Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1245: Bởi vì… Ngươi muốn làm bằng hữu với ta đó

Tất cả đều bị hắn nhìn thấu cả rồi…
- Hử?
Tần Thiên cũng quay đầu nhìn nhìn kỹ bờ mông của Lâm Hàn.
Nhưng ngay trong nháy mắt đó, mấy đạo kỹ năng đáng sợ đánh về phía Trần Thư.
Tình huống đột nhiên xảy ra vượt ra ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Tại hiện trường cũng có tầm mười tên Vương Cấp, đây không phải hoàn toàn là đi chịu chết ư?
- Hừ!
An Đông của Tuyết Quốc hừ lạnh một tiếng, mà con Khế Ước Linh ở bên cạnh cũng rít lên một tiếng.
Chỉ thấy phía trước người Trần Thư đột nhiên ngưng tụ ra một đạo tường băng không thể bị phá vỡ, dễ dàng ngăn chặn lại công kích đang đánh tới.
- Ngươi muốn làm gì hả?
Ánh mắt của An Đông nhìn về phía Hoàng Kim Ngự Thú Sư của Lan Quốc, trong mắt đã hiển hiện lên một tia địch ý.
- Thoạt nhìn ngươi có hơi hoảng loạn đấy nhé?
Ánh mắt Tần Thiên đầy lạnh nhạt, lão cũng quay đầu nhìn lại.
Đối mặt với uy áp của hai đại Ngự Thú Sư Vương Cấp, trong nháy mắt sắc mặt của đối phương đã trở nên khó coi, chỉ có thể mở miệng nói:
- Tiểu tử này rõ ràng là đang hãm hại Lan Quốc bọn ta, các ngươi thật sự tin chuyện hoang đường của hắn sao?
- Gấp làm gì?
Tần Thiên mỉm cười, nói:
- Có phải đang nói bậy hay không, bọn ta tự biết phân biệt!
Trong lúc nhất thời, mười con Khế Ước Linh Vương Cấp đều để mắt tới hắn ta, hai con ngươi thỉnh thoảng còn lóe ra quang mang, bất cứ lúc nào cũng có thể ngưng kết ra kỹ năng.
Tần Thiên lạnh lẽo nói:
- Còn dám làm càn thế này nữa, ta sẽ làm thịt ngươi ngay tại chỗ!
Ngay đúng lúc này, khi huyết dịch được đổ vào, trên người Lâm Hàn dần dần hiển lộ ra một hình xăm có hình dáng quái dị.
Trong tích tắc, có người nghi hoặc, nhưng cũng có người chấn kinh, thậm chí còn có người muốn bắt tất cả người của Lan Quốc lại ngay tại chỗ.
- Cứu Thế Giáo Hội!
Liễu Phong đang ngồi trên xe lăn, trong mắt vô cùng kiên định.
Hắn ta đã từng cùng Trần Thư tiêu diệt cứ điểm của Giáo Hội rồi, cũng đã từng nhìn thấy hình xăm của thành viên bọn họ.
Tuy rằng có chi tiết khác biệt, nhưng cũng có thể tượng trưng cho sự phân biệt về thân phận, về mặt tổng thể mà nói thì cũng không khác gì nhau cả.
- Ưa…
Ngay đúng lúc này, Lâm Hàn chậm rãi tỉnh lại. Vẻ mặt của hắn ta vô cùng hoảng hốt, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo đã trở nên thanh tỉnh lên không ít.
Chỉ thấy vô số người ở khắp bốn phía đều đưa ánh mắt quái dị mà nhìn chằm chằm về phía cái mông của hắn ta.
Một trận gió mát lạnh phất phơ thổi qua, chỉ trong thoáng chốc là hắn ta đã phát giác được bản thân đang trần trụi, nhất là ý lạnh truyền đến từ trên mông…
Hắn ta sờ sờ phần lưng của mình, thế mà lại có vết máu…
- Các ngươi…
Ánh mắt của hắn trừng lớn, trên mặt xuất hiện vẻ không thể tin được, thậm chí còn có một tia tuyệt vọng.
Hắn ta không phải là đã bị…
Ngay lúc này, Trần Thư mỉm cười, thân thể hơi khom xuống mà nói:
- Có hình xăm nha!
- Sao chứ?
Lâm Hàn sửng sốt. Gần như chỉ trong một cái chớp mắt tiếp theo, hắn ta theo bản năng mà nhấc quần cộc lên, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi.
Hắn ta bại lộ rồi sao?
- Nghe ta giải thích!
Lâm Hàn của Lan Quốc vội vã mở miệng nói:
- Thật ra thì ta…
Rầm rầm rầm…
Trong tích tắc, từng kỹ năng Vương Cấp được phóng thích ra trong nháy mắt, ngay tức khắc đánh về phía tất cả mọi người của Lan Quốc, hoàn toàn không hề lưu tình một chút nào.
- Không cần ẩn giấu nữa đâu, liều lên hết cho ta!
Vẻ mặt của Hoàng Kim Ngự Thú Sư đầy hung ác, hắn ta lập tức ra lệnh.
Nhưng người mạnh nhất trong bọn hắn cũng chỉ mới là một Hoàng Kim Cấp thôi, đó chính là Lâm Hàn đã bị trọng thương, tiếp theo chính là ba tên Hắc Thiết Cấp.
Đối mặt với tầm mười tên Ngự Thú Sư Vương Cấp, thậm chí đều không cần nghĩ cũng biết kết quả sẽ thế nào…
Nhưng điều khiến người ta hoàn toàn không hề ngờ tới chính là Hoàng Kim Ngự Thú Sư vừa la lên liều mạng, kết quả lại lập tức phóng vút về phía xa xa mà lánh nạn. Mà gần như là trong cùng một lúc, Lâm Hàn cùng với ba người của Hắc Thiết Tổ cũng giống như vậy…
Một đám người có thể nói là vô cùng ăn ý, đều quả quyết lựa chọn bán đứng đồng đội…
Nhưng cũng đáng tiếc, bọn họ đều chưa chạy được bao xa thì một đám người đã bị trấn áp ngay tại chỗ, Khế Ước Linh tử thương hơn phân nửa.
Bởi vì muốn thẩm vấn một số tin tức nên mọi người mới giữ lại người sống.
Không bao lâu sau, đám người Lâm Hàn đã bị Phong Linh Tỏa trói chặt lấy, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng và u ám giống như chó chết nằm trên mặt đất vậy.
- Còn muốn chạy?
Trần Thư nhướng mày mà nói.
- Cứu Thế Giáo Hội các ngươi thật đúng là không nhớ kỹ gì cả, còn dám đánh chủ ý lên người tội phạm ca ta đây nữa chứ!
Đám người Lâm Hàn miễn cưỡng ngẩng đầu lên, trong mắt xuất hiện hận ý.
Nếu như không phải tên tiểu tử trước mắt này thì kế hoạch của bọn hắn sao lại thất bại được chứ? Chẳng những có thể thuận lợi thoát đi, hơn nữa còn có thể cướp được phần thưởng của trận thi đấu thế giới nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận