chừng là tro cốt cũng không còn…
Trần Thư lắc đầu, nhìn về phía mọi người.
Những người còn lại không có thần kỹ 【 Không Gian Bí Lực 】 cùng 【 Bản năng chiến đấu 】 , chủ yếu là chạm vào tức tử.
Cho dù là Vương cấp cũng chưa chắc đã có thể kiên trì qua năm phút đồng hồ.
- Chính xác…
Những người còn lại đều gật đầu một cái, có đôi khi cùng Trần Thư xuất hành, chí ít có con hàng này hấp dẫn hỏa lực…
- Lão Liễu, Ám Vương có thể đánh thắng ư?
Trần Thư mở miệng hỏi:
- Không phải ta nghi ngờ thực lực của lão gia tử, mấu chốt chỉ có Ám Vương xuất thủ, có phải có chút…
Theo hiểu biết của hắn, truyền kỳ Ngự Thú sư có sáu khế ước linh, một Ám Vương chỉ tương đương với một phần sáu chiến lực của lão gia tử, thật sự có thể đối phó với Cửu Vĩ Hồ cấp bậc Thú Hoàng ư.
- Lão gia tử có tính toán riêng của mình.
Liễu Phong ngắm nhìn chân trời, nói:
- Hơn nữa Long Uyên cũng là trọng điểm, lão gia tử không dám toàn lực trợ giúp.
Trần Thư gật đầu một cái, không tiếp tục quan tâm, hắn cũng không làm được gì.
Nhưng mà bị đút ba bình tử vong dược tề, sức chiến đấu của Cửu Vĩ Hồ sẽ bị ảnh hưởng?
Một đoàn người vội vàng rời đi, bọn hắn chỉ có thể cố gắng không trở thành gánh nặng.
Bởi vì là thuấn di cộng thêm phi hành, tốc độ của bọn hắn tương đối nhanh, một giờ đã gần như có thể nhìn thấy không gian thông đạo.
- Sắp đến rồi!
Mọi người thần sắc chấn động, trong mắt xuất hiện ánh sáng hi vọng.
Nơi này một giây đồng hồ cũng không thể tiếp tục chờ đợi được nữa.
Mà lúc này, Trấn Linh Quân cứ điểm cửa thông đạo đã sớm không có một ai, rõ ràng đã tiếp nhận thông báo khẩn cấp, toàn bộ lựa chọn rút lui.
Đang lúc bọn hắn đi tới bên ngoài thông đạo ngàn mét, một tiếng gào thét điên bỗng nhiên vang lên.
- Hả?
Mọi người thần sắc kịch biến, hiểu rõ điều này có ý vị gì.
Quả nhiên, Trần Thư quay đầu nhìn một cái, chỉ thấy một Cửu Vĩ Hồ to lớn đạp không mà tới.
Thân thể của nó hiện đầy vết máu cùng cháy đen, đủ loại thương thế lít nha lít nhít, nhưng không ảnh hưởng đến khí thế của nó.
Quan trọng nhất là, hai mắt của nó đỏ tươi, gắt gao nhìn chằm chằm Trần Thư!
- Ta mẹ nó!
Trần Thư nháy mắt rùng mình một cái, sát ý của Cửu Vĩ Hồ giống như thật, khiến thân thể hắn ớn lạnh.
Hắn mở to hai mắt nhìn, nói:
- Như vậy mà cũng có thể đuổi theo sao? Ám Vương nghẻo rồi sao?
- Không có khả năng!
A Lương lập tức bác bỏ, nói:
- Ám Vương là nguyên tố thể, không thất bại đâu!
Lúc bọn hắn đang nói chuyện, Cửu Vĩ Hồ đã đi về phía trước mấy ngàn thước, đi tới phụ cận của mọi người.
- Trần Bì, ngươi dẫn người đi trước!
Vẻ mặt Liễu Phong nghiêm túc, triệu hoán ra năm khế ước linh của mình, gắt gao nhìn chằm chằm Cửu Vĩ Hồ trước mặt.
- Các ngươi đi trước đi! Nhanh! Không còn thời gian nữa!
Diệp Vũ cũng triệu hoán ra khế ước linh, ánh mắt vô cùng kiên quyết.
Bây giờ truyền kỳ khế ước linh không ở đây, Vương cấp hai người bọn họ nhất định phải đứng ra!
- Lão sư…
Trong mắt Từ Tinh Tinh có vẻ lo lắng.
Đây chính là hung thú đáng sợ vượt qua Vương cấp, giết vương cấp Ngự Thú sư không phải là chuyện khó khăn lắm.
- Mẹ nó bớt nói nhảm đi, đi mau!
Liễu Phong nhướng mày, nói:
- Các ngươi đi, ta cùng lão Diệp mới có thể rời đi.
- Dẹp đi, Vương cấp hai người các ngươi vô dụng, ta ở lại cho.
Ngay lúc này, Trần Thư đứng dậy, nói:
- Đồ chơi này rõ ràng là để mắt tới ta, các ngươi rời đi, hơn nữa ta có Thỏ Không Gian, nó không giết được ta đâu!
Nếu bàn về kiên trì thời gian, hắn chắc chắn có thể sống lâu hơn hai Vương cấp này.
Liễu Phong nhíu mày, nói:
- Trần Bì!
- Được rồi, mẹ nó bớt nói nhảm đi! Đi mau!
Trần Thư nhắc lại nguyên lời thoại của Liễu Phong, trực tiếp trả lại.
- ...
Liễu Phong nhìn hắn thật lâu, thân là lão sư, hắn nên đứng ra.
Nhưng tình huống bây giờ, Trần Thư quả thật hữu dụng hơn.
- Đừng xảy ra chuyện gì! Phải bảo vệ tính mạng của mình, tro cốt của ngươi không thể để cho ngoại nhân ném đi!
- ...
Khóe miệng Trần Thư giật giật một cái, sao nghe cứ lạ lạ ấy nhỉ, chưa gì đã nhắm vào tro cốt của hắn rồi đúng không…
Grào!
Lập tức Cửu Vĩ Hồ lại lần nữa tới gần, hắn không tiếp tục do dự nữa, nhìn mọi người phất phất tay.
Một giây sau, hắn mang theo Tiểu Hoàng cùng Thỏ Không Gian thuấn di rời đi.
Quả nhiên, hắn xoay một cái, Cửu Vĩ Hồ lập tức dời ánh mắt đi.
Trong mắt nó đám người Liễu Phong giống như sâu kiến, thật sự là không có lực hấp dẫn gì.
- A, đi thôi!
Liễu Phong cũng không phải là người lề mề chậm chạp mang theo những người còn lại đi đến cửa thông đạo.
- Nhất định phải kiên trì…
Trần Thư quay đầu nhìn Cửu Vĩ Hồ, trong mắt có vẻ ngưng trọng, lại lần nữa thuấn di mấy ngàn thước xa, bỏ qua Cửu Vĩ Hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận