Thần Cấp Lựa chọn Ngự Thú Sư Này Có Ức Điểm Dữ Dội

Chương 1372: Cái này mẹ nó không phù hợp với lẽ thường…

- Hả?
Trần Thư nhíu mày, lẩm bẩm:
- Ngươi giống như rất gấp…
Khác với tin tức thứ nhất, tin tức thứ hai đặc biệt nói rõ nhân loại có thể có được chỗ tốt.
Đây không phải lõa lồ chỉ rõ ư?
Hắn cưỡi Tiểu Hoàng đi tới gần cấm vụ, nhìn chăm chú cấm khu trong truyền thuyết, trong mắt có vẻ suy tư.
Sau một lúc lâu, hắn chậm rãi vươn tay ra, giống như là thật sự muốn tiến vào tìm tòi một chút.
Mà ngay tại vị trí cách tay phải của hắn một mét, đang có một cái miệng to như chậu máu, giống như vực sâu tràn ngập nguy cơ đáng sợ.
Giữa hai bên cách nhau một tầng sương trắng nhàn nhạt.
Trần Thư ngược lại không một chút phát giác, nhưng vẻ mặt của hắn cũng có chút khác thường.
[Tiến về sương trắng, có Ngự Thú Lực đại lượng.]
[Tiến về sương trắng, có…]
[Tiến về sương trắng…]
Tin tức này đến tin tức khác truyền vào đầu Trần Thư, qua lại không ngừng mê hoặc lấy hắn.
Thậm chí có năng lượng thần bí đổ ra, trong lúc nhất thời tinh thần Trần Thư thanh thản, đúng thật là tăng Ngự Thú Lực lên một chút.
- Tới đi nào! Nhanh tới đi!
Miệng to như chậu máu vẫn mở lớn, đã không kịp chờ đợi muốn nuốt Trần Thư vào.
Nhưng mà, ngay tại lúc nó vạn phần chờ mong, nháy mắt trước mắt xuất hiện mười bình dược tề màu xám.
Trần Thư mỉm cười, thậm chí làm một cái phất tay thủ thế tạm biệt.
- Ngao!
Husky mở cái miệng to ra, một đạo [Tử Vong Hỏa Trụ] ngưng kết ra, nháy mắt dâng trào ra ngoài.
Ầm!
Lực trùng kích cường đại để dược tề màu xám dung nhập vào bên trong cấm vụ, đồng thời nhiệt độ cao đáng sợ đốt lên một chút!
- Hả?
Sinh vật bên trong cấm vụ trực tiếp ngây ngẩn cả người, hoàn toàn không dự liệu được tràng cảnh này.
Trong nháy mắt, mười bình Dược Tề Bạo Tạc thiêu đốt xông vào bên trong cái miệng to như chậu máu, nó thậm chí theo bản năng nuốt xuống.
Ầm ầm!
Trong chốc lát, tiếng vang đinh tai nhức óc vang vọng, thậm chí ngay cả cấm vụ cũng không ngừng sôi trào, giống như xuất hiện dị biến gì đó.
- Chỉ đơn giản như vậy à?
Lúc này Trần Thư đã kéo dài khoảng cách, ở xa nhìn cấm vụ phía trước, nhưng không có một chút khác thường.
Hắn không biết mười viên đạn hạt nhân của mình trực tiếp nhét vào trong dạ dày của sinh vật không biết.
- Quả nhiên sẽ không ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài…
Trần Thư không rời khỏi hồ, bình thản nhìn sương trắng cuồn cuộn phía trước.
Cho dù là mặt trời chói chang hay là tiếng nổ mạnh kịch liệt hắn cũng không phát hiện được, nhưng trong lòng có một loại cảm giác hưng phấn không thể hiểu.
- Không phải là nổ trúng thứ gì chứ?
Hắn sờ lên cằm, trong mắt có vẻ suy tư.
Tin tức trong đầu không giống như là quy tắc lạnh lùng nào đó truyền đến, càng giống như một sinh vật mê hoặc người.
- Thu được ban thưởng: Lực phòng ngự của Slime +10%!
Lúc này, trong đầu Trần Thư đã nhận được ban thưởng của hệ thống.
Hắn lắc đầu, lẩm bẩm:
- Cái gì cũng nhìn không được, dẹp đi, tìm xem có bảo vật gì khác hay không!
Dứt lời, hắn liền thoải mái nhàn nhã xoay người, bắt đầu tìm kiếm bên ngoài cấm vụ!
Hống! Hống!
Bên trong cấm vụ, tiếng gào thét đáng sợ không ngừng vang vọng xem lẫn với tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Toàn bộ cấm vụ ồn ào không chịu nổi.
Sinh vật không biết cuồn cuộn qua lại, trong lòng tràn ngập kinh ngạc, đã bị Trần Thư làm cho ngơ ngác.
Người khác, hoặc là ngoan ngoãn tới cấm vụ, hoặc là quay người rời đi.
Ngươi mẹ nó cái gì cũng nhìn không ra, ném mười cái bình đồ chơi này là có ý gì?
Cái này mẹ nó không phù hợp lẽ thường…
Sinh vật không biết tuy là không có trở ngại gì nhưng vẫn tràn ngập khó chịu, chỉ cảm thấy tôn nghiêm của mình bị giẫm đạp.
Nó cái gì cũng chưa làm đã phải chịu một trận oanh tạc trước?
Nhưng nó cũng là không có cách nào, không thể rời khỏi cấm vụ, chỉ có thể bị động thừa nhận nhục nhã.
- Hống!
Cái đầu lớn của nó không ngừng đung đưa, trực tiếp gào ra tiếng, phun ra từng cái mặt trời cỡ nhỏ chói chang.
Nổ không chết ngươi nha!
Sinh vật không biết thầm nghĩ, đồng thời chuẩn bị thu về cấm vụ, chạy trước.
Vù vù…
Cấm vụ bắt đầu lấy tần suất rung động đặc thù, lộ ra khá là quái dị.
Cùng lúc đó, cấm vụ ở không gian biên cảnh [Thanh Nguyên sâm lâm] lấy tần số tương đồng chấn động theo..
Qua trong giây lát, sinh vật không biết lặng yên không tiếng động biến mất, về tới cấm vụ ở không gian biên cảnh.
Mà cấm vụ dưới đáy hồ từng bước trở nên lờ mờ, giống như mất đi chống đỡ.
- Hả?
Vẻ mặt Trần Thư khẽ giật mình, sau lưng truyền đến quang mang để hắn có phát giác.
- Ta mẹ nó!
Hắn kinh hô một tiếng, chỉ thấy cấm vụ đã biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, trong hồ chỉ còn lại có mười khối mặt trời nhỏ màu trắng.
Xèo xèo xèo!
Hồ nước không ngừng bị bốc hơi thành khí thể, toàn bộ trong hồ đều tràn ngập âm thanh tan rã.
Một giây sau, Trần Thư và khế ước linh của hắn cùng nhau biến mất tại chỗ, chỉ còn lại có hai con Husky phân thân.
[Không Gian Bí Lực] phóng thích ra, hắn và khế ước linh đã thuấn di đến bên ngoài vạn mét.
- Thế mà muốn nổ ta?
Trần Thư nhíu mày, quay người cùng rời đi với khế ước linh, chuẩn bị trở về.
Mà lúc này, cứ điểm Trấn Linh Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận